Hào Thương - Chương 320
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:59:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:59:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Mặc trang phục gì cho dịp nào, cái Tết lớn Đoan Ngọ do Tri phủ đại nhân đích chủ trì chính là để khoe sự phồn hoa của địa phương, thẳng , là để đồng nghiệp ngoại tỉnh và triều đình thấy: “Dưới sự cai trị của bản quan phồn thịnh bao, bách tính an cư lạc nghiệp thế nào.”
Cho nên đừng bày cái kiểu khiêm tốn đó, đó là khiêm tốn, mà là nể mặt Tri phủ đại nhân.
Trang sức mà Minh Nguyệt thể diện nhiều, may mắn từng hai Võ Dương Quận chúa ban thưởng, trân châu và bạc khí cũng hợp để đeo mùa hè.
Nếu là vàng thì quá tục, thanh tịnh, những nhà cách chỉ đeo vàng mùa đông, còn mùa hè nóng nực thì dùng trân châu, thủy tinh, lưu ly và ngọc khí, v.v., những thứ toát lên vẻ mát mẻ, trong suốt. Cũng bạc khí, nhưng bạc rẻ, chủ yếu thể hiện ở công nghệ chạm khắc, trạm trổ, hoặc là nguồn gốc từ quý nhân ban thưởng như Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt chọn một bộ la y màu đỏ son nhạt, thoáng mát thể chống muỗi cắn, trùng màu giữa cảnh sắc xanh biếc và sắc nước, khiến khác thấy, quá nóng bức, lòe loẹt.
Vài nét Tô Tú thêu la y là do Phương Tinh tự tay , phác họa nhẹ nhàng cảnh sắc Giang Nam mưa khói, cũng phù hợp với mùa , thỉnh thoảng mưa phùn.
Tháng Năm nóng, mặt nước phản chiếu ánh mặt trời, xung quanh đông như , chắc chắn sẽ oi bức. Thắt lưng đeo hai túi thơm Ngũ Độc văn (hình Ngũ Độc), nhấn nhá cho Tết Đoan Ngọ, thể xua đuổi rắn rết, trừ khử nóng. Nếu thực sự chịu nổi, còn thể cầm lên ngửi.
Nàng bây giờ còn đến hai mươi tuổi, tuổi xuân phơi phới, cần cố ý trang điểm quá nhiều, cũng sợ coi là kẻ mới giàu kiến thức, chỉ cần chọn vài món trong bộ đầu diện trân châu mà Võ Dương Quận chúa ban thưởng là .
Những theo cũng đáng để cân nhắc.
Tất cả đều mặc định rằng chủ nhân xuất hành sẽ mang theo tùy tùng, Chu Hạnh thích náo nhiệt, sống c.h.ế.t chịu , Thất Nương và Xuân Chi liền hưng phấn nhặt nghề cũ, tạm thời đóng vai tùy tùng của Minh Nguyệt.
Ngày đó đông , hộ vệ cũng thể thiếu, cha con Tô Tiểu Lang, Nhị Oản, ba cũng đủ .
Hai cha con mấy năm thường xuyên theo Minh Nguyệt, Xuân Chi các nơi, cũng quần áo , còn Nhị Oản đến , Minh Nguyệt đặc biệt dùng bạc sai thức đêm cho một bộ.
Nhị Oản từng mặc quần áo như , khi mặc chỉ thấy khắp khó chịu, đồng tay đồng chân, đỏ mặt với Minh Nguyệt: “Trơn tuồn tuột!”
Ta biến thành cá , cảm giác như mặc quần áo !
Mọi lớn.
Bất đắc dĩ, Minh Nguyệt liền bảo nàng đổi áo lót bên trong thành vải bông, lúc mới đỡ hơn một chút.
Trước khi xuất phát, Minh Nguyệt cảm thấy hết sức , dù là lượng cùng trang phục, đều là long trọng và khoa trương nhất từ đến nay, nhưng kết quả đến nơi mới phát hiện, nàng vẫn còn quá dè dặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-320.html.]
Minh Nguyệt và những khác thuyền trực tiếp từ cửa nhà đến, quanh, thuyền của nàng quả thực chút đơn sơ.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vì phần lớn đều dẫn theo cả nhà, tính thêm nha đầu, tiểu tư, hộ vệ, thậm chí cả v.ú nuôi cùng, động một chút là mười mấy, mấy chục , thuyền nhỏ thông thường chở hết? Xung quanh là những chiếc họa phường nhiều tầng!
Minh Nguyệt thầm nghĩ, ồ hố, lơ là !
may mắn là bọn họ thuyền trực tiếp từ cửa nhà đến, dùng thuyền nhà, vẫn hơn những thuê thuyền tạm thời từ xa một chút:
Sống ở ven Tây Hồ mà vườn thì tính là hào phú gì!
Từ khi lên bờ, mắt của đoàn Minh Nguyệt ngừng nghỉ:
Tô Tú, gấm tinh xảo đắt đỏ và hiếm thị trường ở đây cũng thấy, trân châu, san hô, mã não, ngọc mỡ dê, lưu ly, mật lạp, v.v., mỗi đều mang theo những viên đá quý to lớn, chút e dè khoe khoang tài lực của .
Phàm là những thứ đời, gần như đều thể tìm thấy ở đây.
Ngay cả những tấm vỉ màn lớn bay phấp phới cũng đều bằng lụa tơ tằm, trong đó thiếu các loại danh phẩm.
Nhuộm màu, dệt hoa, thêu thùa, thêu kim tuyến, thậm chí cả thư họa của danh gia, cái nào là bỏ trống.
Bốn phía nối liền còn điểm xuyết bằng các loại Anh Lạc, tua rua đủ màu, hoặc treo chuông pha lê. Gió thổi qua, các loại châu quang bảo khí liền lóe lên thành một mảng, kèm theo tiếng vang thanh thúy...
Minh Nguyệt thậm chí còn thấy một bộ rèm che chỉnh từ tơ Hạ Nhiễm!
Ước chừng sơ qua, cũng hơn mười xấp. Màu đỏ, vàng, tím nổi bật rực rỡ giữa màu xanh của hồ nước và cây cỏ sum suê. Gió thoảng qua, ánh sáng tinh tế và màu sắc biến ảo đặc trưng của tơ lụa Tây Hồ liền tung bay như chim chao lượn trong mộng.
Xuân Chi và Thất Nương trợn mắt há hốc mồm, "Cái tốn bao nhiêu bạc đây!"
"Đây tính là gì," Minh Nguyệt khẽ, "Nghe đợi đến mùa thu ngắm phong, mùa đông thưởng tuyết, còn dùng đến gấm vóc, lông cừu mịn..."
Trong lúc chuyện, dẫn đến rèm che của nhà Trịnh đại quan nhân.
Chủ nhân của Bích Ba Viên cho là đồng hương, cả hai đều họ Trịnh, bốn mươi tuổi, dung mạo gì nổi trội, nhưng khí thế nuôi dưỡng từ nhiều năm bươn chải thương trường và phú quý thì thể nào che giấu.
Hôm nay là đầu tiên chủ nhân hai nhà gặp mặt, trong quá trình hành lễ đều đ.á.n.h giá lẫn . Vợ chồng họ Trịnh đều kinh ngạc sự trẻ tuổi quá mức của Minh Nguyệt, gần như theo bản năng mà nghĩ: Không lẽ đây là hậu duệ của vị đại thương gia nào chăng?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.