Hào Thương - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:01:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Nguyệt thật sự đói bụng, tắm rửa y phục thêm một hồi giày vò, giờ đây ‘ngũ tạng miếu’ (bụng) đang réo ầm ĩ. Nàng màng chuyện, vùi đầu ăn như hổ đói.

Vốn dĩ Xuân Chi đói lắm, nhưng lúc nàng cuốn theo mà ăn hết hơn nửa bát, no đến mức yên, dậy vịn tường .

Lát bếp đến dọn bát đũa, tiện thể truyền lời của Liên Sanh: “Bào ngư khô ngâm từ hôm , hai ngày nay ăn là . Đông gia còn dùng thêm món gì khác ?”

Minh Nguyệt suy nghĩ một chút, quả thực là : “Hai ngày nay ăn chè sen hạt sen đường phèn, nhất là rắc thêm chút hoa quế vàng.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Người đến ghi chép cẩn thận, bưng mâm lặng lẽ lui xuống.

“Ngươi , chuyến thật sự náo nhiệt!” Đợi , Minh Nguyệt liền kể chuyện Thẩm Vân Lai.

Xuân Chi xong, lập tức nổi trận lôi đình: “Thứ tạp chủng ch.ó đẻ lừa cha sinh , ăn trong bát còn trong nồi, hèn chi đây thấy vẻ là đàng hoàng, ai ngờ việc tử tế!”

Hắn xem phụ nữ, xem Đông gia là cái gì? Đến mỗi nơi đều tìm hầu hạ ?

“Biết thì thôi,” Minh Nguyệt : “Đừng tự tức giận mà tổn hại thể. Dù bây giờ dễ đến Hàng Châu, và ngươi cũng dễ đến Kinh thành. Dù , Kinh thành rộng lớn như , ở trong Dương trạch, một tên thương nhân còn dám tự tiện đến cửa ?”

Xuân Chi vẫn còn giận dữ, lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: “Mấy nhà giàu đó đều một giuộc, bề ngoài hào nhoáng, lưng bao nhiêu chuyện dơ bẩn… Nếu nhờ Cẩm Hồng bán hàng hiệu quả, cắt đứt giao du với loại .”

“Quạ trời thì đen như cả, phàm là kẻ hai đồng tiền dơ, mấy ai nhịn ? ” Minh Nguyệt lắc đầu: “Đổi sang đối tác khác, ai tệ hơn ? Nhân phẩm của Thẩm Vân Lai tạm thời bàn tới, nhưng chuyện ăn thương trường thì tháo vát. Trước đây điều tra, cũng chịu khó chu nơi, kết thúc việc cũ, nhường lợi. Ta và ngươi là ăn, bằng hữu, thì chỉ tiền bạc thôi.”

Hiện tại mấy loại hàng hóa nhà sản xuất đều bán ở Cẩm Hồng, doanh và tiếng tăm đều . Ta định kết giao bằng hữu với Thẩm Vân Lai, cần thiết vì chuyện riêng tư của đối phương mà hỏng việc buôn bán.

Ta là Đông gia, nghĩ đến hàng trăm đều trông cậy để ăn mặc, thể hành động theo cảm tính nhất thời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-344.html.]

Thấy Xuân Chi còn hầm hầm, Minh Nguyệt một tin : “Vị phán quan họ Biện ở Nha môn Thủy ty ý kết giao bằng hữu với chúng .”

Xuân Chi mừng rỡ , lập tức đề phòng: “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo ( gian thì là trộm), chắc chắn mưu đồ!”

Minh Nguyệt cũng nghĩ : “Chúng giao thiệp với cũng vài năm . Ta thấy là kẻ mê quan, mê tiền của, chắc là đang thiếu bạc để chi dùng.”

Xuân Chi thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì còn tạm . Dù cũng là quan, tục ngữ thường , dân đấu với quan. Cho dù hiện nay chúng kinh doanh lương thiện, ai ngày lúc cần dùng đến ? Dù chuyện thương trường, bọn họ quan đều quen , lẽ cũng thể trung gian.”

“Đạo lý là thế,” Minh Nguyệt gật đầu: “Nuôi binh ngàn ngày, dùng trong một giờ. Đời ai mà chẳng gặp lúc khó khăn? Chuyện truy tìm Giang Bình , mấy phụ việc ăn lanh lẹ. Ta với Tô tiểu lang, bảo phụ cứ sai khiến họ dò la thêm…”

Hai cứ thế ngừng, chẳng mấy chốc một cây nến cháy hết, nha đầu trực đêm bước . Minh Nguyệt ngáp một cái: “Thôi, cần nữa, cũng nên nghỉ ngơi thôi.”

Đêm khuya sương xuống nặng hạt, trong vườn cũng tiện , Minh Nguyệt liền bảo Xuân Chi về, hai chiếc giường lớn ngủ bừa .

Hôm tỉnh dậy, cháo kê vàng óng và bánh bao trứng lá sầu do Liên Sanh sẵn, một đĩa gà xé phay trộn gỏi, một đĩa giá đỗ xào thanh đạm chấm giấm, vô cùng ngon miệng.

Minh Nguyệt kéo Xuân Chi cùng ăn: “Ta thấy Liên Sanh cũng dần dần luyện tập thành thục . Ta đang tính thuê thêm một đầu bếp chuyên phụ trách nấu nướng, còn nàng thì bắt đầu luân chuyển sang các vị trí khác, thử quản sự.”

Liên Sanh xuất từ việc bán đồ ăn vặt ngoài phố, so với tài nấu nướng thì khả năng đơn độc xoay xở, đón tiếp khách khứa càng hiếm . Giờ đây còn học chữ, cứ thế ru rú trong bếp nấu ăn, quả thực là uổng phí tài năng.

“Cũng ,” Xuân Chi phản đối: “Nhắc đến chuyện thuê , ngày mười ba tháng Giêng, Trương Lục Lang còn đến, mang theo nhiều điểm tâm và phù nguyên tử (bánh trôi nước).”

Ba ngày đó, Minh Nguyệt việc chính sự gì, chỉ ở nhà nghỉ ngơi, sách, luyện chữ, dạo quanh vườn. Khi trời thì chèo thuyền dạo Tây Hồ một vòng, trở về đóng cửa ngủ say.

Đến ngày thứ tư, Tô phụ dẫn theo phụ việc từng báo tin chuyện Giang Bình đến hồi đáp: “Đã dò la nơi ở của vị Biện phán quan . Hắn mua nhà ở địa phương, vẫn thuê một căn nhị tiến viện (nhà hai sân) nhỏ bé trong thành, hề bắt mắt. Chỉ là tiểu nhân lén lút hỏi thăm những gần đó mới , ít khi ở nhà, bình thường chỉ quanh quẩn ở bến tàu và nha môn. Mỗi dịp lễ Tết thì đến nhà đồng liêu ăn mừng… Nơi đó là nhà, chi bằng là nơi tắm rửa y phục tạm thời thì đúng hơn.”

“Thật ?” Chuyện quả trong dự đoán của Minh Nguyệt: “Chắc chắn ngoại trạch (nhà riêng của vợ lẽ) gì ? Gia quyến của ở đây?”

Loading...