Hào Thương - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:32:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tháng sáu, tháng bảy, Minh Nguyệt ý niệm trong lòng, kịp Trung thu . Xem mấy cuộn cũng là do Tiết chưởng quỹ tung để thăm dò thị trường.

“Thế , lụa Bàn Tay Phật, lụa Bồ Đào nhuộm màu, lụa đề hoa Vân Chi Linh, lụa Quy Bối Tường Vân đều lấy. Ngày nhất định sẽ ,” Nàng thẳng Tiết chưởng quỹ, “Ta dây dưa, tỷ cũng cho mức giá cuối, chuyện đều sảng khoái một chút, hai cuộn ba mươi sáu lạng, còn các loại lụa là thường thì chiếu theo mà nhượng lợi một chút, thế nào?”

“Nhượng thì nhượng, nhưng thể bắt chịu lỗ!” Tiết chưởng quỹ kéo tay nàng, than thở, “Vải vóc càng mỏng thì càng rẻ, hoa văn cũng càng nhiều càng quý… Tô Tú thực sự thể nhượng bộ thêm, ba mươi tám. Nếu thấy thì cho gói ngay, còn tặng thêm một bộ bọc bằng vải lụa. Nếu , mua bán thành thì nhân nghĩa vẫn còn, chúng xem các loại khác.”

Minh Nguyệt cũng Tô Tú giá cao, hơn nữa hoa văn tạp bảo cực kỳ hiếm thị trường, quả thực còn gì để thêm. Tuy nhiên là buôn bán, thành thành, cũng thử trả giá một , nếu cứ cảm thấy thiếu sót gì đó…

Lụa Bàn Tay Phật và lụa Bồ Đào cùng giá , hai lạng rưỡi một cuộn, lụa Vân Chi Linh và lụa Quy Bối Tường Vân công nghệ phức tạp hơn, giá cao hơn, cuối cùng thương lượng ba lạng hai tiền một cuộn, tổng cộng là bốn mươi chín lạng bốn tiền.

Để mười lạng lộ phí, chỗ ở, vẫn còn thể dùng mười lạng. Minh Nguyệt thêm một cuộn lụa hoa Bảo Tướng cành dây leo, một cuộn lụa Tùng Hạc Duyên Niên. Cuộn thể dùng để cầu bình an, nguyện ước, bái Phật đều , cuộn thể lễ vật mừng thọ, màu sắc cũng trang nhã, nam nữ đều dùng .

Lần bốn cuộn chê ít, tám cuộn cũng chẳng nhiều hơn bao nhiêu… nhưng vượt quá mười cuộn thì nộp thuế, nghiêm túc nghĩ cách mới .

Minh Nguyệt nhăn nhó đếm năm mươi sáu lạng, thành công chọc cho Tiết chưởng quỹ nghiêng ngả, “Muội tử, vốn lớn thì lời cũng cao nha. Muội tuổi tuy nhỏ, nhưng cực kỳ khí phách, chịu khổ, ngày nhất định thể tạo dựng một cơ nghiệp.”

Tiết chưởng quỹ sinh yểu điệu, giọng quan thoại lưu loát thoảng nét Giang Nam, lúc khen ngợi khác càng thêm dễ . Dù Minh Nguyệt cũng là nữ tử, cũng khỏi lộ vẻ vui mừng, “Tỷ tỷ quá khen, mượn lời may mắn của tỷ nhé!”

“Yên tâm ,” Tiết chưởng quỹ tự tin , “Ta xưa nay cực chuẩn!”

Khen ngợi thì khen ngợi, mua bán thì mua bán, Minh Nguyệt nghèo đói ám ảnh quên chính sự, “Thời mưa nhiều, phiền tỷ gói thêm vài lớp giấy dầu.”

Dừng một chút, nàng toe toét : “Nếu tỷ bằng lòng tặng thêm một lớp vải dầu thấm nước thì càng !”

Tiết chưởng quỹ dùng ngón tay sơn móng đỏ tươi chỉ nàng, “Xem kìa, đúng là đ.á.n.h rắn theo gậy lên.”

Nói , quả nhiên bảo tiểu nhị mang một chồng vải dầu lớn, khiến Minh Nguyệt liên tục lời cảm ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-45.html.]

Nếu ngoài mua, vải dầu cũng mất hơn trăm văn tiền đấy.

Không lâu , tơ lụa đều gói kỹ, đặc biệt là hai cuộn Tô Tú Hồ Châu , bọc sáu lớp cứng ngắc, thực sự nước thấm , dù lăn một vòng bùn cũng hề hấn gì.

Ngoài còn thêm một gói, chỉ Tiết chưởng quỹ nhẹ nhàng : “Hai tháng nay tích góp hai cân vải vụn, nếu chê thì cứ lấy về mà dùng.”

Nàng thích giao thiệp với sảng khoái, cũng thích kết bạn. Chỉ cần hợp khẩu vị, nàng ngại những món quà nhỏ nhặt.

Một cân vải vụn chỉ sáu trăm đồng, cộng chẳng đáng là bao, chi bằng tặng để kiếm nhân duyên.

Minh Nguyệt ngờ niềm vui bất ngờ như , nỗi đau xót vì mất tiền lập tức vơi phân nửa, những lời ý tuôn : “Không chê chê, chưởng quỹ tỷ xử sự đại phương, khó trách thể kiếm cơ nghiệp lớn như , theo thấy, ngày vẫn còn ở phía đấy!”

Tuy đồ ít, nhưng đặt ở cửa hàng khác cũng tốn bạc để mua!

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Đồ miễn phí là thơm nhất!

“Chúng đều sẽ những ngày ,” Tiết chưởng quỹ sảng khoái , “Nhân tiện, nếu đến tháng bảy, chỉ Tô Tú tạp bảo, mà còn kịp cả gấm nữa.”

“Gấm cũng thể bán ?!” Minh Nguyệt kinh ngạc hỏi.

Không nàng quá ngạc nhiên, mà vì công nghệ gấm phức tạp, chi phí cao, từ đến nay đều xưởng quan doanh độc quyền, thường dùng để may long bào, phượng bào, mãng bào, bổ tử quan phục, hoặc để ban thưởng trong triều. Dù cơ duyên lưu lạc ngoài, lượng cũng cực kỳ ít, chỉ những cửa hàng lớn thủ đoạn thông thiên mới , càng dám công khai bày bán.

Giống như tiệm vải nhà họ Minh kinh doanh hơn mười năm, từng bán gấm, vì căn bản thể nhập hàng!

“Đó là chuyện từ bao nhiêu năm ,” Tiết chưởng quỹ vẻ mặt như thấy quen, bảo dâng thơm và hai món điểm tâm là mứt dương mai và đào chiên, vẫn chỗ cũ mà chi tiết, “Gấm nặng dùng cho thượng phẩm, quan dùng thì tự nhiên dám chạm, nhưng gấm mỏng (tế cẩm) thì …”【Chú thích 1】

Ngày nay kinh tế các nơi phồn thịnh, y phục kiểu cũ sớm thể thỏa mãn khẩu vị của các thương nhân giàu . Bọn họ nhiều tiền tiêu , dám mạo phạm quốc pháp, thế là nghĩ một cách: Giảm bớt chút ít những chi tiết phức tạp của loại gấm nặng thêu chỉ vàng chỉ bạc, dùng tơ tằm mịn hơn, kết hợp với khung cửi ít tầng hơn để dệt loại gấm mỏng nhẹ hơn một bậc.

Loading...