Hào Thương - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:33:53
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:33:53
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Trận hỗn loạn cứ thế kết thúc, cơn giận trong lòng Minh Nguyệt vẫn nguôi ngoai, nàng tìm khe hở để lải nhải với Thất Nương: "Thế gian vốn là , sợ kẻ , kẻ sợ kẻ sợ c.h.ế.t, gặp chuyện thể một mực nhẫn nhịn, ngươi đ.á.n.h trả ngay tại chỗ, khác ngươi dễ bắt nạt, tự nhiên sẽ dám bắt nạt nữa."
Chỉ cần chịu thiệt thòi một , sẽ thiệt thòi dứt!
Thà c.h.ế.t còn hơn sống một cách nhục nhã, Minh Nguyệt thà c.h.ế.t!
"Ta..." Thất Nương nàng một cái, "Đa tạ ngươi."
Nàng chỉ nghĩ rằng, khó tránh khỏi việc đây thu quần áo bẩn, thà bớt chuyện còn hơn rước thêm chuyện.
giờ xem , lùi một bước, sẽ lùi bước mãi.
"Haiz, đáng nhắc tới," Minh Nguyệt xua tay, "Sau ngươi tính toán gì ?"
Thất Nương ảm đạm : "Sống ngày nào ngày đó thôi."
Ngoại trừ việc lo liệu việc nhà, may vá chắp vá, nàng chẳng gì cả, thậm chí học lâu như mà quan thoại cũng .
"Ngươi theo việc ." Minh Nguyệt buột miệng thốt .
Làm gì cơ? Thất Nương theo bản năng liếc bàn tay Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt lúc mới nhận vẫn còn đang nắm chặt con d.a.o phay, thảo nào cứ tránh đường mà !
Nàng gượng gạo, đặt con d.a.o phay trở , "Ta là kẻ nam về bắc bán vải vóc, cũng lừa ngươi, hiện giờ thu nhập nhiều, cũng mệt mỏi, quanh năm suốt tháng hầu hết là ở đường, ăn gió sương là tránh khỏi, nếu gặp dã thú, kẻ , chừng còn liều mạng..."
Ngay từ khi Triệu Thái Thái ủy thác mang vải, Minh Nguyệt suy nghĩ về chuyện :
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Nàng sách vở chính quy, chỉ một điều luật, bố bạch (vải vóc) là mặt hàng đặc biệt, phàm là mua bán từ mười thớt trở lên, đều coi là thương mại, cần nộp thuế một thành. Nếu mở cửa hàng, sẽ còn các loại thuế giao dịch khác là ba, hai, năm phần trăm.
Ví dụ như hơn mười thớt vải, kể một mang , dù mang , Minh Nguyệt cũng thể trốn thoát thuế!
Thuế một thành đấy, quá đau xót!
triều đình cũng ân đức với bách tính đáy xã hội: Mỗi mang mười thớt. Vì các tiểu thương thường thuê vận chuyển phân tán, quan thuế lĩnh hội ý chỉ của Thánh thượng, đại đa đều nhắm một mắt ngơ.
Đương nhiên, lượng quá lớn thì , dù triều đình cũng mở thiện đường, quan thuế cũng mù.
Cứ như , tiểu thương thể kiếm sống qua ngày, còn các nhà hào thương cự phú thì thể trốn tránh, ý đồ ban đầu là để nghèo quá nghèo, giàu quá giàu. Còn về tình hình thực tế thì...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-55.html.]
"Ta, ?" Thất Nương thoát khỏi dư âm , ngây dám tin.
"Chính là ngươi," Minh Nguyệt , "Hai quen , cũng ngươi , thế nào, cho nên tháng đầu tiên thể trả tiền công. thể đảm bảo, ăn gì, ngươi ăn nấy; ở , ngươi ở đó. Cứ một tháng xem , nếu , bao luôn y phục bốn mùa cho ngươi, tiền công sẽ tính."
Tìm giúp việc hề dễ dàng, chịu khổ, sức khỏe , trung thành...
Thất Nương độ hai mươi tuổi thể chịu khổ, thể cũng tệ, đủ nhẫn nhịn, khi vạch trần cũng thể lập tức phản công, điều . Điều quan trọng nhất là rời nhà hơn hai tháng, rõ ràng sống thê t.h.ả.m nhưng bao giờ nghĩ đến việc đường tà đạo.
Tâm tính chính trực, đây là điều quan trọng nhất.
Nói một câu khó hơn, Thất Nương một kỹ năng nào để sinh tồn, căn bản còn đường lui, Minh Nguyệt lo lắng nàng phản bội.
Hơn nữa hai đều là nữ nhân, cũng cần kiêng dè gì, thêm đầu súc vật nữa, thậm chí thể mạnh dạn độc lập lên đường, cần chắp vá kéo lập đội nữa, thật là sảng khoái bao!
Thất Nương cho Minh Nguyệt cơ hội chờ đợi.
Nước mắt nàng tuôn rơi, "Đông gia, lòng thiện, nguyện ý nâng đỡ một tay, còn gì để kén chọn. Ta tài cán gì khác, sợ chịu khổ, chỉ nguyện theo liều mạng mà thôi!"
"Được," Minh Nguyệt vui vẻ vỗ vai nàng, "Sau hai ăn cho , kiếm thật nhiều tiền!"
Tay Thất Nương thương, theo Minh Nguyệt, nên nàng dứt khoát trả quần áo bẩn thu, trở về khách điếm thu dọn hành lý.
Biết nàng theo Minh Nguyệt, Tú Cô chân thành chúc mừng, "Minh Nguyệt là cô nương thực thà, hai ngươi chiếu cố lẫn , cũng là duyên phận."
Thất Nương hít hít mũi, cúi thật sâu, dùng quan thoại nửa vời : "Mấy ngày nay phiền , nhất định báo đáp."
"Haiz, tha hương ai cũng dễ dàng," Tú Cô xua tay, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, "Nói những lời đó gì."
Ngày hôm , Minh Nguyệt tiên tới Tiệm Vải Tiết Ký chọn tám thớt gấm mịn, đến Thủy ty nha môn hỏi chuyện thuê thuyền riêng.
Tô Hàng cùng thuộc Lưỡng Triết Lộ, phiếu phê chuẩn do Thủy ty nha môn cấp thể dùng chung, Minh Nguyệt nộp mười lăm lạng bạc ngay tại chỗ, ngày hôm thể dùng phiếu đến Tô Châu thuê thuyền.
Chỉ là thời gian gấp gáp, một điều bất lợi: Người đến phục vụ , nếu nhất thời thuyền để thuê, cũng đành chờ.
Thấy nàng tuổi còn nhỏ, vị quan sai cố ý an ủi, "Thời tiết lúc oi bức, mùa để du ngoạn, chắc chắn thuê thuyền nhiều. Sau nhớ đến sớm ba ngày, đặt sẽ đỡ phiền phức hơn."
Minh Nguyệt lời cảm tạ, hỏi: "Quan sai, thể cùng khác thuê chung ?"
Đối phương gật đầu, " thuyền mái vòm nhỏ, nhiều nhất chỉ bốn năm , nếu gia súc hoặc hành lý lớn thì còn ít hơn."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.