Hào Thương - Chương 423

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:10:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm sự sẽ khuôn mặt. Cho dù cố ý che đậy, cũng sẽ vô tình bộc lộ ở đầu mày khóe mắt.

Nụ dần dần biến mất khuôn mặt Minh Nguyệt.

Nàng ráng chiều nơi chân trời: "Thất nương, cắt đứt hợp tác với Biện Từ ."

Tuy việc mua bán với quan phủ liên quan đến xưởng nhuộm, nhưng Thất nương đối với Minh Nguyệt ý nghĩa phi thường, chỉ là quản sự, là đối tác, mà còn giống như bạn bè, . Bởi , chuyện hợp tác với Biện Từ, Minh Nguyệt với Thất nương từ sớm.

Lúc đó Thất nương còn chút lo lắng, chỉ sợ nàng bắt nạt.

Giờ đây thấy, Thất nương lập tức nổi trận lôi đình: "Ta tên đó ! Cắt đứt thì cắt đứt, lẽ nào chúng còn cầu xin ?"

Minh Nguyệt nàng chọc : "Ngươi hỏi vì cắt đứt? Có lẽ là do của thì ?"

"Ngươi thể gì chứ!" Trong cơn nóng giận, Thất nương ngay cả xưng "" cũng dùng, nàng dựng hai hàng lông mày rậm, há miệng mắng Biện Từ xối xả, "Quạ đen thiên hạ đều như ! Những tên nam nhân ch.ó má đều bộ dạng đó! Chẳng thứ gì !"

Nàng hỏi nguyên nhân, càng hỏi Minh Nguyệt thiệt thòi gì , chỉ một mực mắng nhiếc.

Minh Nguyệt vô cùng cảm động, nhảy vọt lên lưng nàng, ôm chặt cổ nàng cọ xát: "A, Thất nương, Thất nương bụng, ngươi đến ! Sao ngươi đối xử với đến thế!"

Thất nương đưa tay đỡ lấy nàng: "Ngươi , ngươi đối xử với , mới đối xử với ngươi..."

Tóc Minh Nguyệt cọ Thất Nương khiến nàng ngứa ngáy, Thất Nương bật , cố ý cong lưng, nghiêng , những động tác khoa trương để dọa nàng.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Minh Nguyệt kêu lên rối rít, giãy giụa nhảy xuống đất, nào ngờ Thất Nương tìm thấy niềm vui, phá lên lớn, cõng nàng chạy vút khắp sân.

“Oa a a a……”

Tối hôm đó, tất cả trong xưởng nhuộm đều thấy Thất quản sự cõng Đông gia chạy loạn khắp sân.

Đêm đó, Minh Nguyệt và Thất Nương chen chúc ngủ chung một chiếc giường.

Nói là ngủ, kỳ thực cả hai vốn quen sống một đều ngủ , đầu kề đầu trò chuyện.

“Đã trở mặt thì sợ,” Thất Nương chằm chằm xà nhà đen kịt , “chỉ e đám nam nhân lòng hẹp hòi, liệu báo thù chúng ?”

Cho dù là báo thù, hậu quả mà một quan chức thể gây so với một dân thường là khác một trời một vực.

Hay là, nên chuyển ?

nơi là cơ nghiệp mà họ khó khăn lắm mới gây dựng , cứ thế bỏ thì thật đáng tiếc...

Minh Nguyệt cũng suy nghĩ về vấn đề , “Hiện tại thì y sẽ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-423.html.]

Biện Từ , tuy chẳng hạng lành gì, nhưng y tự một bộ nguyên tắc hành sự riêng, gì thì sẽ bày mặt, ít khi dùng chiêu trò báo thù lén lút.

Đương nhiên, con đều thể đổi, nhất là là do chính tay , e rằng y từng chịu đựng loại ấm ức ...

“Nghĩ nhiều cũng vô ích, binh đến tướng đỡ, nước lên đất ngăn .” Minh Nguyệt lật , “Hơn nữa, đối với y cũng giữ gì.”

Nàng còn một chiêu tuyệt kỹ giữ đáy hòm, chiêu chính là chỗ dựa để nàng thể cắt đứt quan hệ với Biện Từ, cũng là chìa khóa để xử lý sự việc Lâu Húc sắp tới.

Minh Nguyệt quyết định trực tiếp gặp mặt Lâu Húc.

Thứ nhất, nàng thử tiếp xúc với Hồng Oanh, nhưng thái độ của đối phương vô cùng cứng rắn, còn tham lam vô độ, gặp nữa cũng sẽ chuyển biến gì.

Thứ hai, nàng hứa sẽ theo con đường Hồng Oanh nữa, thì nên giữ lời.

“Dù gì y cũng là quan thất phẩm mà,” Thất Nương chút lo lắng, “ đồng ý gặp mặt ?”

Quan chức ai nấy đều cái giá lớn lắm!

“Chắc bảy phần.” Minh Nguyệt thận trọng .

Nàng và Hồng Oanh đàm phán thành công, nhưng cũng xé rách mặt, những món quà gửi đối phương đều nhận hết, mà nàng cũng hề rõ sẽ , xét về tình về lý, Lâu Húc đều nên từ chối.

Quả nhiên, Lâu Húc đồng ý gặp mặt.

Minh Nguyệt lấy cớ thưởng sen, mời y đến tửu lầu mới mở của nàng và Tiết chưởng quỹ ngày mười ba tháng tám, nếu đàm phán thành công, còn thể tiện thể du hồ, thưởng nguyệt.

Tối mười ba tháng tám, Lâu Húc dẫn theo hai tùy tùng, như hẹn mà đến.

Dung mạo của y bình thường, là kiểu văn nhân thường thấy nhất, cao thấp béo gầy, để một chút râu. Thoạt , dường như bất kỳ khác biệt nào so với những văn nhân tùy ý thấy phố.

kỹ, sẽ phát hiện cằm y nhếch lên, ánh mắt cũng luôn xuống.

Thấy Minh Nguyệt là một cô nương trẻ tuổi, ánh mắt Lâu Húc chút vi diệu, hiếm hoi nở một nụ , “Quả thực danh bằng gặp mặt, ai ngờ Hà Nhiễm vang danh bốn phương do một cô nương trẻ tuổi xinh như tạo .”

“Ngài quá lời .” Minh Nguyệt , “Làm phiền ngài bận rộn vẫn nán ghé qua, thực sự vô cùng cảm kích, xin mời ngài an tọa.”

Căn phòng ở Hối Vân Lâu đối diện thẳng với Tây Hồ, cửa sổ cũng đặc biệt lớn, phóng tầm mắt xa, thể thu hết đáy mắt cả một vùng hồ sen Tây Hồ rộng lớn cùng những ngọn núi thấp xa xa, vô cùng đẽ.

Thái độ của Lâu Húc đến bất ngờ, đến mức chuông cảnh báo trong lòng Minh Nguyệt vang lên inh ỏi.

Điều hiển nhiên bất thường.

Y tỏ hòa nhã, tuy vẫn khó che giấu vẻ kiêu ngạo, nhưng thậm chí còn chủ động đùa với Minh Nguyệt, dần dần, ánh mắt bắt đầu trở nên đúng đắn.

Nghe Minh Nguyệt , phàm là triều đình yêu cầu gì, nàng nhất định sẽ dốc hết sức , Lâu Húc mấy tiếng rõ ý nghĩa, ẩn ý sâu xa : “Quả nhiên gì cũng ?”

Loading...