Hào Thương - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:05:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:05:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Nói đúng , khu vực đó là đất hoang vô chủ, nhưng vì quá gần Vương gia thôn, đều mặc định đó là tài sản của Vương gia thôn. Hơn nữa, gia súc ăn uống và bài tiết bốc mùi, dễ thu hút muỗi mòng, ngoại trừ những nhặt phân trâu, đa đều thích.
Vương Sơn chuyện, ban đầu chút cảnh giác, “Chỉ trâu, ?”
Đứa trẻ lắc đầu, “Chỉ thấy trâu, như thể ai đó tùy tiện thả đến.”
Trâu nhận đường, ăn no tự khắc sẽ về nhà, hơn nữa trâu là tài sản quý giá, trộm cắp là trọng tội, ít ai dám trộm, nên chăn trâu thường theo sát. Hơn nữa, chúng gần Vương gia thôn, cỏ ăn coi là cỏ của Vương gia thôn, lẽ kẻ đó cũng chột , sợ đuổi , cố tình xuất hiện.
Vương Sơn bảo chúng quan sát thêm vài ngày, thấy những con trâu chỉ ăn cỏ ở gần đó, liền : “Các ngươi canh chừng, để chúng làng, còn những chuyện khác thì đừng quản. Đợi chúng ăn hết cỏ sẽ tự .”
Việc ăn của chính danh, đang lúc kiếm nhiều tiền, tiện dễ dàng gây xung đột với khác.
Hai bên cứ thế sống yên vài ngày, lũ trẻ canh gác cũng dần mất hứng thú theo dõi sát , ngơ đàn trâu thường xuyên xuất hiện.
Ngày hai mươi tám tháng Sáu, xưởng dệt của Vương gia thôn hai bán t.h.u.ố.c nhuộm đến giao hàng, Vương Sơn khi giao dịch xong với họ, kho kiểm tra một :
Gần bốn trăm thớ vải sa ni, loại thu mua từ nhiều nơi, cũng loại do nhà dệt , giờ đều xong, chỉ chờ hai ngày nữa gửi các nơi, lấy bạc về trả tiền hàng, là thể xây mấy gian nhà ngói lớn !
Vương Sơn xem mà lòng vô cùng thỏa mãn, cảm thấy quả thực thông minh tuyệt đỉnh!
Cứ cắm đầu dệt vải thì kiếm bao nhiêu tiền chứ? Quả nhiên vẫn theo con đường của khác, ăn thịt, y chỉ cần húp canh cũng đủ no bụng !
Vương Sơn hát khe khẽ về tiền viện, ôm lấy vợ ngủ, thầm nghĩ nhất định sớm sinh thêm vài đứa con trai...
Hả?!
Đang mơ , đột nhiên thấy tiếng ch.ó sủa điên cuồng bên ngoài, ngay đó là một trận rung lắc truyền đến từ phía , cứ như thể xe ngựa xóc nảy, như địa long trở , ngay lập tức khiến tỉnh giấc.
Vợ mơ màng lẩm bẩm, “Sao cái giường rung lắc thế?”
“Xảy chuyện !” Mắt Vương Sơn giật liên hồi, bật dậy một cách nhanh chóng, chẳng kịp xỏ giày, vơ vội quần áo chạy ngoài.
Hắn thậm chí còn kịp nghĩ rốt cuộc xảy chuyện gì, trong đầu chỉ một ý nghĩ: Hàng của !
Những đang ngủ cũng tỉnh giấc, phản ứng nhanh cũng nhận điều bất thường, liền chạy theo Vương Sơn phía , chạy la hét: “Động đất , động đất !”
Không đúng, hình như động đất, tiếng động gì ?
“Thùng... thùng...”
Đất đang rung, tường đang động, thứ gì đó đang đ.â.m tường!
Dã thú ư? gần Vương gia thôn rừng sâu núi thẳm, tuy nhiều thú hoang, nhưng cũng chỉ là gà rừng, thỏ rừng cùng rắn rết chuột bọ mà thôi.
Dù thỉnh thoảng lợn rừng, cũng nên xuống núi mùa chứ!
“Moo…”
Sao mà quen tai quá!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-369.html.]
“Không xong , là truyền đến từ phía kho hàng!”
Có lớn tiếng hô hoán.
Xưởng dệt bố trí theo chiều dọc, tiền viện dùng để việc, hậu viện dùng để ở, khu vực phòng thủ nghiêm ngặt nhất ở giữa dùng kho hàng.
bây giờ, chính giữa xảy vấn đề!
Vương Sơn vớ lấy cái cuốc, lập tức dẫn chạy đến kho hàng, khoảnh khắc tiếp theo, thấy cảnh tượng kinh hoàng nhất đời :
Dưới ánh trăng mờ ảo, một đôi sừng trâu sắc nhọn báo phá tường xông , ngay đó là cái đầu trâu rừng với đôi mắt đỏ ngầu, và hình khổng lồ như ngọn núi nhỏ, một con nối tiếp một con!
Con trâu đầu đàn hất đầu, m.á.u b.ắ.n tung tóe.
Nó như đau đớn mà phì qua lỗ mũi, nửa cúi thấp, dùng sức cào đất.
Đây là tư thế chuẩn tiếp tục tấn công.
“Mẹ ơi!”
Trâu phát điên là chuyện hề nhỏ, đám đông còn khí thế hùng hổ theo lập tức như chim vỡ tổ, chui các căn phòng gần đó, dám thở mạnh.
Trâu thích tấn công vật thể sống, trời tối, chỉ cần trốn yên tĩnh sẽ an .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Moo!”
Sau một tiếng gầm giận dữ, con trâu đầu đàn cất bốn vó, mạnh mẽ lao bức tường bên cạnh kho hàng mặt.
Vốn dĩ xưởng dệt kinh doanh , các công trình bên trong đều bằng tre lấy tại chỗ, mấy năm nay tạm bợ để dùng, Vương Sơn keo kiệt, luôn "đợi kiếm tiền..." nên bao giờ tu sửa.
Lúc chỉ thấy vài tiếng "rắc rắc", bức tường tre dẻo dai con trâu rừng giận dữ hóa thành giấy bồi, nháy mắt thủng một lỗ lớn!
Đàn trâu phía theo sát trâu đầu, xông thẳng !
“A a a!” Mắt Vương Sơn đỏ ngầu, giơ cuốc lao tới, hận thể biến hết những con trâu đáng c.h.ế.t thành bánh bao.
9. [“Đông gia!” Mấy tên nhân viên thấy lùi mà còn tiến, nghiến răng xông kéo , “Giữ núi xanh, sợ củi đốt!”
“Phải đó, trốn !”
Trâu phát điên sẽ g.i.ế.c đấy!
“Kho hàng, kho hàng của !” Mắt Vương Sơn cũng đỏ hoe.
Trong kho hàng chỉ hàng mới xong trong tháng , mà còn cả t.h.u.ố.c nhuộm mới mua về!
“Đông gia!” Mấy tên đồng nghiệp sợ Vương Sơn phát điên, la hét ầm ĩ sẽ dụ trâu điên đến, lập tức , vài bịt miệng, nâng chân, dùng sức khiêng .
Tất cả đều trốn gầm giường, trong tủ trong nhà, dám phát tiếng động, run rẩy lắng tiếng xé rách, tiếng đổ sập, tiếng đất rung chuyển truyền đến từ nơi xa.
Những khác trong làng chắc chắn cũng thấy động tĩnh, nhưng đó là trâu điên, ai dám xông lên?!
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.