Hào Thương - Chương 254

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:53:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thường phu nhân là vợ của tân quý, quan hệ huyết thống với nàng, năm ngoái còn từng tiến cử thợ khéo đắc lực, vì nữ quan liền trực tiếp trình Lễ đơn.

Vũ Dương Quận chúa đang buồn chán vô vị, tiện tay lật xem: “Cũng chỉ là mấy thứ đó mà thôi...”

Tặng lễ thể ý mới lạ gì? Vàng bạc châu báu? Chim quý thú lạ? Hay là mỹ nam tuyệt sắc nào?

Nàng sớm thấy chán .

“Hửm?” Nàng chút hứng thú, chỉ hàng chữ "Giang Nam Tinh Không La Điến Nhiễm (Nhuộm Xà cừ Bầu trời Sao Giang Nam), hai tấm" mà hỏi: “Cái ?”

Thường phu nhân tuy xuất từ Dương Châu, nhưng rời nhà nhiều năm, thường tiến cống lụa là, vì thế Vũ Dương Quận chúa lập tức liên tưởng đến Hà Nhiễm từng bàn tán xôn xao cho đến tận bây giờ.

Ồ, là cô gái nhỏ đó .

Trông như thế nào nhỉ?

Không nhớ nữa.

Lát , tấm vải trải , Vũ Dương Quận chúa liền bật : “Quả nhiên ý tưởng khéo léo.”

Tuổi lớn, nhưng năng lực.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Nữ quan cận theo dõi một hồi, : “Nô tỳ mắt kém, nhưng vẻ quen thuộc.”

“Nói câu , ngươi là mắt kém,” Vũ Dương Quận chúa , truyền lệnh lấy y phục Hà Nhiễm cũ , so sánh hai thứ với , “E là đều xuất phát từ tay một .”

Màu sắc, hoa văn, đều giống, nhưng sự sống động và sức sống toát từ đó như một khuôn đúc, sành sỏi là hiểu ngay.

“Đẹp thì thật,” Nữ quan chút khó xử, thăm dò hỏi: “Quận chúa, cần cắt may y phục mới ?”

Quận chúa vốn dĩ thích nhất là màu sắc tươi tắn rực rỡ, tấm vải tuy , nhưng sắc điệu quá dày đặc, cũ kỹ.

Quả nhiên, dứt lời thấy Vũ Dương Quận chúa lắc đầu: “Ta nhớ trong kho còn gỗ Trầm hương thượng hạng, bảo thợ thủ công gấp một bộ bình phong tám cánh ngay trong đêm, gộp chung lễ vật tết dâng lên Hoàng hậu nương nương.”

Màu y phục cho trẻ tuổi trầm, nhưng đồ bày trí thì vặn.

“Chủ ý của Quận chúa thật ,” Nữ quan ca ngợi: “Gỗ thì sẵn, chỉ là lễ tết ngày mùng tám tháng Chạp sẽ đưa cung, nếu điêu khắc hoa văn tỉ mỉ, e là kịp.”

Vũ Dương Quận chúa : “Vải phôi hồ ti, xà cừ, hoa văn quá đủ , khung bình phong kiểu dáng đơn giản một chút mới , nếu chẳng sẽ lấn át cái chính ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-254.html.]

Đơn giản thôi, cũng cần quá bắt mắt, chỉ cần thể hiện lòng hiếu thảo là .

Cơn sóng gió Hà Nhiễm năm ngoái vẫn còn sờ sờ đó, nếu nàng màu mè lòe loẹt dâng lên, chẳng giống như một kẻ ngốc !

Vũ Dương Quận chúa hạ lệnh, tự khắc nữ quan sắp xếp, chừng thợ mộc cung phụng trong phủ việc xuyên đêm.

Bản Vũ Dương Quận chúa quá ưa thích Tinh Không La Điến Nhiễm, nhưng yêu thích rời tay cuộn “Tranh Cuộn Du Khách Tây Hồ” dài hơn một trượng, cố ý cho mang ánh mặt trời trải rộng , ngắm từng chi tiết một.

Thế nhân dâng tranh cuộn, đa phần chú trọng miêu tả phong cảnh, nổi bật sự phong lưu của Giang Nam, nhưng cuộn tranh dài là nhân vật và phong cảnh đan xen, xe, cưỡi ngựa, thò đầu khỏi khoang thuyền chuyện, còn gánh gồng dọc đường rao bán, nhân vật tuy nhỏ, nhưng thần thái động tác sống động như thật, thở tươi mới ập mặt.

Nữ quan : “Cái thì thú vị, còn ý nghĩa hơn xem những cuốn du ký .”

“Ối, đó là tên bán hàng rong đến trong thoại bản, đó là biểu diễn ảo thuật nhỉ,” Vũ Dương Quận chúa thích thú nhận dạng, đột nhiên chỉ một con vật: “Con ngựa trông bẩn thỉu đến thế? Bờm cũng ngắn ngủn.”

Nữ quan cùng mấy thị nữ trải tranh đều theo hướng nàng chỉ, cũng chắc chắn: “Trông giống, giống lắm.”

Nói là ngựa, quả thực giống, bên cạnh rõ ràng mấy con ngựa chính hiệu, con nào con nấy đều oai dũng;

Nói , thì đó là cái gì?

38_Mọi nhận một hồi, đều chắc , Vũ Dương Quận chúa càng thêm hứng thú, sai tất cả gia nhân, đào hát trong phủ đều đến xem: “Ai nhận thưởng!”

Quả nhiên khá nhiều nhận : “Bẩm Quận chúa, đó là con la, đó nữa còn lừa.”

Vũ Dương Quận chúa ngơ ngác: “Đó là cái gì?”

Nữ quan vỗ tay : “Nói như , nô tỳ cũng , là gia súc mà những nhà nghèo khổ trong dân gian dùng để chở , kéo hàng, cũng giống như trâu bò .”

Các thị nữ đều bừng tỉnh.

Những thể phục vụ Vũ Dương Quận chúa cận, một ai xuất từ gia đình nghèo khổ, từ nhỏ đưa cung nuôi dưỡng, ngẩng đầu là trời bốn vuông, cúi đầu là đất lạnh lẽo, nào từng thấy những vật ngoài ?

39_Sau tuy theo Vũ Dương Quận chúa xuất cung lập phủ, nhưng Vũ Dương Quận chúa là nhân vật cỡ nào? Dù đến mức ngoài dọn sạch đường phố, nhưng cũng bao giờ những ngõ hẻm lộn xộn của dân thường, càng từng xuống ruộng đồng, buôn bán, những qua cũng đều là quan hiển quý hào nhoáng, nhận cũng là điều hợp lý.

Vũ Dương Quận chúa vô cùng kinh ngạc, cúi đầu , hỏi cô đào hát nhỏ mở lời đầu tiên: “Tại họ mua ngựa?”

Cô đào hát nhỏ dám thẳng, cúi đầu ngoan ngoãn : “Người thường nghèo khổ vô cùng, mua nổi ngựa, la và lừa giá rẻ.”

Ngựa chỉ đắt mà còn đỏng đảnh, chuyện ăn uống còn kén chọn hơn cả dân thường, bình thường mà hầu hạ nổi?

Vũ Dương Quận chúa giống như một đứa trẻ phát hiện món đồ chơi mới, vẫy tay gọi nàng tiến lên, truy hỏi: “Ngươi tiếp , một con la giá bao nhiêu tiền, một con lừa đáng giá bao nhiêu?”

Loading...