Hào Thương - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:51:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quà thì Anh Tú nhận, nhưng tiền thì : “Xuân Chi nhờ chúc mừng , tâm ý của , con gái các ở bên ngoài cũng dễ dàng gì, đừng thế…”

Một lát Tôn Tam trở về, từ xa thấy tiếng của thê tử. Y hỏi nha đầu đang ngoài cửa: “Phu nhân đang chuyện với ai trong nhà ?”

Nha đầu đáp: “Là Minh lão bản đến từ Hàng Châu, bán tơ lụa .”

“Ồ?” Gần đây Tôn Tam tiếp đãi nhiều, nhất thời nhớ là ai. Nghe nha đầu nửa mới nhận .

Vào nhà, quả nhiên thấy Minh Nguyệt và Anh Tú đang sát bên giường sưởi, cúi đầu xem mẫu hoa văn gì đó, thỉnh thoảng bật .

Thấy y , hai cùng ngẩng đầu. Minh Nguyệt thấy Tôn Tam bước oai vệ, tinh thần phấn chấn, liền tiến lên hành lễ, : “Hôm Xuân Chi , liền đến ngay. Xin thỉnh an Tôn đại nhân.”

Tôn Tam chờ nàng thành lễ, lập tức tránh sang một bên, rửa tay : “Đừng học những lời lẽ ghê tởm bên ngoài đó. Những ngày đủ . Trước và ngươi thế nào, vẫn thế.”

Minh Nguyệt tuy là nữ tử, nhưng phong cách hành xử hợp ý y, hiếm là thê tử y cũng yêu mến, nên y coi nàng như một thương nhân bình thường.

Nghe những lời quen thuộc , trái tim đang lo lắng của Minh Nguyệt lập tức hạ xuống, đổi, ít nhất là hiện tại .

Ba chuyện một lúc, Anh Tú còn giữ Minh Nguyệt và Tô Tiểu Lang ở dùng cơm, mới để họ rời .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Vừa khỏi cửa nhà họ Tôn, Minh Nguyệt còn kịp về khách điếm, thẳng đến nha hành: “Ta mua một đến hai trăm mẫu đất gần Cố huyện, là trung điền trở lên mới , đắt một chút cũng … Cần nhanh.”

--- Chương 61 ---

Tô Tiểu Lang hiểu: “Cả năm cô nương ở đây, cần nhiều đất như gì?”

Minh Nguyệt khẽ thở dài: “Ngươi Anh Tú , tay họ đang túng thiếu…”

Tay đang túng thiếu, nhậm chức, dám tùy tiện thu vét của cải.

Tặng nhà quá lộ liễu, họ sẽ dám nhận; tặng tiền quá thẳng thừng, cũng tiện.

Đã thế, thì tặng vài trăm mẫu đất . Dùng danh nghĩa của Minh Nguyệt thuê cho tá điền canh tác, ủy thác cho Anh Tú giúp đỡ, nàng thu tô.

Tô Tiểu Lang hiểu : “Cô nương đang tặng một con gà đẻ trứng vàng!”

Chỉ là vẫn chút hiểu. Đối phương đối đãi với Đông gia thiết đến thế, còn rõ ràng từ chối nhận tiền mà…

Minh Nguyệt khẩy: “Họ nhận là nhận ? Nếu quả thật coi tiền tài như phân thổ, Anh Tú than thở với về việc tay túng thiếu.”

Huống hồ nàng thăm dò, hai vợ chồng vẫn còn ý chí tiến thủ. Vài năm tới, ít nhiều họ sẽ cần chi tiêu liên tục, đây chính là lúc cần dùng bạc.

Há chẳng câu “tặng hoa gấm bằng gửi than lúc tuyết rơi” ? Lúc tặng, còn đợi đến khi nào?

Thời tiết những năm , đất loại trung bình một mẫu hai đến bốn lạng bạc, hai trăm mẫu đất cao nhất cũng chỉ tám trăm lạng. Chỉ cần đất đai năm nào cũng sản xuất, vợ chồng Anh Tú sẽ năm nào cũng nhớ đến cái ơn của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-236.html.]

Đợi đến cuối năm, khi dư luận lắng xuống, nàng sẽ chuyển nhượng ruộng đất sang tên Anh Tú. Kèm thêm lễ tiết, mối quan hệ coi như vững vàng.

Nếu y quả nhiên “hóa Long” (thăng tiến vượt bậc), lợi ích thu về sẽ thể tưởng tượng nổi…

Dù chỉ dừng ở Điển , lợi ích trong năm năm cũng đủ để nàng thu hồi vốn.

Ngày hôm , Minh Nguyệt đến thăm Vương gia, Mã gia các nơi, hàn huyên trò chuyện kể xiết.

Ngày thứ ba, là ngày Minh Nguyệt hẹn gặp Lý chưởng quỹ.

Lý chưởng quỹ sáng sớm dẫn con trai đến cung kính chờ. Con trai y ăn diện đặc biệt bóng bẩy, rạng rỡ.

Trước khi khỏi nhà, Lý chưởng quỹ tự tay xem xét vài , đảm bảo từng sợi tóc rối, từng góc áo nhăn.

Sau đó Minh Nguyệt dẫn Tô Tiểu Lang xuống. Lý chưởng quỹ lập tức dậy hỏi thăm, sai con trai tiến lên vấn an. Trong bữa tiệc, y còn gọi con trai mời rượu.

Ý đồ , Minh Nguyệt , Tô Tiểu Lang cũng , căm tức đến nghiến răng nghiến lợi: Đi đến cũng những thứ yêu quái như thế !

Minh Nguyệt chợt thấy vô cùng thú vị.

Hồi nhỏ ở trấn nhỏ Thông trấn, những gì nàng thấy và đều là phụ nữ cúi đầu, dâng rót nước cho đàn ông. từ khi nàng dốc hết vốn liếng về phương Nam, thứ dường như đổi.

Những trải nghiệm và tư tưởng tuổi thơ quen thuộc của nàng ngừng sụp đổ, tái cấu trúc ngay tại chỗ, hiện mắt nàng với một diện mạo mới.

Cũng như Vũ Dương quận chúa ở Kinh thành, Tiết chưởng quỹ ở Hàng Châu, và giờ là chính nàng.

Tiền tài, quyền thế, hóa chỉ cần sở hữu một trong hai, đối diện là đàn ông đàn bà đều khác biệt.

Nghĩ đến đây, Minh Nguyệt khỏi mỉm : “Không cần bận rộn, mời .”

Lý chưởng quỹ thấy , trong lòng mừng thầm, là mắt ?

“Ây, Minh lão bản là thượng khách, tiểu nhi bày tỏ chút tâm ý, nên , nên ha ha ha.”

Tiểu Lý chưởng quỹ mặt đỏ lên, c.ắ.n răng, gắp thức ăn cho Minh Nguyệt.

Mắt Tô Tiểu Lang mở to, lập tức nhanh chân hơn, cầm lấy đũa công: “Việc cần phí tâm .”

Đông gia tay chân, thì còn đây, khi nào mới đến lượt ngươi!

Mắt Lý chưởng quỹ đảo tròn, ha hả bảo con trai: “Ngồi xuống .”

Tiểu Lý chưởng quỹ liếc Tô Tiểu Lang một cái ẩn ý: Tên tay thật lanh lẹ!

Tô Tiểu Lang coi như thấy, hừ, tay chân vụng về còn hầu hạ khác? Phải học hỏi Trương Lục Lang bán nhà ở Hàng Châu kìa!

Loading...