Hương Lan  : "Không giấu gì ,   chẳng còn sữa,   cũng  cho b.ú nữa, cứ trực tiếp mua sữa bò tươi, sữa dê  thị trường mà cho hài tử dùng,  cũng nhân tiện uống thuốc."
Minh Nguyệt cũng : "Muội  thể dứt khoát như  là  nhất. Không giấu gì ,  đây thấy  vì ngại con mà  dám uống thuốc, cứ dây dưa mãi  thấy khá hơn,  cũng sốt ruột, chỉ là ngại  tiện  thẳng."
"Người là  nhân hậu." Hương Lan trăm mối cảm xúc đan xen : "Ta cũng  nghĩ thông suốt . Đã mang cái nghiệt chướng  theo, chẳng  chẳng rằng mà nuôi nó lớn, ngày tháng còn dài lắm,   giữ gìn  thể của   ."
Phàm  mẫu  thường  đem cả m.á.u thịt  nuôi dưỡng con cái, nhưng hài tử còn nhỏ, nếu   sớm suy sụp,   nó  dựa  ai đây?
Về nhà kể  cho Xuân Chi, Xuân Chi cũng vui mừng, nhưng  thì thầm khe khẽ: "E rằng  trời sinh   là   , cũng   lòng từ bi gì cả. Cứ thấy hài tử của nàng  là   nhớ đến nửa phần huyết mạch của nam nhân khác, nên  thể nào yêu thương nổi."
Minh Nguyệt bật : "Có   sinh   nuôi dưỡng , thích  gì?"
Chỉ cần bề ngoài coi cho  là xong.
Xuân Chi thấy  lý, nhưng   chột : "Ban đầu là  xúi giục nàng  đến đây, còn  rõ hài tử  gọi  là dì nhỏ, nay  thành  như ..."
"Nếu tự nàng    tranh thủ, đừng  là  cách xa ngàn dặm xúi giục suông, dẫu  dùng dây thừng trói nàng   đây, nàng  vẫn  thể bò về!" Minh Nguyệt  thẳng toẹt: "Người đời thường , nghèo ở chốn náo nhiệt  ai hỏi, giàu nơi núi sâu vẫn  họ hàng xa. Huống hồ  chỉ là một dì nhỏ  hề  huyết thống, dẫu là dì ruột, chỉ cần  bạc, còn sợ    dùng tiền mà tạo   một đoạn tình  ?"
Chớ  mùi đồng, chỉ ngửi thấy mùi huyết, lẽ nào nhân tình thế thái  cần bạc,  sinh hoạt thường ngày  cần bạc chăng?
Kẻ  tiền, ngoài sinh tử   việc đều là tiểu tiết; kẻ  tiền... việc  tiền tự  nó  là đại sự đoạt mạng!
Nói cho cùng, tình , tình bằng hữu, tình yêu đều như  cả. Phú quý vạn sự đủ đầy, bần cùng trăm việc suy bại.
Xuân Chi suy nghĩ một lát,  : "Điều  quả thật đúng."
Đang trò chuyện,  nha đầu đến báo,  rằng chiếc màn che dùng để xem đua thuyền rồng  tiết Đoan Ngọ   xong, hỏi Minh Nguyệt  tự  xem qua,  là trực tiếp cất .
"Rảnh rỗi   việc gì , ,  xem thử!" Minh Nguyệt rủ Xuân Chi cùng .
Tiết Đoan Ngọ ở Hàng Châu   đều khá nóng, bên hồ  lắm muỗi mòng. Minh Nguyệt bèn sai dùng vải sa mỏng để  màn che,  thoáng khí,   ngăn  muỗi, dù cho bốn mặt đều thả xuống cũng  cản trở tầm .
Xét thấy trời  thể mưa bất cứ lúc nào, còn chuẩn  thêm một tấm vải dầu thật lớn, khi mưa thì dùng cột chống lên  màn che, tạnh mưa thì cất .
"Cái    theo bao nhiêu chỗ ?" Minh Nguyệt hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-353.html.]
Nương tử thêu thùa may vá  cái  vẫn luôn chờ bên cạnh,   vội vàng tiến lên đáp lời: "Theo lời dặn dò của ,    cho mười   thể , và  lượng   cũng đủ chỗ."
Minh Nguyệt gật đầu.
Ta, Thất Nương, Xuân Chi,  là ba  . Mỗi  đều dẫn theo hộ vệ, nha đầu hoặc học trò,   thì ,   thì .
Chu Hạnh cứ mãi buồn bã ở nhà cũng  , năm nay thế nào cũng  kéo y  ngoài dạo chơi một phen, cứ để Lương Ngư  cùng y .
Lão Sở đầu thích hóng chuyện, dù  mời, lão cũng sẽ lon ton chạy đến góp mặt.
Lại còn mời Tú Cô và Xảo Tuệ mẫu nữ, chắc chắn họ cũng sẽ mang theo nha đầu.
Bên Từ chưởng quỹ  từng mời, nhưng hai vợ chồng họ  sắp xếp riêng nên  đến.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vốn dĩ cũng  mời Hương Lan đến đây giải khuây, nhưng thứ nhất nàng bận rộn dạy dỗ nha ,  thể thoát ; thứ hai, nàng tự  Minh Nguyệt  giúp đỡ  nhiều,   mang hài tử đến  phiền nên  khéo léo từ chối.
Tiết chưởng quỹ  lều che ở gần đó,  còn  Trịnh phu nhân, Tiền phu nhân và những  khác, đương nhiên  cần dùng đến lều của Minh Nguyệt, nhưng đến lúc đó khó tránh khỏi việc   qua  thăm hỏi , vì thế cần  thiết lập thêm ba ghế khách riêng biệt.
Đây là lễ nghi đãi khách tối thiểu:
Khách  thể  đến, nhưng  đến thì  thể   chỗ !
Trời nóng,  nên chen chúc , giữa mỗi hai chỗ  đều  một chiếc bàn nhỏ để ngăn cách,  bàn  thể đặt  nước điểm tâm. Tính , một bàn một ghế ít nhất  rộng ba thước rưỡi, màn che theo chiều ngang cần gần bốn trượng.
Người tùy tùng và kẻ hầu hạ   bên ngoài để tiếp đón, hoặc  phía  chủ nhân để hầu hạ, nên cần chiều sâu. Lại còn  bày lư hương xua muỗi, chậu đồng rửa tay, lò đất tạm thời để nấu  nấu canh, ấm , nồi đất... Chiều sâu tối thiểu cũng  hai trượng.
Màn che   quá chật chội,  tính đến lúc  dậy hoạt động   chạm đầu, ít nhất  cao bảy thước.
Phần đáy  trải t.h.ả.m nỉ,  tính .
Cộng thêm các hao tổn mắt thường   thấy  như viền nối, tính  chỉ riêng bốn mặt vây quanh và năm mặt  đỉnh đầu, tối thiểu  cần mười bốn xấp vải.
Nhà  dùng loại sa mỏng Lưu Hà Nhiễm  giá thị trường cực kỳ đắt đỏ, một xấp  gần bốn mươi lạng!
Trời ạ, chỉ riêng tiền vải  cái màn che   hơn năm trăm lạng , đó là còn  kể tiền công và các loại trang trí khác!