Hào Thương - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:51:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn yêu tiền, yêu tiền một cách hề che giấu, nên hiểu rõ thứ đắt giá. Thực tế, cái tên “Hà Nhiễm” từ tháng Giêng, và cũng vài vị thượng quan địa phương cùng gia quyến của họ quan tâm.

Nói trắng , món đồ đó săn đón như vượt xa giá trị thực của nó, trở thành một viên gạch lát đường dẫn lên cao và là biểu tượng của phận.

Nếu ăn, cần ngoài rao bán, chỉ cần tung tin , sẽ nhiều tự tìm đến cửa.

Ngô Trạng sư trầm ngâm một lát, ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt khuyến khích của Minh Nguyệt.

Ngay đó, hai nhanh chóng tiến hành một cuộc trao đổi sâu sắc, đầy mùi tiền bạc, tập trung thảo luận về việc chia lợi nhuận, cuối cùng đạt thành công viên mãn.

Bởi vì Ngô Trạng sư thể trực tiếp đưa vải vóc đến tay các quan , hào, mượn tay họ lan truyền đến các gia đình cùng đẳng cấp, thực lực phi phàm. Minh Nguyệt bèn biếu vài thớt thù lao. Sau đó, mỗi thớt nàng sẽ thu một trăm bốn mươi lạng, còn bán giá bao nhiêu, đều nhờ bản lĩnh của Ngô Trạng sư, phần dư là của .

Mức giá là do Minh Nguyệt rút kinh nghiệm từ trận đấu với Cao quản sự, kết hợp với độ hot hiện tại của Hà Nhiễm mà đưa . Thật tình mà , đầu tiên cái nghề siêu lợi nhuận đen tối đến , Minh Nguyệt khó tránh khỏi lo lắng.

Ai ngờ Ngô Trạng sư, lăn lộn ở châu phủ lâu năm, thấy vấn đề gì, lập tức đồng ý ngay tại chỗ.

Hàng hiếm đang thịnh hành ở Kinh Thành, đáng lẽ đắt.

Khách mua là hàng hóa, mà là phận, là thể diện, là sự ưu việt vượt trội hơn thường.

Bề ngoài, Minh Nguyệt là giúp liên lạc với buôn vải Hà Nhiễm ở Hàng Châu, còn Ngô Trạng sư là giúp liên lạc với lái buôn cấp hai ( bán cấp ba). thực tế , hai đều ngầm hiểu trong lòng.

Cả hai đều là dứt khoát, lời thì bốn ngựa khó đuổi theo kịp, hơn nữa chuyện cũng tiện ghi lên giấy trắng mực đen, nên bèn thề bằng cách tam kích chưởng (đập tay ba ).

Ngô Trạng sư cần gấp, liền sai cầm thư tín tay của Minh Nguyệt thẳng tiến đến nội viện Hàng Châu lấy vải. Còn Minh Nguyệt và Tô Tiểu Lang thì về Cố huyện , để tất việc mua đất.

Chờ của từ Hàng Châu trở về, kỳ hạn tháng Năm giữa Minh Nguyệt và Cẩm Hồng cũng vặn đến, thể tiếp nối ngay.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Đông gia, nếu Triệu thái thái, Lâm thái thái ở Cố huyện mua thì ?” Trên đường về, Tô Tiểu Lang hỏi.

“Ta và Lý Ký hẹn ước , tiện sai trực tiếp mở hàng ở Cố huyện. cũng sợ, đợi Từ Châu triển khai, bên Cố huyện ai tự nhiên sẽ thôi.” Trước khi Minh Nguyệt đến, các phu nhân ở Cố huyện vẫn thường xuyên đến Từ Châu mua vải mà.

hai bên đều là việc ăn của nàng, mua ở cũng !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-239.html.]

Khi trở về Cố huyện, môi giới đất đàm phán một trăm hai mươi mẫu đất: “Có đất là do nông hộ tự bán, rẻ hơn, tính theo giá thị trường là hai lạng ba tiền. Có đất là do đủ loại con đường mà , địa thế , ruộng cũng màu mỡ, ngài cần gấp, khó tránh khỏi đắt hơn, loại ba lạng hơn, bốn lạng hơn đều .”

Minh Nguyệt hiểu rõ trong lòng, e rằng cái “đủ loại con đường” , cả các hào hoặc quan cấp như Tôn Tam mà nàng từng biếu tiền hôm nay.

Minh Nguyệt nghĩ : “Ta cần gấp, ngươi xem thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu . Hơn nữa, nông hộ đến mức đường cùng sẽ bán đất, đối với những thì đừng ép giá, cứ so với giá thị trường thì trả thêm hai phần.”

Từng lúc nàng nghèo khó, nên từng chút một đều so đo, nhưng nay dù cũng xem như tiểu phú gia sản, thỉnh thoảng cũng giúp đỡ khác.

Người môi giới xong, hết lời khen ngợi nàng lòng từ bi.

Minh Nguyệt ăn quen , để tâm đến những lời ngon ngọt , chỉ e lưng ăn hai đầu, bèn bảo Tô Tiểu Lang theo một chuyến.

Người môi giới xong, nụ cứng .

Cứ thế qua ba bốn ngày, các loại địa khế đều mang đến, đến nha môn sang tên, cuối cùng tên Minh Nguyệt.

Tổng cộng là một trăm hai mươi bảy mẫu, tổng giá là bốn trăm năm mươi chín lạng bảy tiền.

Sau khi trở về, Tô Tiểu Lang với Minh Nguyệt: “Quả nhiên Đông gia đoán đúng , tên đó nghĩ chúng là cừu béo rành việc đời, nên báo giá sai! Một mẫu đất ít nhất báo thêm một tiền, hơn trăm mẫu là hơn chục lạng, bắt quả tang...”

Mười mấy lạng, đủ để một gia đình sống qua nửa năm trời.

Nhờ ngoài việc là , khó tránh khỏi, chỉ thể tự đề phòng hơn.

Minh Nguyệt trực tiếp giao xấp địa khế đó cho Anh Tú: “Hảo tỷ tỷ, kiếm chút sản nghiệp ở đây, nhưng đáng tiếc thể ở lâu, cần phiền tỷ giúp thu tô...”

Anh Tú hiểu ý, lập tức m.á.u huyết sôi trào, lòng đầy nóng hổi, ngượng ngùng, từ chối đôi chút, nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy.

Những mảnh đất tên nhà , nhưng do nhà xử lý. Dù quan nghi ngờ cũng thể tra gì, quả thực là vô cùng thỏa.

Minh Nguyệt ủy thác nàng trông coi Lý Ký. Anh Tú mừng rỡ khôn xiết, vỗ n.g.ự.c thùm thụp: “Tỷ đây là cốt nhục dị họ, những chuyện nhỏ nhặt , tự xử lý , xin cứ yên tâm mà .”

Đến đây, nhiệm vụ về phương Bắc thành viên mãn.

Lúc là mùng sáu tháng Năm, Đoan Ngọ qua . Minh Nguyệt dẫn Tô Tiểu Lang vui vẻ trở về phương Nam, nào ngờ về đến nhà nhận một tin .

Loading...