Hào Thương - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:46:31
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên Diệp liền đoán nàng gặp phủ nhà , trong lòng nảy sinh e ngại, khỏi thầm than nàng chu đáo, lập tức kéo tay nàng : “Ngươi tuổi còn nhỏ một một ở bên ngoài, phu nhân cũng thường lo lắng ngươi sống , ngươi đến, phu nhân mừng lắm đấy, ngay cả lão gia cũng hỏi vài câu! Nếu ngươi cứ khách sáo như , ngược sẽ tổn thương lòng của .”

Không gì hơn việc luôn lo lắng cho cũng đang nhớ đến , Minh Nguyệt vui vẻ rõ rệt, “Ta cũng dịp lễ tết bận rộn, nếu phu nhân thời gian thì thôi, may mà tỷ tỷ vất vả một chuyến, tiện thể đưa tấm lòng nhỏ bé của qua…”

Không đợi nàng xong, Liên Diệp : “Nếu phu nhân gặp ngươi, cần gì sai chạy đến đây để gì? Chỉ là quả thật như ngươi , dịp lễ tết trong ngoài thật sự bận rộn, chuẩn đón năm mới, chuẩn quà tặng và quà đáp lễ cho nơi, còn chuẩn tiệc tùng tiếp khách Tết… Tối hôm qua phu nhân bận rộn mãi đến canh ba mới nghỉ ngơi!”

Giờ đây Minh Nguyệt cũng nắm giữ việc nhà, miễn cưỡng thể tưởng tượng Thường phu nhân vất vả như thế nào để lo liệu cả một gia đình lớn, khỏi cùng thở dài một tiếng.

“Hôm nay phu nhân đáp lễ, ngày mai của mấy trang viên bên đến đưa hàng Tết, quả thực thời gian rảnh,” Liên Diệp , “Phu nhân dành buổi chiều ngày , ngươi cứ đến ! Thậm chí khi còn giữ ngươi ở vài ngày đấy!”

Minh Nguyệt vội : “Được may mắn bái kiến vô cùng ơn , dám ở vướng víu chứ? Thật khiến áy náy!”

Hơn nữa nàng còn tìm kiếm cơ hội ăn, ở nhà khác dù cũng bất tiện.

“Ta tính, hai ngày nữa ngươi tự với phu nhân !” Là tâm phúc của Thường phu nhân, Liên Diệp cũng bận rộn, dặn dò xong xuôi, uống xong liền , “Thôi, ngươi ngàn dặm đến đây cũng mệt , cứ nghỉ ngơi , đây!”

Nàng là đại nha đầu bên cạnh Thường phu nhân, ngoài đại diện cho thể diện của Thường phu nhân, hôm nay là xe ngựa đến, còn nha đầu thô sử, bà tử theo xe, cửa còn che ô chắn tuyết.

22_Minh Nguyệt ở cửa tiệm, nàng lên xe, hai qua rèm xe vẫy tay, chiếc xe ngựa chạy dần khuất trong màn tuyết.

Liên Diệp trở về còn hầu hạ, sợ mùi nên ăn điểm tâm. Minh Nguyệt cũng động đến, bèn bưng tất cả về cho Tô Tiểu Lang ăn.

Tô Tiểu Lang còn chút nỡ, tìm một cái khăn tay nhỏ, gói .

Bị Minh Nguyệt phát hiện thì mặt đỏ lên, khẽ : “Tổ phụ và cha đều từng ăn…”

Minh Nguyệt bật , “Còn chẳng bao giờ mới về nhà , đến lúc đó chẳng hỏng hết ? Khó khăn lắm ngươi mới ngoài còn nhớ đến lớn, cứ ăn lúc còn tươi mới , lúc sẽ gói thêm cho ngươi một gói lớn là , đáng là bao!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-185.html.]

Thường phu nhân ngày mới rảnh, ngày hôm Minh Nguyệt và Tô Tiểu Lang nghỉ, hiếm hoi ngủ nướng đến mặt trời lên ba sào mới dậy, tìm Quán Thang Bao Tử Hoàng Ký nổi tiếng nhất phố để ăn. 【Chú 1】

Trong tiệm ít, từ xa ngửi thấy mùi thơm, trong nóng bốc lên nghi ngút ngừng ngoài tỉnh bỏng kêu oai oái, địa phương xem cảnh đó thì nén

Tuyệt vẫn rơi mạnh, cách vài trượng thấy bóng , mặt đất tích một lớp dày, giẫm lên tiếng răng rắc. May mắn gió ngừng, giống như một thiếu nữ tĩnh lặng mà u sầu, cứ thế tung bay bông tuyết.

Hàng Châu cũng tuyết, chỉ hiếm khi hùng vĩ như thế , Minh Nguyệt mơ hồ nhớ cảnh nàng cùng chơi đùa với tuyết hồi thơ bé, mặt lộ vẻ hoài niệm, nàng bảo phục vụ một căn gác nhỏ lầu hai, định ngắm tuyết cảnh ăn.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trong tiệm địa long (hệ thống sưởi sàn), nóng thể thông qua cột trụ trực tiếp lên lầu hai, lầu ba, nhưng lầu ít , cửa sổ lớn, rốt cuộc ấm áp bằng đại sảnh đông đúc, vì còn thêm chậu than để cung cấp ấm.

Trên chậu than đặt một tấm lưới sắt, thể dùng để nướng hạt dẻ, hạt thông và các thứ khác, cũng chút tao nhã.

Giữa bàn vuông bày một chậu cảnh hoa thủy tiên, trong khí ấm áp tỏa mùi thơm dịu nhẹ.

Tô Tiểu Lang giúp Minh Nguyệt treo áo đấu bồng, liền nàng với phục vụ: “Mang mười khay bánh bao nóng hổi , giấm thơm cho nhiều . Ta thấy các ngươi còn bán…”

“Á?” Không đợi nàng xong, phục vụ trợn mắt há hốc mồm, “Cô nương, mười khay là một trăm cái đấy ạ! Hai vị ăn hết chăng?”

Bánh bao bơm canh thì dễ mang .

Minh Nguyệt : “Cứ mang lên .”

Có một cái thùng cơm ở đây, e rằng chừng vẫn đủ !

Người phục vụ kinh ngạc nàng, Tô Tiểu Lang cũng hề to lớn lắm, chớp chớp mắt, do dự lui , nửa ngày mới cất tiếng gọi mấy rõ ràng, “Bánh bao bơm canh đặc trưng, mười khay!”

Công việc hàng ngày của phục vụ khó tránh khỏi sự nhàm chán, khó khăn lắm mới đại bụng hán ( bụng lớn), cũng ý xem náo nhiệt, liền vứt bỏ sự do dự, vui vẻ dẫn mang đến, tự bày biện một bàn đầy ắp, dâng giấm thơm, nhiệt tình giới thiệu: “Bánh bao bơm canh khác với bánh bao thông thường, thơm nhất chính là ngụm canh tươi nóng hổi bên trong, cần dùng tay nắm nếp gấp, khẽ nâng chậm dịch…”

Bánh bao thường thấy thị trường đều là loại bánh lên men, tròn và đầy đặn, nhưng bánh bao bơm canh mắt giống bánh bao loại bột c.h.ế.t hơn, vỏ mỏng mà chắc, dẻo dai, mềm rũ thành một đống.

Loading...