Hào Thương - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:09:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cống viện bình thường mở cửa, vị trí chút hẻo lánh. Quán trọ ngày thường một phòng chỉ hai ba trăm đồng, nhưng kỳ Hương Thí tăng vọt lên một lượng bạc do sát Cống viện! Điều khiến nhiều học tử gia cảnh bình thường nản lòng.

Nghe triều đình vẫn luôn kiềm chế loại phong khí lành mạnh , nhưng thể . Bởi lẽ, cùng với thí sinh, còn thương lái, bà mai, gia quyến đưa tiễn, và gia nhân ồ ạt kéo đến, dẫn đến nguồn phòng khan hiếm, giá phòng tự nhiên tăng cao.

Trước khi thí sinh nhập trường, pháo sẽ b.ắ.n lên vài , tiếng nổ đinh tai nhức óc, nhằm đảm bảo truyền đến ngóc ngách trong và ngoài thành. Đêm nay, dù là thường dự thi cũng đừng hòng ngủ.

Không ngủ , nên những xem náo nhiệt như Minh Nguyệt nhiều. Từ nửa đêm, quán trọ bắt đầu rục rịch, bận rộn.

Có thư sinh thô tâm đại ý chạy lên chạy xuống lầu vài lượt, lúc thì quên cái , lúc thì quên cái . Thí sinh cùng nhịn , nhân lúc thứ ba chạy lên lầu, khẽ mắng vài câu.

Khi Minh Nguyệt đẩy cửa sổ, vô cửa sổ gần đó cũng lặng lẽ ló cái đầu hiếu kỳ.

Mặt đất đèn đuốc sáng trưng, đó là những bó đuốc do quan phủ đốt dọc hai bên đường, chiếu rọi những bóng hoặc đang căng thẳng lo lắng, hoặc đang ung dung tự tại.

Những gia cảnh giàu , hoặc ở xa, phần lớn xe ngựa. khi cách Cống viện một giao lộ, họ yêu cầu xuống bộ, e rằng sẽ tắc đường.

Minh Nguyệt bắt đầu đợi từ canh ba, đợi mãi đến canh tư, mắt hoa lên, vẫn thấy bóng dáng Đồng Kỳ Anh.

"Đông gia!" Tô Tiểu Lang bên cửa sổ khác đột nhiên khẽ gọi một tiếng, "Đến !"

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Minh Nguyệt lập tức lấy tinh thần, theo.

Quả nhiên là Đồng Kỳ Anh.

Hương Thí ở trong trường thi ba ngày, do đó ngoài văn phòng tứ bảo, thí sinh còn cần tự chuẩn nhiều đồ dùng sinh hoạt. Nhiều nơi nghèo khó, hiệu xá dột nát, chăn đệm ẩm mốc, cơm canh thiu thối, thí sinh nhập trường chẳng khác gì dọn nhà. Hàng Châu giàu , Cống viện thường xuyên bảo trì, chăn nệm, cơm canh, than lửa đều , nên thí sinh khá thảnh thơi.

Đồng Kỳ Anh dù xuất phú quý, ăn mặc cầu kỳ, nhưng mấy ngày cũng tạm bợ. Chàng chỉ vác một cái giỏ mây vuông vức, bên trong đặt bút mực quen dùng cùng vài viên d.ư.ợ.c và khăn lau mặt.

Chàng sinh tuấn tú, hôm nay để đối phó việc khám xét và kiểm tra, ăn mặc cũng đơn giản, thanh thoát. Minh Nguyệt lạnh lùng quan sát, thấy thật sự vài phần dáng dấp của một thư sinh nho nhã trong thoại bản.

Thư sinh nho nhã. Minh Nguyệt đột nhiên nhớ đến nhiều thoại bản mà thường xem, thư sinh đường thi thường gặp yêu quái. Có lẽ trong mắt lão gia họ Đồng, chính là nữ yêu tinh nhảy phá hoại tâm trí cháu trai chăng.

Nghĩ đến đây, Minh Nguyệt kìm mà bật khe khẽ.

Chẳng thấy , Đồng Kỳ Anh sắp đến lầu dường như cảm ứng, vô tình ngước đầu lên, đối diện với đôi mắt đang mỉm của Minh Nguyệt ánh đèn.

Chàng dừng bước, đầu tiên là sững sờ, khuôn mặt vốn vô cảm nhanh chóng ánh lên thứ ánh sáng hỗn hợp giữa kinh ngạc, sửng sốt và vui mừng.

Đây là khung cảnh nhiều tưởng tượng, nhưng dám thành lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-413.html.]

Minh Nguyệt rạp bên cửa sổ lầu ba, híp mắt vẫy tay với .

Nhất định đỗ nha!

Đồng Kỳ Anh cũng bật theo.

Thật chắc cuộc đời khi đối kháng với tổ phụ hơn con đường định sẵn mà gia tộc sắp đặt , nhưng... vô cùng chắc chắn rằng thích sự tươi mới và mãnh liệt bất ngờ xông .

Cứ như chiếc thuyền đơn độc phiêu bạt lâu ngày mặt nước mênh mông, đột nhiên tìm thấy điểm neo đậu.

Sự căng thẳng nhẹ nhàng suốt mấy ngày qua tan biến như khói mây, Đồng Kỳ Anh từ từ thở một , cũng vẫy tay chào nàng, đó bước chân kiên định tiến Cống viện.

Nơi đó, tương lai của .

Minh Nguyệt chỉ tiễn một ngày đầu, đó liền xuất hiện nữa.

Khi tan trường, Đồng Kỳ Anh dù thể, nhưng vẫn nhịn ngước về phía cửa sổ vài .

"Thiếu gia?" Tùy tùng đến đón cũng theo, chẳng gì.

"Không gì." Đồng Kỳ Anh , "Đi thôi."

Thi xong kiệt sức, trong nhà cử đến đón, tai mắt nhiều vô kể. Nàng tâm tư cẩn thận như , chắc chắn sớm lường .

Hiệu xá ở Cống viện Hàng Châu thể coi là sạch sẽ ngăn nắp, nhưng khó tránh ẩm ướt, chiếc "giường nhỏ" ghép tạm bằng hai tấm ván gỗ cứng hẹp, khiến đau nhức khắp mẩy.

Đồng Kỳ Anh sớm liệu điều , nên khi nhận bài thi liền tranh thủ lúc tinh lực và thể lực dồi dào mà điên cuồng bài. Sau đó thì đêm nào cũng thức trắng đến sáng, thậm chí vì trở mà suýt rơi xuống đất...

Trên đường về, Đồng Kỳ Anh vẫn đang nghĩ, giờ nàng đang bận rộn chuyện gì đây?

Minh Nguyệt đang bận rộn nhiều việc.

Nàng gặp đối thủ khó nhằn.

Trước khi đến gặp ngoại thất của Tào quan Lâu Húc, Minh Nguyệt tìm Trương Lục Lang dò hỏi, hy vọng thêm tin tức hữu dụng.

Trương Lục Lang ngẫm nghĩ hồi lâu, "Hừm, giấu nàng, kiếp đào hát mà ngoại thất cho là tiền đồ nhất , cũng ít..."

Đại nhân vật ở Hàng Châu nhiều, nhất thời thật sự nàng là vị nào.

Minh Nguyệt bổ sung: "Năm nay mười chín, theo Lâu Húc. Lâu Húc là Tào quan tại nha môn địa phương, chuyên quản việc cung ứng ăn mặc các loại cho ."

Loading...