Hào Thương - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:28:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:28:42
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Minh Nguyệt nhân cơ hội hỏi nàng về loại tơ lụa mới, Thẩm Chu liền kể hết, “Ban đầu là tính nhà tự sắm, nhưng thế thì e rằng phiền rể quý mang từ huyện thành về. Chị Hoàng ở phố mới nhờ mang về một tấm sa từ Hàng Châu, ôi chao, quả thật màu sắc tươi sáng, hoa văn nhẹ nhàng tinh xảo…”
Giang Nam, Hàng Châu, Hàng Châu , Minh Nguyệt thầm nhắc nhắc trong lòng mấy .
Thấy mặt trời lên cao, Thẩm Chu về nhà, “Nguyệt nha đầu, thời gian khuyên nhủ phụ ngươi cho , cứ thế là cách…”
Cửa tiệm lâu hàng mới là điều , đằng chủ tiệm còn châm chọc khách quen, thể ?
Đứa trẻ sớm mất , cha chẳng gì, nếu cửa tiệm cũng bại hoại, nó sống ?
Minh Nguyệt mà lòng đắng chát.
Khuyên nhủ, nàng khuyên nhủ bao nhiêu năm, khuyên ?
Minh Nguyệt gắng sức nhắm mắt, xách hộp thức ăn tiệm, kìm nén sự vui : “Ăn cơm .”
Minh Đức Phúc thèm , tự mò tiền quầy, “Con trông tiệm, ngoài ăn.”
Hừ, ở nhà món gì ngon chứ? Chẳng qua là hầm dây bầu, nấu củ cải, ăn đến phát chán.
“Phụ !” Thấy ánh bạc lộ qua kẽ ngón tay y, Minh Nguyệt gấp giận: “Không thể đ.á.n.h bạc nữa!”
Việc ăn khởi sắc, y còn nghiện cờ bạc, còn sống nữa đây?
“Phụ !”
Minh Đức Phúc dồn nén mấy ngày, lọt tai, trừng mắt xông thẳng ngoài.
Sáng sớm hôm nay y thấy tiếng chim khách kêu, đây là điềm lành mà! Chắc chắn thể gỡ vốn!
Minh Nguyệt chặn cửa cho y , “Đã bao nhiêu ngày mở hàng , lo lắng ? Thẩm Chu bụng đến đây, còn châm chọc đuổi …”
Giọng nàng gấp nhanh, khiến qua đường ngoái , Minh Đức Phúc thấy mất thể diện, trừng mắt, giơ tay định đánh.
Minh Nguyệt nghiêng né tránh, luồn lách quanh bàn, “Có giỏi thì đ.á.n.h c.h.ế.t !”
Hừ, mới ngốc nghếch yên cho ngươi đánh!
“Dám trốn, ngươi phản !” Minh Đức Phúc giận dữ hổ, vớ lấy cái chổi bên cạnh đuổi theo.
“Ôi chao, thế ! Có chuyện gì thể tử tế ? Lại động thủ với một đứa trẻ.” Chủ tiệm gạo bên cạnh thấy động tĩnh, dẫn theo tiểu nhị qua can ngăn, tiên tháo cái chổi khỏi tay Minh Đức Phúc, nháy mắt với Minh Nguyệt, “Đứa trẻ cũng thật là… Dù cũng là cha ngươi mà.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Sao còn mau xuống nước? Kẻ chịu thiệt thòi cùng là ai chứ!
Minh Nguyệt mím chặt môi, chịu cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-2.html.]
Y xứng cha.
“Ngươi xem, ngươi xem! Trong mắt nó còn là cha nữa !” Minh Đức Phúc yếu ớt đến mức hì hục thở dốc khi quấy phá đôi chút, chỉ Minh Nguyệt mà mắng: “Tiểu súc sinh, phản , phản , thực sự là phản !”
Minh Nguyệt hừ một tiếng.
Lão súc sinh.
Minh Đức Phúc xuống đài , nhịn mắng: “Quả thực y như c.h.ế.t tiệt của ngươi…”
“Ngươi dám nhắc đến ?!” Minh Nguyệt chằm chằm Minh Đức Phúc, sắc mặt âm trầm.
Đối diện với ánh mắt của nàng, Minh Đức Phúc trong lòng run rẩy.
Giống, quá giống, năm đó y cũng đàn bà đè nén đến mức ngẩng đầu lên .
“Ôi chao, thôi , nàng còn nhỏ mà…” Quan thanh liêm khó xử chuyện nhà, huống hồ là hai kẻ cứng đầu! Chủ tiệm gạo vội vàng hòa giải, kéo lôi Minh Đức Phúc ngoài, xua tay với đám đông vây xem phố, “Không gì , tản , tản !”
Cứ cách vài bữa náo loạn một phen như thế , ngay cả họ cũng yên , thật là đau đầu!
Minh Đức Phúc mượn cớ , phố chống nạnh mắng thêm vài câu, khoe khoang uy phong cha, đó mới phủi phủi vạt áo về phía sòng bạc.
Những quen thấy, ai nấy đều lắc đầu thở dài.
Một lát giải tán, tiểu nhị nãy giờ giả c.h.ế.t mới chạy dọn dẹp, Minh Nguyệt đầu liếc thấy hộp thức ăn bàn, liền thẳng tới xuống.
Hừ, ngươi ăn thì tiện cho !
Tiệm vải sát mặt phố, phía là hai căn mặt tiền, phía lưng giáp với cửa tiệm mặt đường bên , sân vườn, chỉ lầu hai dùng để chất các loại tạp vật và hàng tồn kho, thể ở .
Người nhà họ Minh sống ở thành Tây, cách đây ba con phố, xa cũng gần. Hộp thức ăn bọc trong lớp vải bông, lúc bên trong vẫn còn nóng hổi.
Trong hộp một đĩa dây bầu xào dầu, một bát củ cải trắng hầm thịt băm, một đĩa rau dại xanh biếc trộn dầu mè, bóng bẩy lấp lánh, bên cạnh còn hai chiếc bánh bao mập mạp, hương lúa mạch nồng đậm hòa quyện với mùi dầu, mùi thịt xộc mũi, khiến thèm nhỏ dãi.
Tuy món thịt chính hiệu, nhưng thêm đủ lượng mỡ heo, dây bầu và củ cải đều hầm mềm mại thấm đẫm dầu mỡ, ăn từ miệng xuống đến ngũ tạng lục phủ đều xoa dịu, nóng hổi dễ chịu.
Mười mấy tuổi là lúc cơ thể đang lớn, Minh Nguyệt ngày ngày kế đề phòng như đề phòng kẻ trộm, lâu ăn một bữa cơm tử tế đầy đặn như thế . Nàng thậm chí bỏ sót cả vết dầu còn sót đáy đĩa, lấy bánh bao chấm hết, uống thêm nửa ấm lạnh ngửa cổ nuốt xuống, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Bụng nặng trịch, thật thoải mái!
Ăn no , Minh Nguyệt bắt đầu nhớ .
Nghe những hàng xóm cũ, khách hàng cũ , tinh giỏi giang, nhiệt tình hoạt bát ăn , những năm đầu ở mười dặm quanh đây đều thích đến tiệm vải Minh gia mua vải!
Đáng tiếc là cảnh chẳng tày gang.
Sau khi bà qua đời vì bệnh, Minh Đức Phúc mất sự ràng buộc, đắm chìm ăn uống vui chơi, chẳng bao lâu cưới một vợ mới cay nghiệt nhà. Ngày tháng của Minh Nguyệt cũng chấm dứt.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.