Hào Thương - Chương 497

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:20:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tác giả lời : [Chú thích]: Kho hàng, về kích thước kho chứa vải vóc, đa thể khái niệm, ở đây xin thống nhất , vải vóc đóng gói lưu thông thị trường đời Tống kích thước dài x rộng x cao 0.7 mét x 0.3 mét x 0.15 mét, đây là kích thước đóng gói, tổng thể tích là 0.0315 mét khối. Mỗi tháng cung cấp cho quan phủ 13,500 tấm, tính thêm 5000 tấm của Lữ Đức Xương, lượng sản xuất chắc chắn thể đủ, thông thường sẽ dư, tròn 2 vạn tấm, tổng thể tích là 630 mét khối. 630 mét khối là khái niệm gì? Chiều cao tầng của kiến trúc cổ đại hoặc nhà kho chuyên dụng thấp nhất cũng ba mét, cứ tính là 4 mét , một nhà kho dài 20 mét, rộng 20 mét, cao 4 mét tổng dung tích là 1600 mét khối, thừa thãi vô cùng. Mà khái niệm cạnh dài 20 mét là gì? Chu vi sân tập là 400 mét, tức là 1/20. Cho nên, việc kinh doanh tơ lụa tích trữ hàng hóa thật sự đáng sợ, thể bằng mắt thường thấy bao nhiêu, nhưng thực vô tình tích trữ hàng hóa trị giá hàng chục, thậm chí hàng trăm vạn lượng .

--- Chương 152 ---

Tô Tiểu Lang cảm thấy Lữ Đức Xương đáng ngờ, tại cố tình hôm nay y đến nhận hàng, cố tình tối hôm qua xảy hỏa hoạn.

Nếu tính theo văn thư khế ước ký từ , Minh Nguyệt sẽ trả bộ tiền đặt cọc cho y, đồng thời bồi thường theo giá thị trường. Nói cách khác, y cần gánh vác rủi ro và chi phí biển vẫn thành một thương vụ mang lợi nhuận khổng lồ mà chỉ biển mới đạt , lợi ích hiển nhiên là lớn.

"Đông gia!" Tô Tiểu Lang tính toán mà thấy kinh hãi, "Hay là thương lượng với , cũng với Đỗ Thông Phán, dù gì chúng cũng ăn hơn một năm, gần hai năm , bảo họ linh động một chút..."

Số vải vóc trong thương vụ "Bổng lộc quan " nhiều mức giá, giá thành Minh Nguyệt dệt là một, giá triều đình thu mua là một, khi chuyển tay cấp cho các quan để trừ nợ, tính theo mức giá thị trường cao nhất và miễn thuế.

Nếu giao hàng bình thường, Minh Nguyệt mỗi tấm vải thể kiếm một lạng một tiền; nếu mua thêm để bồi thường bằng bạc, mỗi tấm sẽ trực tiếp tổn thất hai ba lạng! Lời lỗ cứ thế nhân lên, ảnh hưởng hề nhỏ.

Tô Tiểu Lang cố nhiên rõ Minh Nguyệt rốt cuộc kiếm bao nhiêu bạc trong những năm qua, nhưng giờ chỉ cần tính sơ qua cũng đó là một con thiên văn, thể kinh hồn bạt vía! Chỉ một tai ương , tâm huyết bao năm của Đông gia sẽ tan thành mây khói.

"Là bọn họ phóng hỏa đốt ?" Minh Nguyệt hỏi ngược .

Tô Tiểu Lang cứng họng, nên lời.

Hắn hiểu ý của Minh Nguyệt: Oan ức cũng , nơi nào để than thở cũng chẳng , đó đều là chuyện nội bộ của nhà ngươi, nhưng thể giao hàng đúng hạn là sự thật. Thương trường vô tình là như thế, ngươi thể vì tổn thất của mà cưỡng ép khác thông cảm.

Minh Nguyệt cảm thấy giọng của như vọng về từ nơi xa, lơ lửng, nhuốm màu hư ảo.

Mọi đều bận rộn, nhưng dám để Minh Nguyệt bận rộn, nàng cảm thấy vẻ mặt, giọng điệu khi nàng, chuyện với nàng đều toát lên sự cẩn trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-497.html.]

Nàng hề vẻ sụp đổ như họ dự đoán, ngược còn một cảm giác hoang đường quái dị. Họ đang sợ điều gì? Sợ nàng bỏ trốn? Sợ nàng chịu đựng nổi, sẽ đ.â.m đầu mà c.h.ế.t ? Hay là lòng thương hại...

Đầu óc Minh Nguyệt chút kiểm soát , lúc thì trống rỗng, lúc thì hỗn loạn như ngựa chạy loạn, tràn ngập đủ loại suy đoán và cảm xúc điên cuồng.

Hình như một bàn tay vô hình, nắm lấy gân xanh của nàng mà kéo , thái dương nàng giật đau nhói từ trong ngoài. Hàng giao cho quan phủ , nhất định bồi thường, còn Lữ Đức Xương, y là đồng mưu ?

Ngay lúc , Minh Nguyệt thậm chí cảm thấy y đồng mưu cũng còn quan trọng nữa. Việc buôn bán là do tự nàng ôm đồm, văn thư khế ước cũng do tự nàng ký, quy tắc bồi thường là điều giới kinh doanh thừa nhận bao nhiêu năm qua.

Lữ Đức Xương ? Ít nhất bề ngoài mà , y bất kỳ lầm nào.

Trước khi tìm chứng cứ ủng hộ suy đoán của Minh Nguyệt, bất kể ai đến phán xét, đều là của nàng.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Bạc, vẫn là bạc.

Minh Nguyệt dùng sức xoa bóp thái dương, bắt đầu tính toán những khoản chi sắp tới: Khoản lớn nhất là mười lăm vạn lượng bồi thường cho Lữ Đức Xương, nhưng Minh Nguyệt cảm thấy thể giao một .

Việc biển bán hàng, nhất là tơ lụa, , đều chịu thuế nặng, ngoài còn tiêu hao, tổn thất các mặt, nên cho dù năm ngàn tấm vải thật sự thể bán với giá ba mươi lạng, lợi nhuận tuyệt đối cũng nhiều như .

Đương nhiên, quy tắc thương trường thể tính như , nhưng ngay cả khi chuyện suôn sẻ, mười lăm vạn lượng đó cũng khi giao dịch kết thúc mới thể đến tay... Nàng thử thương lượng với Lữ Đức Xương, xem thể chia hai , một nửa còn sẽ trả khi y trở về từ biển.

Nếu là một nửa, tức là bảy vạn năm ngàn lạng, cách một tháng, nàng thể thở dốc một chút, dùng bạc để duy trì hoạt động.

Việc thứ hai là khoản trả cho quan phủ.

Sắp đến Tết Trung Thu, bổng lộc tháng của quan sẽ nhiều hơn . Số vải giao cho quan phủ tháng , theo giá thu mua của quan phủ là năm vạn năm ngàn bảy trăm tám mươi lạng.

Tổng cộng là mười ba vạn trăm bảy trăm tám mươi lạng. Đây chỉ là khoản lớn.

Loading...