Hào Thương - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:52:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ cuối tháng tư bắt đầu, Đan Kế Viễn ngày ngày ứng phó, phân biệt ngày đêm lưu luyến giữa các bữa tiệc, các hội quán, nhưng ít khi đến nha môn.

Giờ khắc Biện Từ chỉ một cách ám chỉ, khỏi mặt nóng ran, ngay đó liền trở nên giận dữ vì hổ, "Hắn mới đến năm ngoái, công việc đều còn tỏ lạ lẫm, lẽ một tư cách lão làng tiếp quản... Huống hồ tìm thấy ở nha môn, ngươi chẳng lẽ chỗ ở của bản quan ?"

"Đại nhân, thận trọng lời !" Biện Từ đột nhiên nâng cao giọng, "Đây là công vụ, thể giao nhận tại tư gia!"

, chính là cố ý, cố ý chọn lúc Đan Kế Viễn thể phân mà hành động, như , Đan Kế Viễn dù bất mãn cũng dám lớn chuyện, bởi vì một khi lớn, các tội danh như "tự tiện rời vị trí", "vì việc riêng mà bỏ công vụ", "tư giao thụ nhận" sẽ đủ khiến chịu đựng.

Một vị Phó sứ khác là Đồng Phó sứ mới đến đầy một năm, tròn bốn mươi tuổi, gia thế cũng tồi, đang lúc tràn đầy chí khí, quyết tâm nên sự nghiệp lớn. Hơn nữa, chính vì đến lâu, nên ít kết giao sâu với các thế lực địa phương, hành sự ít ràng buộc.

Mấy tháng , Biện Từ từng dò hỏi y một chút, hai đều hoặc công khai hoặc ngầm ý tiết lộ ý một trận lớn, cũng coi như nhất trí với ...

Đồng Phó sứ ngang cấp với Đan Kế Viễn, cho dù bất mãn cũng đành chịu.

Nếu thuận lợi, lâu , các bằng chứng sẽ chuyển trình lên mặt Chính sứ Nha môn Chuyển vận.

Biện Từ cũng hy vọng Chính sứ đại nhân sẽ chấp nhận bộ, dù bên lão nhân gia cũng tất những mối quan hệ chằng chịt, khó tránh khỏi sàng lọc một hai.

sự việc ngay từ đầu công khai, nhiều bách tính, thương gia các nơi và quan chức các cấp đều thấy, chừng trong đó tai mắt của triều đình, thể nào che giấu . Mà nếu điều tra triệt để, tất sẽ công lớn... Tổng hợp , ít nhất cũng thể ba bốn phần đưa ánh sáng.

Đầu tháng sáu, Thẩm Vân Lai khi nhận tin liền đích chạy đến Hàng Châu, ngày mười chín bái phỏng Chuyển vận Phó sứ Đan Kế Viễn.

Giữa tháng sáu, Hàng Châu cực kỳ nóng, oi bức, nóng bao phủ trong khí ẩm ướt, chỗ nào .

Chưa đến địa phận Hàng Châu, y phục của Thẩm Vân Lai ướt đẫm, dù trong xe đường đến Đan trạch, giờ phút mồ hôi li ti bề mặt da vẫn rịn , khiến chiếc áo lót dính chặt .

Lần đến, thiệp mời gửi lên, Thẩm Vân Lai nhanh chóng triệu kiến, nhưng , y đợi ròng rã gần ba canh giờ.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trong phòng chờ băng, mặt về phía Tây, ánh nắng gay gắt buổi trưa và chiều đổ thẳng , thứ trong phòng đều nung nóng, bỏng rát.

Từ giữa trưa đến chiều tà, khí ẩm ướt oi bức như hình với bóng, xoắn xuýt tan, Thẩm Vân Lai cảm thấy thở phun là khí, mà là những đốm lửa vô hình, nóng bỏng.

Người sống lâu năm ở Bắc địa khó mà đột ngột thích nghi với sự ẩm ướt và nóng bức như thế , mặt và môi Thẩm Vân Lai đầm đìa mồ hôi bắt đầu tái nhợt, y cảm thấy choáng váng, ẩn ẩn buồn nôn, lập tức lấy một viên Cố Nguyên Tiêu Thử Sương Tuyết Đan nuốt .

Ban đầu trong phòng chờ đến sáu bảy , nhưng dần dần, những đến Thẩm Vân Lai cũng đều .

Người cuối cùng dậy, ánh mắt về phía Thẩm Vân Lai gần như mang theo sự thương hại: Đáng thương , rốt cuộc đắc tội với Đan đại nhân ở , mà đến đây chịu tội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-243.html.]

Thẩm Vân Lai nhắm mắt , y hiểu rằng đây là sự từ chối vô thanh, sự né tránh cố ý của Đan Kế Viễn, gần như là một sự sỉ nhục, nhưng y thể bỏ .

Ngươi Đan Kế Viễn nhận bao nhiêu lợi lộc của Cẩm Hồng, vô sự thì ba phần nhiệt tình, xảy chuyện thì bảy phần chán ghét ?

Nén bạc ném xuống Tây Hồ còn tiếng vang, nhiều năm đ.á.n.h điểm như , tổng thể ngay cả một gợn sóng cũng thấy.

Hôm nay dù c.h.ế.t, cũng c.h.ế.t trong nhà ngươi.

Nuôi binh ngàn ngày, dùng binh một giờ, một là hôm nay ngươi gặp , hai là ngày ngươi giải thích vì thiếu đông gia Cẩm Hồng c.h.ế.t trong nhà ngươi!

Lại qua bao lâu, Sương Tuyết Đan bắt đầu tác dụng, Thẩm Vân Lai liền còn khó chịu đến mức nữa.

Y thậm chí còn ăn mấy miếng điểm tâm còn tươi lắm bàn, uống nửa ấm cũ.

Khi mặt trăng lên, một trông giống quản sự ngang qua, thò đầu , thấy Thẩm Vân Lai vẫn ngay ngắn ở vị trí cũ, lộ vẻ kinh ngạc.

Trông như một thiếu đông gia nuông chiều, ngờ sự kiên nhẫn.

Quả là chịu đựng .

"Ôi, Tiểu Thẩm chưởng quỹ, ngài xem, đại nhân mấy ngày nay thực sự bận rộn ngơi tay, ngay cả thời gian thở dốc cũng ." Quản sự những lời dối trá mà cả hai đều hiểu rõ với vẻ mặt thành khẩn, "Xin ngài đợi lâu, sai đ.á.n.h nước, ngài rửa mặt nhé?"

Trong lúc chuyện, hộp thức ăn chân Thẩm Vân Lai.

Hộp thức ăn?

Mang thức ăn đến ?

Thời tiết , thứ gì mà ôi thiu?

"Làm phiền." Thẩm Vân Lai nhẹ nhàng thở một , khi dậy hành lễ, đều đau nhức vì cứng đờ.

Y xách chiếc hộp thức ăn nặng trịch, đến phòng bên cạnh rửa tay rửa mặt, dùng khăn ướt lau sơ cổ và tai, cởi áo lau n.g.ự.c và lưng. Khoảnh khắc nước mang , cảm giác mát lạnh lâu ập đến, tinh thần y phấn chấn hẳn lên.

Thẩm Vân Lai cố gắng nhắm mắt , xoay theo trong.

"Trần đại nhân nhờ gửi lời thăm hỏi..."

Loading...