Hào Thương - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:12:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Nguyệt và Tiệm chủ Từ ha ha lớn.

, tới ?” Cười xong, Minh Nguyệt uống một ngụm , tiếp tục chủ đề : “À đúng , một tháng là một vạn chín ngàn tấm, tổng cộng gần đủ , tạm thời thêm vài khung cửi, thuê vài thợ lành nghề là đủ. Nếu thật sự phiền phức, tạm thời mua từ bên ngoài cũng thành vấn đề.”

“Khổ sở gì,” Tiệm chủ Từ : “Các hộ dệt lẻ thì nhiều vô kể, cả vùng Giang Nam vô sống bằng nghề dâu tằm, dệt vải, sợ nhất là bán , nếu chúng thể đến sớm định mua, bọn họ cảm kích còn kịp.”

“Cũng , cách thỏa nhất.” Minh Nguyệt gật đầu: “Còn một chuyện nữa.”

“Ngươi .” Tiệm chủ Từ kỹ.

“Bên nàng là tài sản nhà , đều tập trung ở một chỗ,” Minh Nguyệt chỉ Tiệm chủ Tiết, “Việc giao hàng mỗi tháng tự nhiên cần lo lắng, nhưng các hộ dệt lẻ và xưởng dệt danh nghĩa của chiếm một nửa, nhiều hộ dệt ở nơi hiểm trở khó , mỗi thu gom cũng là một vấn đề lớn. Hơn nữa, các hộ dệt lẻ việc tại nhà, khó tránh khỏi kiêm luôn việc nhà và các việc vặt, nên lượng và phẩm chất thể đảm bảo. Những năm của chúng muộn, còn thường xuyên gặp hàng mốc do bảo quản đúng cách…”

Tiệm chủ Từ hiểu ý của nàng : “Nếu thể tập trung một chỗ, ngày ngày đốc thúc, thường xuyên kiểm tra, đương nhiên là nhất. như , khó tránh khỏi xây dựng xưởng dệt mới, hơn nữa việc của nhân công là một vấn đề lớn, nếu chu , nhất nên xây thêm vài căn nhà lớn cho ở. Người , việc ăn uống sinh hoạt cũng thể tính đến.”

Trồng dâu, nuôi tằm cân nhắc địa điểm, đất đai, nhưng dệt vải thì cần!

Có một mảnh đất trống thể đặt khung cửi là !

“Cái khó, ngoài thành nhiều đồi núi thấp, sợ gì.” Minh Nguyệt sớm nghĩ đến, lập tức thao thao bất tuyệt : “Hiện giờ mới tháng Chín, nhanh nhất là năm sẽ khởi công, kịp xây dựng một xưởng dệt lớn bên cạnh xưởng nhuộm, các hộ dệt lẻ tự mang khung cửi, chúng chỉ cần cung cấp nhà xưởng là .

Đất trống phía dùng để chỗ ăn ở, thuê vài phụ nữ tháo vát gần đó nấu cơm, giặt giũ, để họ chuyên tâm dệt vải.

Đến lúc đó tơ xe xong thu lên, trực tiếp đưa tới đó, của chúng giám sát, bảo đảm xảy sai sót. Ngay sát bên cạnh xây một xưởng nhuộm nữa, chỉ cần mấy chục cái chum lớn, vài cái ao, cùng vài giá tre là . Nhuộm đồng nhất màu sắc là dễ nhất, vị đại sư phụ nhuộm của cũng đào tạo vài nhân tài đáng tin cậy, giao cho các nàng , phơi khô ngay tại chỗ, tiện lợi tiết kiệm việc, xong cũng cần chạy khắp nơi thu thập như , trực tiếp tập hợp kho đưa đến nha môn là xong.”

Tài sản danh nghĩa của cũng xong năm nay là vứt bỏ, năm nay và năm dựng lên khung sườn, liền thể lâu dài, nguồn tài nguyên bất tận.

Tiệm chủ Tiết cũng theo tính toán một hồi, gật đầu liên tục: “Cũng chỉ năm đầu tiên là phiền phức chút, nhưng như , thể tránh nhiều rắc rối và ẩn họa về , đáng giá.”

Làm ăn buôn bán mà, chi tiền vốn ban đầu tính là gì, sợ nhất là đến nửa chừng rò rỉ khắp nơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-440.html.]

Nặng nhẹ , đều phân biệt rõ ràng.

Minh Nguyệt gọi Tô Tiểu Lang đến: “Ngươi chạy một chuyến đến nha môn, vẫn tìm vị thư chúng mua núi đó, bảo tra xem gần xưởng nhuộm đất hoang . Nếu , mau chóng báo tin cho ; nếu , tìm chỗ gần nhất .”

Tiệm chủ Tiết thưởng thức bóng dáng mạnh mẽ của Tô Tiểu Lang lúc rời , đầu liền thấy gương mặt Minh Nguyệt đầy vẻ phức tạp.

Nàng cho là đúng : “Làm như , bên ngươi liền là một nơi thường xuyên mấy trăm qua , một nơi phồn hoa, e rằng còn đông dân hơn nhiều thôn xóm.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Minh Nguyệt gật đầu: “Đa tạ ngươi nhắc nhở, chờ xưởng dệt, xưởng nhuộm đều xây xong, sẽ đến nha môn trình bày tình huống.”

Nhân khẩu đông đúc, nhu cầu ăn mặc ở sinh hoạt hàng ngày cũng sẽ tăng theo, tất yếu sẽ hấp dẫn các hộ nông dân, thương hộ thậm chí thầy t.h.u.ố.c gần đó đến, lâu dài như , sợ rằng sẽ phát triển thành một thị trấn mới!

Huống chi nhân khẩu là trọng điểm của các địa phương, nhiều hộ dệt mà nàng cần đều bản địa Hàng Châu, ngày lâu dài, sẽ liên lụy nhiều mặt, báo cáo .

Giai đoạn chuẩn thảo luận xong, tiếp theo đến chuyện chia chác.

Đầu tiên, việc buôn bán do một Minh Nguyệt đàm phán thành công, nàng lấy một nửa.

Đương nhiên, nếu các khoản chi tiêu, chi phí ngoại giao, cũng đều xuất từ phần .

Một nửa còn sẽ phân chia dựa mức độ đóng góp của ba bên:

Dệt phường của Tiết chưởng quỹ mỗi tháng thể năm ngàn năm trăm thớt, chiếm ba phần mười tổng sản lượng, nên chia ba phần mười lợi nhuận trong năm phần mười còn .

Sản nghiệp thuộc danh nghĩa của Minh Nguyệt cung ứng bảy phần mười, nên chia bảy phần mười lợi nhuận. Còn Từ chưởng quỹ phụ thuộc nàng, giai đoạn đầu vẫn cần Từ chưởng quỹ bôn ba khắp nơi, thu mua tơ sống và tơ chín từ các vùng, tiện thể kiểm tra chất lượng. Công lao thể phủ nhận, nên chia một phần rưỡi.

Từ chưởng quỹ vô cùng hoảng hốt: “Chuyện nào chuyện đó, những hộ lẻ, dệt phường đều là định từ hai năm , nhận thù lao đáng . Sau chỉ là sai chạy vặt khắp nơi, dám nhận nhiều đến thế!”

Một phần rưỡi, thì nhiều, nhưng xem đó là việc mua bán lớn cỡ nào!

Loading...