Hào Thương - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:48:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:48:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cao Quản sự há hốc miệng, cuối cùng chịu thua, còn vòng vo nữa: "Chỉ hai hôm nữa các nha môn sẽ phong ấn nghỉ Tết, ngài là rể quý chắc chắn, đích đến thăm hỏi sẽ ?"
Chuyến khứ hồi, tính cả việc nghiệm thu hàng, nhanh nhất cũng hơn bốn mươi ngày, về đến nơi sang tháng Hai !
Trong mắt Thẩm Vân Lai thoáng qua một tia kiên nhẫn, phất tay: "Người cứ tự chuẩn , chỗ Phụ , sẽ tự ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Thấy Cao Quản sự còn chút ngập ngừng, thêm: "Lão nhân gia sẽ đồng ý thôi, Trần đại nhân cũng sẽ bận tâm."
Nói xong, bỏ Cao Quản sự, về phía thư phòng.
Trần đại nhân thiếu thực sự là một con rể ?
Không, ngài thiếu là bạc, bạc thật nhiều!
Chỉ cần thể kiếm bạc, đừng là về thăm Tết, Thẩm Vân Lai cả đời về Kinh đô cũng .
"Rể quý"?
Ha, ngoài , cái gọi là thấy ánh sáng , thì tính là rể quý gì, thăm viếng kiểu gì!
"Ây, thế !" Cao Quản sự dậm chân tại chỗ, cúi đầu bước nhanh ngoài.
Mặc kệ thôi!
Dù nhận lệnh của Chưởng quầy, ngay đây, việc ngài liên quan đến ! Cho dù Chưởng quầy đồng ý, ngài đuổi kịp thì cùng, kịp thì thôi!
Ta đang bận kiếm tiền, đợi ai cả! Ngay cả Chưởng quầy đến cũng vô dụng!
Cao Quản sự thật lòng thích kiếm tiền, đàn ông ngoài bốn mươi tuổi nhanh như gió. Trà của Minh Nguyệt mới ấm thứ hai, y lau mồ hôi , một tràng như s.ú.n.g liên thanh: “Đã thỏa , chiều mai chúng sẽ quan đạo về phía Nam , đổi sang đường thủy Tào vận ở bến đò Vương Bàn…”【Chú thích 1】
Tào vận?!
Thuyền quan phủ?!
Thảo nào việc buôn bán của họ vững vàng sụp đổ, hóa là thực sự chỗ dựa vững chắc!
Tim Minh Nguyệt ngừng đập trong chốc lát, nhưng ngoài mặt cố gắng giữ bình tĩnh, “Trời tháng Chạp, mặt sông phía Bắc vẫn còn đóng băng chứ?”
Cao Quản sự đầy tự tin : “Lòng sông chính của đường thủy Tào vận hoạt động quanh năm ngừng, tự thuyền chuyên dụng phá băng, huống hồ đây là thuyền lớn, thể sâu nước, đương nhiên thể phá băng về phía Nam!”
Thuyền nhỏ thì , thuyền nhẹ, mớn nước cạn, bao lâu sẽ đóng băng.
Đến Kinh thành đầy một tháng, Minh Nguyệt chứng kiến vô kiểu cách ăn của các thế lực, lúc ban đầu còn thấy nghẹt thở, giờ đây dường như chút tê liệt.
Từ biệt Cao Quản sự, Minh Nguyệt thẳng đến cửa hàng t.h.u.ố.c nhuộm lớn nhất Khai Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-205.html.]
Ba loại vải "Hà Nhiễm" cần lượng t.h.u.ố.c nhuộm cực lớn. Những loại t.h.u.ố.c nhuộm đó đến từ khắp nơi cả nước, mặc dù Hàng Châu đều thể mua , nhưng nhiều loại nguồn gốc từ phía Bắc, hoặc kênh đặc biệt thể vận chuyển thẳng đến Kinh thành, giá bán sẽ rẻ hơn nhiều so với việc mua tại Hàng Châu.
