Hào Thương - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:33:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Nguyệt thầm nghĩ, một , Đại Thanh Lừa một con, Thất Nương một , cộng thêm mười mấy thớt vải, vẫn còn dư chỗ.

Sau khi xuống thuyền đến Cố Huyện còn năm sáu ngày đường, lúc đó trang đủ gia súc cho Thất Nương cũng muộn, còn tiết kiệm chi phí thuyền nữa.

Sáng sớm ngày mùng sáu tháng Bảy, Minh Nguyệt dẫn Thất Nương Tô Châu, mùng tám khi neo đậu tại bến tàu, nàng tiên đến Thủy ty nha môn địa phương nộp phiếu.

Vị sai dịch phụ trách việc nheo mắt lật xem sổ đăng ký tàu thuyền, "Ban ngày hết , chỉ một chiếc thuyền đêm nay về giao ca, sáng sớm mai khởi hành, ? Sau đó thì nhiều hơn."

Ngày mai còn lấy hàng, Minh Nguyệt : "Ta cần thuyền sáng sớm ngày ."

Đặt xong thuyền, Minh Nguyệt liền tìm khách điếm, Thất Nương nhỏ giọng : "Đông gia, cần ở ."

Nàng xót tiền.

Minh Nguyệt bật , "Không , ăn gì ngươi ăn nấy, ngủ ngươi ngủ đó, cho dù ngươi ngủ, chẳng lẽ cũng ngủ ? Nghĩ gì thế, ngươi trải chiếu đất, hai chung một phòng."

Thất Nương lúc mới yên lòng, khi nhận phòng dùng một tay thương trải giường, dâng cơm, vô cùng ân cần, sợ đuổi .

Tô Châu về đêm cũng vô cùng náo nhiệt, hai ở gần sông nước, từ xa thấy tiếng đàn sáo hòa lẫn tiếng ca du dương nhờ âm thanh nước truyền đến, như sợi tơ lơ lửng, vô cùng quyến rũ.

Hai áp sát cửa sổ, ngẩn ngơ lắng suốt nửa ngày, ngắm ánh và ánh trăng lung linh mặt nước, đưa mắt các tiểu nương tử và công tử da trắng nõn nà, tươi tắn , vô cùng thú vị, cho đến khi bụng Minh Nguyệt bắt đầu réo lên vì đói.

Trời tối đen, nhưng đèn đuốc đường phố vẫn sáng rực, từ cao, chúng kém gì những chiếc đèn hoa đăng trôi dập dềnh sông nước quanh co. Đó là những tiểu phiến bán hàng rong và những chạy việc.

Minh Nguyệt bỏ bốn mươi đại tiền gọi một chậu hoành thánh tam tiên cỡ lớn, một đĩa thịt kho tương hạt măng tre màu nâu đỏ bóng mỡ và một đĩa lươn xào lớn thơm lừng, ép Thất Nương đang e dè cùng ăn.

Giờ đây nàng dần thích nghi với khí hậu ẩm ướt, nóng bức của phương Nam, khẩu vị cũng từ từ hồi phục, ăn thịt. Làm công việc chân tay mà bụng dầu mỡ thì căn bản thể chịu nổi.

Hoành thánh thịt, thịt kho tương thì khỏi , béo mà ngấy, nạc mà khô, khối thịt run rẩy trông thật thèm thuồng. Hoàng thiện (lươn) tính ấm, thể bổ hư tổn, ích khí trừ thấp, nàng gần đây suy nhược nghiêm trọng, thể khử bớt ẩm thấp trong .

Ăn một bữa no nê, Thất Nương ngay cả trong mơ cũng còn mím môi thèm thuồng.

Ước gì ngày nào cũng thể sống những ngày như thế ...

Ngày thứ hai, Minh Nguyệt bến tàu, dọc theo các thuyền lớn nhỏ ken đặc mà tìm kiếm, cuối cùng cũng phát hiện chiếc thuyền chở hàng treo biển hiệu "Tiệm Tiết Ký".

11_Hai bên lấy nửa phần phiếu xé để đối chiếu, xác nhận sai sót, của Tiết Ký mới cho Minh Nguyệt lên thuyền chọn hàng.

Chiều tối Minh Nguyệt gói kỹ vải vóc, dặn dò Thất Nương cẩn thận, "Chuyến Hồ ty Tô tú và gấm mịn mỗi loại tám thớt, ngày mai lên thuyền nhất định sẽ quan sai kiểm tra, ngươi mỗi mang một nửa, đến lúc đó ngươi chỉ cần giọng quê, giả bộ dạng hai thuê thuyền chung..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-56.html.]

Thất Nương hiểu, nhưng đủ lời, nghiêm nghị gật đầu, đó lo lắng đến mức mất ngủ cả đêm, sợ hỏng công việc đầu tiên mà Đông gia giao phó.

Sáng sớm mùng mười tháng Bảy, hai một con la lớn đến bến tàu.

Bên cạnh bến tàu dựng một lều mát, quan thuế lười biếng trong đó nhâm nhi , thấy hành lý hai mang theo khá lớn, cố ý gọi kiểm tra, "Mang theo thứ gì, bao nhiêu? Hai ngươi là đồng bọn , đến nơi nào?"

Minh Nguyệt vội vàng đưa phiếu, "Mang vải vóc và sách vở cho hữu," chỉ Thất Nương , "Vì trong túi thẹn thùng, nên đặc biệt tìm chia sẻ chi phí, xuống thuyền sẽ mạnh ai nấy ."

Quan thuế xem xong phiếu, hành lý, quả thật là vải vóc và sách vở, Thất Nương, "Các ngươi quen ?"

Thất Nương chớp mắt, há miệng phun một tràng tiếng Mân Nam.

Quan thuế: "...Nói quan thoại!"

Thất Nương vội vàng, là một tràng tiếng Mân Nam.

Quan thoại của nàng thật sự .

Minh Nguyệt vẻ mặt thành khẩn, "Quả thật quen , giờ trung gian ở đây, dân nữ cũng hiểu."

Quan thuế đau cả đầu, tiện tay ném phiếu cho Minh Nguyệt, kiên nhẫn xua tay, "Qua! Qua! Cho qua."

Tác giả lời : Hai chương gộp nha! Vẫn còn một chương nữa!

--- Chương 22 ---

Thuê thuyền riêng sạch sẽ nhanh chóng, xuất phát từ Tô Châu, chỉ chín ngày tới bến tàu Ứng Thiên Phủ, Minh Nguyệt lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên đắt cái lợi của đắt...

Khi Minh Nguyệt đang cảm thán, Thất Nương đang cố gắng l.i.ế.m môi, duỗi cổ sức hít thở hệt như một con cá ném lên bờ.

Nàng là Mân Nam, nơi cực bắc từng đến chính là Hàng Châu , giờ đột nhiên đến Ứng Thiên Phủ, môi và mặt sắp nứt toác vì khô, những chỗ mồ hôi chảy qua đều đau rát.

"Ngươi chịu ?" Minh Nguyệt hỏi.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Thất Nương gật đầu lia lịa. C.h.ế.t cũng c.h.ế.t đường!

Minh Nguyệt điều chỉnh khăn che mặt, nhận hướng liền bước thành, an ủi: "Quen sẽ thôi, hai đầu tới phương Nam cũng chịu nổi, khắp nổi mẩn, nửa đêm ngứa đến tỉnh giấc, ngủ ! Lại thêm thủy thổ bất phục, liên tục mấy ngày ăn là nôn , chỉ thể uống nước..."

Lần đến Hàng Châu, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi nàng sụt cân đến mức còn hình , giờ vẫn phục hồi .

Loading...