Hào Thương - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:31:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cháu trai còn nhỏ lắm ư? Da thịt non mềm, lẽ tự nhiên mặc lụa chứ.” Quả nhiên, lão thái thái mua vải hớn hở, “Loại gấm năm ngoái từng mua, may một bộ tốn gần bảy trăm văn lận! Cái chỉ cần chắp vá chút đỉnh là , chỉ cần ba thành, màu sắc , thể rẻ?”

Người lớn mặc Thủy Điền Y (áo vá) chi bằng vẻ hoa hòe, đủ trang trọng, nhưng trẻ nhỏ non nớt đáng yêu, mặc cho muôn màu muôn vẻ càng thích hợp.

Hiếm dịp gặp loại vải giá rẻ, giờ tranh thủ mua về, từ từ tính toán chắp vá, đợi trời lạnh mặc !

Mọi , là ngưỡng mộ nhà bà áo lụa mặc Tết, thấy lời quả thực lý.

Quả là khai trương hồng phát, Minh Nguyệt vốn định bớt cho lão thái thái vài văn để tỏ lòng cảm kích, nào ngờ bà xua tay, “Ngươi chỉ là một cô nương nhỏ, thật dễ dàng.”

Người lớn tuổi thì dễ mềm lòng, nhà bà thiếu vài đồng tiền để sống, chi bằng mượn cơ hội tích thêm chút thiện duyên cho cháu trai.

Một câu suýt chút nữa khiến Minh Nguyệt rơi lệ, nàng vội tiễn chân vài bước, “Mời thong thả, ghé!”

Vụ mua bán đầu tiên, thành công!

Nàng những đồng tiền bằng đồng mới cũ khác trong lòng bàn tay, nhịn nuốt nước bọt, trái tim run lên bần bật.

Thành công !

Những mảnh vải nàng đều bán gấp đôi, kể chi phí dọc đường, chỉ riêng phi vụ kiếm một trăm hai mươi văn! Đủ cho chi tiêu cả ngày !

Minh Nguyệt hít sâu một , bỏ tiền đồng chiếc túi vải lớn treo ngực, ngón tay khẽ run.

Đồng tiền nặng, túi liền trĩu xuống, đè lên gáy khiến nàng mỏi.

Minh Nguyệt đỡ đáy túi, khẽ điều chỉnh vị trí, động tác vô cùng trịnh trọng.

Thật lòng mà , hề thoải mái, nhưng giờ đây Minh Nguyệt chỉ mong nó nặng hơn, nặng hơn nữa, đè nàng đến mức ngẩng đầu lên mới là !

ngoài ở đây, tiện tỏ vẻ nông cạn, cho nên nàng chỉ nắm một cái dám sờ thêm nữa, nhưng trái tim trong lồng n.g.ự.c nhảy cẫng lên ngừng .

Kiếm tiền , kiếm tiền !

Nương, kiếm tiền , đang theo con đường cũ của để kiếm tiền đây!

Bỗng nhiên mua là mua, Trần Đại Tỷ trong lòng dấy lên cơn khủng hoảng, kịp hàn huyên với ai, vội cúi đầu nghiêm túc chọn lựa.

Không ai đột nhiên tiếc nuối : “Hai mảnh lụa đỏ thẫm dài màu sắc , hoa văn cát tường, rõ ràng là thấy , chỉ là xa hơn một chút, nào ngờ tay nàng nhanh đến thế!” Rồi nàng hỏi Minh Nguyệt còn miếng nào giống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-30.html.]

Nghe câu , Trần Đại Tỷ mím môi, lộ vẻ gì mà vội vàng gạt mấy miếng lụa dày mà nàng lòng nhưng vẫn còn tiếc rẻ dám mua tay.

Minh Nguyệt suy nghĩ một chút, “Hảo tỷ tỷ, hoa văn quả thực đa dạng, thể nhớ rõ . chỗ còn vài món hàng mới, ngày mai sẽ mang đến đây để các chọn lựa.”

Người mừng tiếc nuối, “Vậy nàng đừng quên nhé! Nếu , nhất định giữ cho .”

Lòng đa phần đều cái tính , bày đó thì chẳng ai ngó ngàng, tranh giành thì thành vật quý giá, càng càng .

Thứ thích khác nhanh tay đoạt mất, đó lập tức chút mất hứng, Minh Nguyệt ngày mai còn hàng mới đến, liền ý định rời .

Minh Nguyệt mắt tinh tường cỡ nào? Lập tức đoán ý định của nàng , liền với : “Các vị tỷ tỷ, thím thím, hàng tuy còn, nhưng cũng chắc còn hoa văn nào, ban nãy cũng thấy đấy, chính là tay nhanh thì , tay chậm thì , nếu quả thực món ưng ý, dù cũng chỉ vài văn tiền, chi bằng giờ thu luôn …”

Người , quả nhiên nữa, dứt khoát xổm xuống tỉ mỉ chọn lựa.

Đang chọn thì nàng trúng mấy miếng gấm màu đỏ táo đang Trần Đại Tỷ đè tay, lập tức đưa tay lấy.

Trần Đại Tỷ giữ chặt, cảnh giác : “Ta lòng món .”

Người cướp mất cơ hội, lúc cũng dấy lên vài phần hiếu thắng, lập tức nhướn mày, “Vừa lòng thì tác dụng gì? Trả tiền mới tính.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Ta còn lòng cả đống thứ đây, nhưng chắc mua !

“Đang định trả tiền, ngươi vội vàng cái gì?” Trần Đại Tỷ cũng sốt ruột, vội vàng gom những miếng vải chọn một chỗ, ôm chặt đưa cho Minh Nguyệt, “Tính tiền cho .”

Minh Nguyệt ái ngại với xui xẻo liên tục cướp mất cơ hội bên cạnh, “Mai còn hàng, còn nữa ạ.”

Mọi sẽ chọn những thứ , nếu nàng lôi quá nhiều hàng cùng lúc, những thứ kém hơn một chút sẽ khó bán, cho nên ngày đầu nàng chỉ mang ba thành để thăm dò thị trường.

Trần Đại Tỷ chọn , đều là những loại lụa mỏng màu trắng sữa, xanh nhạt, xanh rêu thanh nhã, nam tử mặc là phong nhã nhất, “Tổng cộng là một trăm bảy mươi mảnh, ba trăm bốn mươi văn, đủ may một chiếc trường sam.”

Một tiêu hết hơn ba trăm văn, Trần Đại Tỷ khỏi đau lòng, nhưng tưởng tượng đến dáng vẻ con trai mặc khi may xong, cơn đau kỳ diệu dịu .

Nàng gật đầu, chỉ miếng gấm Ngũ Phúc Bổng Thọ màu đỏ táo đè cùng.

Mảnh vải thật khéo léo, là một miếng hình tròn lớn cắt từ cổ áo của nam nhân, ở giữa hoa văn đối xứng Ngũ Phúc Bổng Thọ ngay ngắn, cần cắt tỉa thêm, chỉ cần gấp đôi khóa mép là thành một chiếc túi tiền cực !

Minh Nguyệt hiểu ý, “Mảnh ban nãy đưa tiền , đừng quên mang .”

Thấy nàng giữ lời, Trần Đại Tỷ vô cùng hài lòng, nhà lấy tiền , “Ngày mai nếu hàng , mua thêm chút nữa cũng .”

Loading...