Nếu việc diễn đúng như dự đoán của Cao Quản sự, chẳng bao lâu nữa, giá của một loại t.h.u.ố.c nhuộm sẽ tăng vọt, tích trữ lúc thì còn đợi đến bao giờ?
Cho dù tăng giá, vẫn sẽ nhuộm nhiều vải hơn, sớm muộn gì cũng dùng đến, sợ lỗ vốn!
Chỉ là, t.h.u.ố.c nhuộm quả thực quá đắt!
Đặc biệt là một vài loại t.h.u.ố.c nhuộm khoáng vật quý hiếm, hoặc do quá khan hiếm, hoặc do vận chuyển từ nước ngoài xa xôi đến, giá trị tăng gấp bội, ngang ngửa vàng ròng!
Chúng bán theo "lạng" mà bán theo "tiền", cái "tiền" mà "một lạng bằng mười tiền" đó!
Dù , chủ cửa hàng vẫn tỏ lạnh nhạt, kiểu như " khỏi Kinh thành thì ngươi tìm mà mua", "mua tùy ngươi", "ngươi mua, khối mua".
Sau khi mua vài gói lớn các loại t.h.u.ố.c nhuộm, Minh Nguyệt tiêu tốn hơn một nghìn một trăm lạng bạc!
Ba gói nhỏ nhất là đắt nhất, chiếm gần bảy trăm lạng!
Hơn một nghìn lạng!
Có nhanh bằng việc cầm d.a.o c.ắ.t c.ổ chảy m.á.u ?!
Minh Nguyệt vẫn c.ắ.n răng mua.
Nàng nhớ Chu Hạnh từng nhắc đến tên của mấy loại , còn tiếc nuối vì mua ở Hàng Châu đủ tinh khiết, đủ …
Thấy tiền mặt, Chưởng quầy mới nở nụ , trông như đổi thành một khác, chủ động gọi tiểu nhị giúp đỡ đóng gói, bọc thêm cẩn thận, còn tặng kèm một chiếc hộp gỗ chắc chắn, kín khít. Y hỏi Minh Nguyệt nơi ở, giúp nàng vận chuyển hàng.
Y tò mò hỏi: “Cô nương mua nhiều thế gì , đủ dùng trong vài năm . Chẳng lẽ bích họa ở ?”
Ngoại trừ bích họa cỡ lớn, y thực sự thể nghĩ việc gì thể tiêu thụ nhiều đến mức .
Minh Nguyệt thầm nghĩ, việc thể cho ngài ?
Mua xong t.h.u.ố.c nhuộm, Minh Nguyệt mua thêm một quà thổ nghi, mua lẩm nhẩm trong miệng, “Của Thất Nương, của Xuân Chi, của Chu Hạnh…”
Tô Tiểu Lang ở ngay bên cạnh, đưa tiền cho tự mua món thích là xong!
Ngoài những tâm phúc luôn theo sát nàng, còn Tiết Chưởng quầy, gia đình Tú Cô, vợ chồng Tôn Đô đầu Cố Huyện, Lâm Thái thái của tửu lầu họ Vương, ồ, còn Ngô Trạng sư Từ Châu nữa.
Gia đình Phương Tinh là những thuê nhà , họ thêu thùa giỏi, thể quên.
Tạ phu nhân nhà bên cạnh cũng là một hàng xóm , ‘họ xa bằng láng giềng gần’ mà, phu quân của bà việc trong nha môn, bản thường xuyên vắng nhà, vạn nhất chuyện gì, quan hệ thì dễ mở lời nhờ vả.
Ngoài còn vợ chồng Từ Chưởng quầy của xưởng dệt ngoài thành, mấy tháng gần đây chỉ cung cấp tơ hồ mà còn giúp giới thiệu nhân tài như Chu Hạnh, công lao nhỏ…
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.