Hào Thương - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:12:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Những thứ các ngươi qua thì còn gọi gì là ruộng đất màu mỡ nữa!” Thư Tưởng khẩy một tiếng, ngạo mạn , “Người thường còn thèm cho ! Ta mấy vị đồng liêu, trong tay kha khá ruộng đất thượng hạng, chỉ là chịu nổi phiền phức quản lý, đang tìm một đáng tin cậy để bán . Giá cả thì , cứ theo giá thị trường là . Các ngươi mua rẻ, chúng thì cũng thiệt! Thế nào?”

Tô Tiểu Lang vô cùng động lòng, nhưng dám Minh Nguyệt nhận lời, hỏi sơ qua về địa điểm vội vã về Minh Viên báo tin.

Đông gia xưa nay chỉ chuyên tâm ăn buôn bán, thích ?

“Ruộng đất màu mỡ?” Minh Nguyệt vị trí, lập tức hiểu , “Thì là phi vụ cần đến vốn gốc!”

Trước đây Biện Từ dường như đề cập rằng, đất đai khu vực đó phần lớn thuộc sở hữu của quan viên và hương . Tuy nhiên, quan viên đổi liên tục, đất đai cũng đổi chủ. Chắc chắn là do quan nhúng tay , cố tình chiếm đoạt tài sản riêng.

Những "khổ chủ" bóc lột chỉ mong tài sản danh nghĩa càng ít càng , để thể hiện sự thanh bạch, tự nhiên cũng dám công khai.

Tô Tiểu Lang chợt hiểu : “Nói như , thì đáng tin.”

Điều đáng sợ nhất là bạc trắng đổ , cuối cùng chẳng thấy gì, mà tiện kiện cáo với trong nha môn.

“Dĩ nhiên là đáng tin,” Minh Nguyệt , “Miếng bạc ngươi đưa hề phí, sai, bình thường đường dây như thế ? Dù hỏi, cũng chắc chấp thuận.”

Tô Tiểu Lang rạng rỡ: “Theo bên cạnh cô nương bao nhiêu năm, cũng nên chút tiến bộ.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tô phụ bên cạnh cảm thấy tiện , bèn đầu , mắt thấy thì lòng phiền.

Ôi chao!

Xuân Chi khỏi cảm thán: “Chẳng trách đời đều quan.”

Bạc kiếm quá dễ dàng!

“Mua một ít cũng ,” Minh Nguyệt suy nghĩ một lát, “Làm buôn bán lợi nhuận tuy cao, nhưng rủi ro cũng lớn. Ruộng đất nắm trong tay, lòng cũng thấy an tâm.”

Giang Nam vốn là xứ sở lúa gạo, huống chi còn là ruộng đất thượng hạng, dù thiên tai cũng khá giàu sản lượng. Hơn nữa, cũng thể nhân cơ hội mà kết giao thêm mối quan hệ, tự nhiên là nên .

chúng đều hiểu về ruộng nước,” Minh Nguyệt quanh, cả phòng bốn đều là dân phương Bắc, “Màu mỡ , cũng gì đảm bảo.”

Đất khô thì nàng sơ qua, nhưng ruộng nước thì ? Thế nào mới gọi là màu mỡ đây!

Ai thể đảm bảo Thư Tưởng gạt chứ? Lúc mua xem xét kỹ lưỡng, khi giao dịch xong thì khó mà rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-442.html.]

Liên Sanh và Thất Nương thì đáng tin, nhưng tiếc là gia đình cả hai đều đời đời đ.á.n.h cá mưu sinh, cũng là nửa phần ngoại đạo.

Minh Nguyệt suy nghĩ với Tô Tiểu Lang: “Thế , ngươi đừng vội trả lời, sáng mai sẽ đặt thuyền hoa, và chuyện với đầu lĩnh tương quân vẫn tuần tra gần đây về việc nhờ của họ hộ vệ, nhân tiện nhờ trung gian!”

Ban đầu nàng định tìm Khang bộ đầu, nhưng nghĩ , Khang bộ đầu và Thư Tưởng cùng trong nha môn, đều là sổ sách, cảnh tương đồng, e rằng chút giao tình riêng. Phi vụ nếu mờ ám thì thôi, nếu , e rằng sẽ chịu thiệt cả hai đầu.

Tương quân thì hơn. Tương quân là quân hộ, thì vẻ vang, nhưng đầu lĩnh là một vị quan bát phẩm hàm chính thức, bình thường cũng nha môn điều khiển. Vừa vặn thể kiềm chế một chút. Hơn nữa Lưỡng Chiết Lộ, tinh thông thổ địa, đối với ruộng nước vô cùng rành rẽ.

Cứ quyết định như .

Vậy việc tiếp theo là mua thuyền.

Vì Minh Viên và Bích Ba Viên gần , Trịnh Thái thái quen, hai liền ngoài thương lượng mà trực tiếp gặp mặt tại Bích Ba Viên.

Minh Nguyệt mới tới mở rộng tầm mắt:

Phía đông Bích Ba Viên một hí đài, đối diện đài quan sát xây bằng từng khối đá đen xếp khít khao thành hình thuyền! Nhìn từ xa, dường như trời đất tự nhiên mà thành.

Khách khứa bên trong, cảm giác như đang hát mặt nước.

Chưa kể tìm nhiều khối đá cùng màu sắc, kích thước y hệt như thế, chỉ riêng việc vận chuyển từ các nơi về tốn cực kỳ nhiều nhân lực và tiền bạc, còn mài giũa cẩn thận, ghép nối kín kẽ…

Minh Nguyệt chân thành khen ngợi, Trịnh Thái thái vô cùng đắc ý: “Không giấu gì , ý tưởng là do tự tay nghĩ đó! Phàm là từng thấy, ai khen!”

“Điều mà còn , e rằng là mắt mọc trời !” Minh Nguyệt .

Quả nhiên nàng vẫn còn quá non nớt, chỉ kiếm tiền, cách tiêu xài xa hoa, kìa!

Trịnh Thái thái rộ lên một hồi, vẻ mặt rạng rỡ.

Bích Ba Viên tuy mời thợ khảm nổi tiếng đến vẽ bản đồ, nhưng trong đó nhiều chi tiết là nét chấm phá của riêng nàng. Mỗi khi khách đến, nàng đều trưng bày một lượt, thấy ai kinh ngạc.

Trịnh Thái thái mời Minh Nguyệt xuống, gọi mấy thiếu niên thổi đàn ca hát ở đối diện đến tấu nhạc. Âm thanh du dương, theo gió nhẹ nhàng bay tới, vô cùng thơ mộng.

Lại thêm vẻ mặt đưa tình, dáng điệu duyên dáng, dù Minh Nguyệt am hiểu âm luật lắm, cũng cảm thấy thoải mái.

Trong lúc đó, Trịnh Thái thái như vô tình nhắc đến việc diễn đài là nàng bỏ mấy trăm lượng để mua về, sư phụ là ai. Minh Nguyệt vội kỹ tờ ngân phiếu đang cử động đó, nhất thời cảm thấy đối phương vô cùng sáng sủa, thanh tú.

Hiếm khi rảnh rỗi, hai nhạc một lúc, ăn một hồi hoa quả tươi mới bắt đầu bàn chính sự.

Loading...