Hào Thương - Chương 256
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:53:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:53:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Mặc dù những vật phẩm ban thưởng tám chín phần là do bên dâng lên để hiếu kính, cần Võ Dương Quận chúa đích bỏ bạc, nhưng theo lẽ thường, ban cho ai, ban bao nhiêu, ban như thế nào đều là chuyện lễ nghi. Đặc biệt là đôi da cáo , tuyệt đối sẽ dễ dàng ban cho một thương nhân chỉ mới xuất hiện hai !
Suy đoán ý tứ của bề quả thật khó khăn đến nhường . Đối phương vui, thể hỏi thẳng sai ở , nếu sẽ xem là ngu xuẩn; Đối phương vui, cũng thể hỏi thẳng ở , vì điều đó còn ngu xuẩn hơn.
Nghe ý tứ của nữ quan Quận chúa phủ, hình như là bức "Tây Hồ Du Nhân Đồ" lọt mắt Quận chúa, nhưng... Minh Nguyệt nghĩ nó điểm đặc biệt nào đáng giá đến mức .
"Ngươi thêu những gì, còn nhớ chăng?" Thường phu nhân hỏi Minh Nguyệt.
41_"Ta mang theo bản phác thảo!" Minh Nguyệt vội vã chạy về lấy bức họa phác thảo.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Bởi vì lúc đầu nàng đây là lễ vật mừng năm mới dâng tặng quý nhân kinh thành, nên đặc biệt dặn dò Phương Tinh thêu thật , khiến Phương Tinh sợ hãi vô cùng, phác thảo nháp qua vài mới dám hạ kim.
Minh Nguyệt vốn dĩ lo sợ đường sá xa xôi, nhỡ may cuộn Tô thêu xảy sự cố gì, mang theo bản phác thảo sẽ tiện tìm thợ thêu sửa chữa bất cứ lúc nào, ngờ dùng đến lúc .
Lão phu nhân ngoài dự yến tiệc, Minh Nguyệt và Thường phu nhân đối diện với bản phác thảo, hết mực suy đoán:
Phong cảnh thêu ?
Trong cung đình nhiều họa sĩ, Bệ hạ cũng từng sai xuống Giang Nam thu thập phong cảnh, những bản phác thảo và thêu phẩm hơn cái cũng là .
Vậy thì chính là nhân vật.
Nhân vật ... Hai , trong lòng đều suy đoán.
Khi hầu đến bẩm báo, Võ Dương Quận chúa đang tựa nghiêng chiếc trường kỷ mềm trong ấm các thưởng rượu. Đối diện, mặt hồ đóng băng dựng lên một sân khấu, những tấm lụa trắng tinh rủ xuống từ bốn phía, căng phồng trong gió bấc, hòa lẫn với những bông tuyết bay lượn trung. Nhiều vũ công nam trần, mặc đồ đỏ đồ xanh, trang điểm kiểu phi thiên, đang sức nhảy múa theo nhịp trống. Lớp da thịt thoa dầu đó rịn những giọt mồ hôi li ti, bốc lên nóng hừng hực ánh nắng ấm áp ngày đông, lấp lánh thứ ánh mật ong quyến rũ.
“Bẩm Quận chúa, thương nhân tơ lụa đến từ Hàng Châu đến tạ ơn.”
Bên ngoài ấm các gió lạnh hoành hành, nhưng bên trong ấm áp như mùa xuân. Võ Dương Quận chúa vùi trong chiếc trường kỷ lông thú dày cộm, tay trái chống cằm, tay nâng một chiếc quang bôi xanh biếc. Bên cạnh, một nam nô bộc đang quỳ gối cúi đầu rót rượu cho nàng, rượu nho thơm lừng chảy róc rách quang bôi, đỏ thắm như máu.
Nàng uống xong một chén, rượu dâng lên, ngây một lát mới nhớ "thương nhân tơ lụa đến từ Hàng Châu" là ai.
Võ Dương Quận chúa động đậy, chỉ khẽ liếc nữ quan bên cạnh. Nữ quan lập tức nàng đáp: “Không , bảo nàng tự về là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-256.html.]
“Vâng.” Người đến lặng lẽ rút lui.
Cứ như thể chuyện gì xảy , Võ Dương Quận chúa tiếp tục thưởng thức vũ điệu, nếm rượu.
Kết thúc một điệu múa, Võ Dương Quận chúa : “Ban thưởng!”
Cùng với tiếng thở dốc kịch liệt, các vũ nam đồng loạt khấu đầu tạ ơn, nhịn lén lút ngước mắt lên, ưỡn bộ n.g.ự.c đầy đặn đang phập phồng và đẫm mồ hôi, mạnh dạn hướng ánh lên , khát khao nhận sự ưu ái của vị quý nữ.
Thế nhưng, Võ Dương Quận chúa chỉ liếc qua một cái chán nản phất tay. Nữ quan bên cạnh lệnh cho họ lui xuống.
Mọi lũ lượt rút , đáy mắt giấu nổi sự thất vọng.
Không một ai giữ , xem Quận chúa thích lắm, ngày mai e rằng sắp xếp buổi biểu diễn.
Thấy Võ Dương Quận chúa còn hứng thú, nữ quan vẫy tay, hiệu cho nam bộc rót rượu lui xuống: "Ca vũ đều chán ngấy, bằng bày thứ gì mới mẻ hơn. Nghe đoàn kịch rối bóng tuyệt..."
Võ Dương Quận chúa lắc đầu: "Gần đây đừng gọi đoàn từ bên ngoài nữa, quá phô trương."
Phủ của nàng luôn nuôi dưỡng đoàn kịch và vũ đoàn riêng, xem cái mới cũng khó, cứ bảo họ tự tìm tòi là .
Nữ quan ghi nhớ: "Cung phụng trong phủ hôm qua hỏi, chiếc bình phong nữa ?"
Trước đó Võ Dương Quận chúa vội vã cung, tuy là tạm thời , nhưng sớm quen với tác phong nhanh gọn của nàng, khi nhận lệnh lập tức đo đạc kích thước, cưa gỗ. Giờ đây chúng đều đặt ở đó, tiện coi là vật liệu bỏ , nhưng cũng tiện nhập kho .
Võ Dương Quận chúa , tiện tay đặt chiếc quang bôi xuống: "Cứ . Cung cần thì tự giữ mà thưởng ngoạn."
Thấy nàng chịu đáp lời, nữ quan liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng chút chần chừ: "Hôm qua Quận chúa ở trong cung..."
Lời nàng dứt, ánh mắt Võ Dương Quận chúa liếc xéo sang, nữ quan lập tức im bặt.
Hôm qua, Võ Dương Quận chúa cung, dựa cuộn thêu để bàn luận về nỗi khổ cực của bách tính tầng lớp . Đế Hậu kinh ngạc và cảm thán, hết lời khen ngợi nàng khoan dung nhân ái, " lòng từ bi," ban thưởng thêm.
Võ Dương Quận chúa khiêm tốn từ chối, Quan gia càng thêm vui mừng, bảo nàng nên thường xuyên cung kể về những chuyện bên ngoài: "Trẫm bầy văn võ đầy triều nhất mực cầu thái bình, cố ý che giấu những nỗi khổ của dân gian. Khó cho một nữ tử nhỏ bé như ngươi, hoài bão ..." [Chú thích]
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.