Hào Thương - Chương 324

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:59:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng còn hết bàng hoàng, thấy từ trong rèm che đối diện chếch một chút bước một đàn ông trung niên vai u thịt bắp, bụng phệ. Y tháo con Kim Thiềm (cóc vàng) nặng trĩu treo bên hông xuống, nắm lấy sợi tua rua đủ màu buộc Kim Thiềm mà ném về phía chiếc thuyền ở giữa hồ.

Y lực lưỡng, nhắm cũng chuẩn. Kim Thiềm định đập trúng một thủy thủ trẻ tuổi mặt mày thanh tú.

Sau khi rõ thứ đập , thủy thủ gắng nuốt tiếng kêu đau bụng, cúi xuống nhặt Kim Thiềm lên, nắm chặt trong lòng bàn tay, vội vàng ngẩng đầu về phía bờ, đối diện với nụ nhe răng nhếch mép, mắt híp của đàn ông trung niên.

Minh Nguyệt thấy rõ ràng, nụ mặt thủy thủ rút như thủy triều, sắc mặt thoáng chốc xanh lét, gần như theo bản năng đầu nhảy xuống nước, nhưng cảm giác lạnh lẽo cứng rắn trong lòng bàn tay khiến chần chừ...

Tác giả lời : Kể cả triều Tống, trong lịch sử nhiều triều đại đều thịnh hành nam phong (mối quan hệ đồng tính nam), lượng tiểu quan quán còn nhiều hơn cả thanh lâu thông thường!

--- Chương 85 ---

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Chàng trai trẻ đó cuối cùng vẫn theo gã tài chủ trung niên. Gã tài chủ lập tức véo một cái m.ô.n.g ngay tại chỗ.

Các thủy thủ cùng thuyền và các thuyền gần đó thấy cũng chỉ khẽ xì xào vài câu, hề vẻ ngạc nhiên quá mức, thậm chí vài còn lộ vẻ ngưỡng mộ trong mắt.

Chỉ riêng con Kim Thiềm cũng đáng giá ít bạc !

Phần lớn đội thuyền rồng của họ thực lực tầm thường, gần như hy vọng đoạt giải quán quân, tiền thưởng bao giờ duyên với họ. Nếu như...

Trực tiếp chứng kiến tất cả những điều , nội tâm Minh Nguyệt chịu một cú sốc lớn, hồi lâu thể hồn.

Dưới ánh mắt của công chúng như thế ... đây chính là khí phách của Đại đô thành ư?

Xuân Chi và Thất Nương cũng , Nhị Oản thì hiểu, còn cha con họ Tô thì chút hổ.

Trên đường trở về, những thuyền im lặng đến mức quỷ dị.

Mãi cho đến khi gặp Chu Hạnh đang ở trông nom, mới như từ trong mơ tỉnh , bắt đầu trở nên hoạt bát.

Chu Hạnh thích ồn ào, tự lưu Minh Viên nhàn tản, quả là ung dung tự tại. Giữa chừng nàng còn gặp Từ chưởng quầy tới giao hàng, nàng mặt tiếp đãi.

Minh Nguyệt cố sức lắc đầu, cố gạt bỏ vài hình ảnh kinh khủng khỏi tâm trí, lập tức lấy tấm vải mẫu do Từ chưởng quầy gửi đến xem.

Đó là một loại lụa mỏng dệt từ hồ ti, tấm sa mỏng manh vô cùng, cầm trong tay nhẹ tựa vật. Nhẹ nhàng tung lên, tấm sa cứ lơ lửng giữa trung, mất vài thở mới từ từ hạ xuống, chứng tỏ nó dệt vô cùng chặt chẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-324.html.]

Sinh động, phiêu dật, ánh mặt trời lưu chuyển ánh sáng tinh tế, hệt như sương sớm chốn sơn cốc.

Xuân Chi hiếu kỳ hỏi: "Chúng định bán sa mỏng ? Tuy thị trường nhiều loại sa, nhưng loại cũng coi là thượng phẩm, lo mối tiêu thụ. Chúng ở Hồ Châu cả một dây chuyền sản xuất, nguồn cung nguyên liệu cũng đủ đáp ứng."

Chỉ là, dường như cũng điểm gì quá nổi bật.

"Đương nhiên , , chúng lên lương đình." Minh Nguyệt quanh, với Nhị Oản: "Ngươi mang cái lư hương theo luôn!"

Chưa quá nửa giờ Mùi, mặt trời chếch về tây, bên ngoài chính phòng cây cối rậm rạp nên ánh sáng đầy đủ. giả sơn cao, ánh nắng vẫn .

1. [Tô Tiểu Lang giúp mang sa mỏng, Nhị Oản mang theo lư hương, hương thơm thoang thoảng, lượt tới lương đình.

Minh Nguyệt liên tục gọi Nhị Oản bưng lư hương đổi vài vị trí, đều ưng ý. Khi đang hoang mang, bỗng nàng mừng rỡ : "Chính là chỗ đó, đặt xuống !"

Nhị Oản lời đặt xuống, lui sang một bên. Xuân Chi và Chu Hạnh đang định hỏi Minh Nguyệt giải đáp thắc mắc, bỗng cảnh tượng mắt cho kinh ngạc:

Từng đợt hương khói từ miệng đồng Tỳ Hưu bay , lãng đãng tựa lụa mỏng, khi trôi đến một vị trí nào đó, hiển lộ ánh sáng màu tím vàng rực rỡ, viên mãn!

Ánh sáng chói lòa, tuyệt mỹ vô cùng, lặng lẽ xoay tròn, uốn lượn, kiều diễm như mộng cảnh.

Mọi đều cảnh tượng mắt hấp dẫn, nhất thời dám thở mạnh, sợ hãi tan cảnh tượng.

Qua hồi lâu, mới Minh Nguyệt mãn nguyện : "Trước đây Thường phu nhân bảo thơ, hiểu nhiều lắm, đành gượng ép vài cuốn, cái nhớ, cái , tự thấy chẳng ích gì. hôm đó ở thư phòng luyện chữ bên cửa sổ, vô ý ngẩng đầu liếc , trong đầu đột nhiên hiện lên một câu thơ đời : Nhật chiếu hương lô sinh tử yên..."

Ngày , nàng đương nhiên cảm thấy gì, thậm chí còn nghĩ xưa bừa, lửa đốt sinh khói, ngoài việc sặc thì còn gì nữa? Làm thể là màu tím!

hôm đó nàng tận mắt thấy, khoảnh khắc thấy, một cảm xúc kích động khó tả bỗng xông thẳng từ thiên linh cái xuống tận xương cụt, khiến cả nàng rùng .

Là thật, thật sự khói tím!

Có lẽ là do cuộc sống quá nặng nề, quá mệt mỏi, nàng thời gian ngắm kỹ lưỡng; hoặc lẽ chỉ những loại hương liệu danh phẩm đặc biệt mới kỳ cảnh tươi đến ...

Tóm , tiền thật là !

Minh Nguyệt suy nghĩ miên man, chộp lấy cuộn sa mỏng tung làn khói tím.

Khói hương luồng khí do sa mỏng mang tới cho thức tỉnh, tựa như ban cho sinh mệnh mà nhanh chóng lưu chuyển, càng thêm kinh diễm linh động; mà tấm sa mỏng cứ thế mạo hiểm xông làn hương khói, như một vị khách đường đột, những sắc màu lộng lẫy, kiều diễm, tươi cũng rơi xuống nó, hòa cùng thứ ánh sáng tinh tế vốn của hồ ti...

Loading...