Hào Thương - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:59:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng ồn ào xa, Biện Từ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong đầu như gió cuốn lên những mảnh ký ức vụn vỡ.

Đầu ngón tay cuộn .

Nhớ những việc xảy khi đối đầu với Khang Bộ đầu ngày hôm qua, thậm chí còn cảm thấy giống chính nữa.

Hắn quen cảm giác , cảm giác cảm xúc của bản cứ lên xuống thất thường vì niềm vui nỗi buồn của một nào đó, gần như mất kiểm soát.

Ta trả một cái giá lớn mới ngày hôm nay, Biện Từ thầm nghĩ, gì là thể vượt qua.

Hắn đè nén cảm giác khác thường trong lòng, thở một dài.

Biện Từ lập tức cảm thấy quá lo lắng , trừ những dịp lễ tết hiếm hoi, quanh năm chỉ canh giữ bến cảng, mà Minh Nguyệt bây giờ gần như chỉ đường thủy dịp lễ tết, một năm cũng chẳng gặp mấy

Giữa tháng tư, Minh Nguyệt nhờ gửi hai bức thư về kinh thành, một bức là thăm hỏi Quận chúa Võ Dương, kèm theo những điều mắt thấy tai , phong tục dân gian, đời sống dân sinh trong ba tháng đầu năm; một bức khác gửi cho phu nhân Thường, ngoài lời thăm hỏi dịp Tết Đoan Ngọ, còn thử hỏi xem vùng thợ khảm trai đáng tin cậy nào thể dùng .

Tinh Không La Điên Nhiễm quá xa xỉ, đây Quận chúa Võ Dương ngầm biểu thị sự từ chối, định thể lặp con đường nổi danh từ xuống như Hà Nhiễm. cũng vì nó lộng lẫy xa hoa, thiên hạ giàu yêu thích, lo bán .

Tiếc là cứ mắc kẹt ở mảnh khảm trai.

Cơ hội kiếm tiền như , Minh Nguyệt trơ mắt nó trôi qua!

, tổng thử một .

Ngày mùng ba tháng năm, các nha môn bắt đầu chuẩn nghỉ lễ, đó, Minh Nguyệt và vài khổ chủ lừa triệu đến nha môn hỏi thăm, Giang Bình cũng phủ nhận, nhiều còn giấy nợ, chuyện lừa tiền bỏ trốn cơ bản định hình.

Khang Bộ đầu tiếc nuối tiết lộ với Minh Nguyệt rằng Giang Bình c.h.ế.t sống mở miệng, chịu hai hình phạt hợp lý cũng , “Người thường một là chiêu , ngờ là một khúc xương khó gặm, nha môn phái đến quê nhà y để dò la…”

Bây giờ mới ? Việc khác gì gò mả cỏ mọc ba thước mà la hét tìm đại phu!

Minh Nguyệt thầm mắng một hồi, một nữa xác nhận bạc chắc chắn tiêu hết.

Thứ nhất, Giang Bình lừa tiền xong lập tức bỏ trốn, đó Minh Nguyệt liền báo án, triều đình phát lệnh truy nã, căn bản thời gian để tiêu xài hoang phí; thứ hai, nếu quả thật tiêu tán hết, y chỉ cần thừa nhận là xong, còn thể đỡ chịu tội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-316.html.]

Minh Nguyệt thậm chí còn phái Tô Tiểu Lang lén lút đến hai căn nhà và cửa tiệm niêm phong của Giang Bình hai chuyến, lục soát tất cả các ngóc ngách, thậm chí cả hang chuột, tổ yến cũng bỏ qua, tiếc là vẫn thu hoạch gì.

Chuyện liên lụy quá nhiều thời gian và tinh lực, Minh Nguyệt chẳng còn kiên nhẫn để tiếp tục dây dưa với Giang Bình mỗi ngày nữa.

Không , Phượng Tường phủ cách Hàng Châu cũng chỉ hai tháng đường, cử từ cuối tháng Giêng, chậm nhất là cuối tháng Năm đầu tháng Sáu là thể trở về.

Rượu mời uống uống rượu phạt, cha y trong tay , xem Giang Bình còn cứng miệng đến bao giờ.

Tuy nhiên, nhân cơ hội , kết giao thêm vài việc lớn cũng tệ.

Minh Nguyệt sai chuẩn một phần quà mừng lễ, chỉ là bánh ngọt, điểm tâm các loại, đặc biệt thêm một tấm gấm mỏng dệt hoa màu xanh hồ nước, một tấm lụa mỏng màu xanh lục bảo, đều là những màu sắc già trẻ, nam nữ đều thể mặc, chính là đồ mặc mùa hè, cùng gửi cho Khang Bộ đầu.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Khang Bộ đầu cố sức từ chối, “Chỉ là tiện miệng một câu thôi, cái thể nhận.”

Ăn của miệng , cầm của tay mềm nhũn, cô nương quá khó đối phó, vạn nhất đưa yêu cầu mà thì ?

Sau đó Minh Nguyệt đầu bảo đưa đến tay vợ .

Hàng Châu dù phồn hoa đến mấy cũng liên quan gì đến những tiểu binh tiểu quyền, Khang Bộ đầu chỉ là một bộ đầu, ngay cả chức ( viên) cũng lên, trong nhà cha , vợ cả đều còn đó, nuôi ba đứa con, cuộc sống hề dễ dàng. Vì , tuy sống ở nơi tơ lụa tràn lan, nhưng hiếm khi mua nổi gấm dệt hoa, lụa mỏng.

Sống đời, ai mà chẳng yêu thích quần áo đẽ?

Đợi Khang Bộ đầu về nhà, vợ vui vẻ cắt vải , chuyện .

Khang Bộ đầu chỉ dám thêm vài câu, vợ vung kéo lên trách móc, “Vải là cho dùng một ? Chàng mở to đôi mắt mù lòa của xem, đây là kích cỡ của ? Mẹ sống cả đời, mặc mấy quần áo đẽ? Con trai ruột lo, con dâu hầu hạ còn ?”

Khang Bộ đầu chút chột , né tránh nước bọt bay thẳng mặt, “Hai tấm vải ít nhất cũng hơn mười lượng, bảo …”

Cộng thêm các khoản phụ cấp, mỗi tháng cũng chỉ bốn lượng bạc mà thôi.

“Thiên hạ chỉ là thanh thiên,” vợ giọng chua ngoa, “Người tiến nha môn, cha vợ con đều hưởng sái, bà con làng xóm đều nhờ, riêng thì cái , cái xong… Ai sẽ vì hai tấm vải mà c.h.é.m đầu ? Thiếp hỏi , mấy ngày nay ai mời ngoài dự lễ ăn rượu ?”

Khang Bộ đầu ngẩn , theo bản năng lắc đầu, “Hỏi cái đó gì? Ta ngoài tiêu tiền lung tung, càng đến những nơi trong sạch!”

Loading...