Hào Thương - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:33:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đương nhiên, việc tiện lợi nhất là thẳng bằng thuyền của Tiết ký, nhưng điều đó liên quan đến bí mật trong ngành, thăm dò kênh buôn bán của đồng nghiệp là điều tối kỵ trong giới, Chưởng quầy Tiết thể vô tư như , mà Minh Nguyệt cũng thể vô liêm sỉ đến mức đó.

Huống hồ, việc bán hàng tại bến tàu thực sự rắc rối, cần của Tiết ký mở khoang, kiểm kê đăng ký từ đầu, Chưởng quầy Tiết chịu đến mức là giúp đỡ lớn .

Chưởng quầy Tiết hài lòng với sự điều của nàng, "Được."

Với những hợp ý, Chưởng quầy Tiết ngại tiện tay giúp đỡ một phen, nhưng đối phương nhất định điều, tuyệt đối đ.á.n.h rắn theo côn, lợi còn bán rẻ.

Như , đúng lúc.

Hai uống một lát, bên tiểu nhị lên báo quý khách đến, cần Chưởng quầy Tiết đích tiếp đón.

Minh Nguyệt nhân cơ hội cáo từ, khi ngang qua hiệu sách, bước chân nàng khẽ khựng , đầu bước .

Hàng Châu giàu , nhiều tiểu thư cũng ham sách, lúc nàng tới đang vài cô gái trẻ chuyện với tiểu nhị, "Nhiều bản quá, khiến nên chọn cái nào."

Mấy cô gái cùng cũng ríu rít bàn luận, giọng trong trẻo, toát lên vẻ hồn nhiên vô ưu vô lo.

Tiểu nhị lượt lật từng cuốn cho họ xem, "Chỉ riêng cách đóng tập khác biệt giữa Điệp Trang, Bao Bối Trang và Tuyến Trang, mỗi loại một vẻ. Lại đến nội dung, cô nương xem, đây là bản khắc của quan phủ, giấy mực , sắp xếp ngay ngắn, chữ rõ ràng, để thêm vài năm cũng phai màu, bìa bằng giấy da sen, dính nước cũng . Bản quan khắc cũng hai loại, một là bản trắng, một là bản chú giải của Đại Nho, giá cả tự nhiên đắt hơn, loại năm lạng, loại bảy lạng."

Minh Nguyệt cũng ghé xem, nhân tiện học thêm một tay.

Làm ăn buôn bán mà, chừng sẽ gặp những hạng nào, nếu văn nhân khách, mà mù tịt về thi họa, thì dù cũng .

Mấy vị tiểu thư thì thầm bàn luận một hồi, lẽ là thấy đắt, mãi vẫn chịu mở lời.

Tiểu nhị thấy mở mấy cuốn khác, "Đây là bản khắc in của nhà sách tư nhân, bố cục tự nhiên bằng bản quan khắc chỉnh tề, chữ cũng nhỏ hơn, giấy và mực chỉ ở mức bình thường, bìa cũng chẳng gì đặc biệt. Tuy nhiên, xem thì vẫn như , và bán chạy nhất."

Quả đúng là tiền nào của nấy, ngay cả Minh Nguyệt, chuyên, cũng thể nhận ngay lập tức:

Loại đắt tiền giấy dày dặn, lật tiếng sột soạt; chữ rộng rãi, ngay ngắn, cảm thấy sảng khoái; mỗi trang còn chừa chỗ trống riêng để lời phê chú, trông thật dễ chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-52.html.]

Ngược , hàng rẻ tiền, để tiết kiệm chi phí, giấy mỏng, chất liệu đồng đều, còn in dày đặc chữ như dùng một trang bằng ba trang, những chữ nhỏ li ti ken dày đặc...

Mấy cô gái chọn hai cuốn loại trung bình, tổng cộng ba lạng chín tiền tám phân, như bươm bướm bay lượn rời .

Thấy Minh Nguyệt , tiểu nhị bước đến chào hỏi.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Minh Nguyệt hiếm hoi tỏ vẻ rụt rè, "Ta nhận mặt chữ nhưng , nên bắt đầu từ đây?"

Sau khi việc buôn bán phát triển, nàng ngày càng cần ký tên, nhưng nàng .

Tiểu nhị hiệu sách hề tỏ vẻ khinh thường nàng, ôn hòa : "Cô nương đây từng học qua ?"

Minh Nguyệt lắc đầu. Hồi nhỏ nàng theo thầy học, còn kịp học đến giai đoạn luyện chữ giấy, thầy kế cho nghỉ việc, căn bản là nhập môn.

"Bình thường cũng dùng que gỗ luyện cát đất, nhưng đến khi giấy thì vẫn thành." Minh Nguyệt thất vọng .

"Như thế tự nhiên ," Tiểu nhị ôn hòa , "Que gỗ thì cứng, bút lông thì mềm, đất cát nhòe, rách, thể giống ?"

Y nghĩ một lát, kiên nhẫn : "Ta nghĩ cô nương luyện chữ nhất định là vì mục đích thực dụng, nếu , những thứ hoa mỹ khoe mẽ sẽ khuyên... "

Chẳng tiểu nhị hám lợi, mà bởi vì y thường xuyên tiếp khách, luyện đôi mắt tinh tường. Giống như mấy vị tiểu thư , ôn nhu, ánh mắt trong sáng, một vẻ ngây thơ lãng mạn, đích thị là tiểu thư khuê các xuất từ nhà giàu , hầu hết thích thơ ca văn chương để giải trí tiêu khiển; còn cô nương mắt , làn da mấy trắng trẻo, nhưng đôi tay đặc biệt mềm mại, thêm đó là đôi mắt tinh quang rực rỡ, toát sự sắc bén, hối hả, chỉ sợ là một thương nhân buôn tơ lụa.

Thương nhân mà, nhất là thương nhân trẻ tuổi, e rằng hứng thú ngâm thơ vẽ vời tao nhã.

Tiểu nhị tên vài cuốn tập , hai loại giấy và một loại bút lông, "Theo , cô nương nên mua một cuốn tập phân tích nét, đó mua thêm một cuốn 'Thiên Tự Văn'. Hầu hết các chữ cần dùng hàng ngày đều đủ, như thế là . Luyện thạo hai cuốn , mua gì thêm cũng dễ nhập môn."

Thấy Minh Nguyệt gật đầu, y : "Luyện chữ là công phu mài giũa chậm rãi, đừng sợ phiền toái, hết hãy luyện thành thục các nét ngang, dọc, phẩy, mác. Cũng như xây nhà đắp nền, nếu nền vững, mong ngày thông suốt? Còn về mực, mới học tạm thời cần loại mực gì đặc biệt, nếu quá bức bách, dùng nước cũng thể tạm qua vài ngày... Cô cứ luyện , thời gian lâu dần, tự nhiên sẽ phân biệt sự khác biệt, lúc đó chọn mực cũng muộn."

Thật sự là gặp , Minh Nguyệt liên tục cảm ơn, coi như bảo vật.

Một lát trở khách điếm, Tú cô thấy nàng mua sách còn ngạc nhiên, "Giờ nàng định học văn chương nghiêm chỉnh ?"

Minh Nguyệt bật , "Ta nào cái phúc khí đó!"

Loading...