Hào Thương - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:38:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn xem, đây gọi là 'chạy hòa thượng, chạy miếu'. Cho dù gặp , thì cửa tiệm vẫn chình ình bày ở đó!

Xuân Chi đến thở : "Thật hả hê, Hồ gia chắc chắn phát điên lên , liệu họ báo thù ?"

Mùng một Tết mở cửa mà tạt máu, đây là lời nguyền mang ý nghĩa hút vận rủi, chiêu tai ương đổ máu, thù hằn sâu đậm thì ai !

Việc xảy , e rằng khách hàng cả tháng Giêng cũng bén mảng tới cửa!

Ngày Tết lớn, ai dính xui xẻo chứ?

Người ăn kiêng kỵ điều nhất, còn khó chịu hơn cả việc đ.â.m một nhát dao.

Thất Nương đỡ nàng xuống lưng la: "Cẩn thận trượt chân."

Chuyến về cần mang hàng hóa, hai nàng gầy, nên hành lý dồn sang chỗ Minh Nguyệt, hai cùng cưỡi một con, đợi khi mang hàng lên phía Bắc sẽ thuê thêm la.

"Không báo thù thì cũng thuê sát thủ , sợ gì chứ?" Minh Nguyệt nhảy xuống, thở hổn hển vài , nhặt đá đập vỡ lớp băng mỏng con sông nhỏ ven đường, cho hai con la qua uống nước, còn nàng thì thuần thục lấy chậu đồng lớn múc nước.

Bị ức h.i.ế.p đến tận mặt mà dám đ.á.n.h trả ư? Đó là phong thái của nàng!

Đánh rắn đ.á.n.h bảy tấc, ngươi cản trở việc buôn bán của , cũng khiến ngươi ăn !

" ," Thất Nương buộc chặt gia súc, cùng Xuân Chi nhặt củi, nhặt với giọng điệu của từng trải: "Bị khác bắt nạt thì đ.á.n.h trả thật mạnh, nếu họ sẽ nghĩ chúng là quả hồng mềm! Lần sẽ còn ức h.i.ế.p tàn nhẫn hơn nữa!"

Minh Nguyệt giơ ngón cái về phía nàng: "Khá lắm Thất Nương, tiến bộ !"

Thất Nương tự hào ưỡn ngực, hì hì, Đông gia khen !

Một nữ tử dám một từ Tuyền Châu bộ đến Hàng Châu để tìm , kỳ thực bản tính vốn cực kỳ dũng cảm, quyết đoán. Chỉ là những năm tháng , sự ràng buộc và áp bức của những xung quanh khiến nàng tạm thời kìm nén bản tính. Giờ đây, từ từ phóng thích , mới xem như trở về đúng quỹ đạo.

Chiêu tạt m.á.u quả thực thâm độc, tốn kém gì, nhưng cực kỳ hiệu quả, chắc chắn khiến Hồ Ký nỗi khổ mà thể . Dù cho mai sự việc bại lộ, quan phủ cũng chẳng thể các nàng!

Luật pháp nào tạt m.á.u gà cơ chứ?

Ba khúc khích đùa lâu, đó mới xuống cơm.

Trước khi , các nàng hầm nhiều thịt, để nguội bên ngoài cắt thành từng phần theo bữa ăn, dùng giấy dầu gói thành khối vuông vức, xếp ngay ngắn trong gói hành lý, tốn chỗ tiện lấy dùng.

Minh Nguyệt hết đun một chậu nước nóng, ba lấy nước lạnh nguội trong bầu da pha uống chút ít. Đợi thể ấm lên, nàng lấy một khối thịt đông lạnh nấu sôi, ném thêm chút củ cải sấy khô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-99.html.]

Ý kiến cắt thịt đông lạnh là do Xuân Chi nghĩ , củ cải sấy khô cũng là nàng đề nghị chuẩn . Mấy ngày Tết ở lì trong khách điếm việc gì , mua mấy giỏ củ cải lớn giá vài đồng một cân, cả ba mỗi ngày mở mắt cặm cụi thái củ cải, thái xong thì bắc lên bếp lò sấy khô.

Ngoài , Xuân Chi còn chỉ các nàng chiên đậu phụ khô, và nướng bánh mì hành lá.

Đậu phụ khô vàng óng mềm mại, khẩu vị cực kỳ tuyệt vời, chỉ cái bánh mì ... Xuân Chi dường như giỏi món bột, bánh nở , lúc mới lò còn thơm lừng dai ngon, nhưng khi để nguội cứng như đá tảng, suýt chút nữa gãy răng Minh Nguyệt.

Đối với điều , Xuân Chi đỏ mặt biện minh cho : "Bánh bột nở dễ mang theo, lát nữa hâm sẽ bở mất..."

Chờ thịt đông tan , củ cải khô cũng hút đủ nước, trở nên giòn mềm và dai riêng biệt, chúng nổi chìm trong nước thịt đậm đà, "cục cùn" nổi lên những bong bóng dầu.

Xuân Chi mở gói hành lý khác, bẻ bánh mì cứng bên trong ném . Chẳng mấy chốc bánh ngấm nước, mềm nhưng tan, quả thực ngon miệng.

Được ăn một bữa nóng hổi quanh đống lửa trại giữa đồng m.ô.n.g quạnh như thế , quả là gì tuyệt vời hơn.

Xuân Chi tranh thủ cơ hội rửa sạch nỗi hổ thẹn của : "Thế nào, sai chứ? Nếu là bánh bột nở, giờ mà hâm nóng ?"

Bánh bột cứng men bao, càng nấu càng đậm đà hương vị!

Minh Nguyệt và Thất Nương chen lời , chỉ cắm đầu ăn ngấu nghiến, trong lúc bận rộn đó cố gắng thốt vài tiếng hừm hừm qua loa: "Ừm ừm!"

Ngươi là đầu bếp, ngươi gì cũng đúng!

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Đoàn Minh Nguyệt xuất phát quá sớm, khi đến bến đò, băng vẫn tan hết, đành tìm khách điếm nghỉ .

Biết các nàng xuống phương Nam, khách điếm liền : "Nếu thuyền, ít nhất đợi nửa tháng mới yên tâm."

Nửa tháng thì quá lâu, với thời gian đó, bộ cũng đến Lưỡng Chiết Lộ .

Thất Nương giờ đây càng lúc càng bạo dạn, thấy liền : "Giờ chúng ba , hai con la, sợ gì chứ! Mua cho Xuân Chi một cây cuốc nữa, chúng cứ chọn ban ngày mà chậm rãi lên đường."

Dọc đường thổ phỉ quy mô lớn, nếu kẻ chặn đường, cũng chỉ là dân chúng gần đó, thường quá ba . Đối phó với các nàng, chúng chắc lợi thế, cớ gì trì hoãn?

Xuân Chi vốn thèm ngắm cảnh xuân Giang Nam từ lâu, liền tán thành.

Mọi đều ý kiến, Minh Nguyệt liền quyết định cuối cùng: Trước hết mua cuốc, đó mỗi trang hai gói vôi sống, sáng mai khởi hành.

Hôm Rằm tháng Giêng, các nàng còn tiện đường thành nghỉ một đêm, nhân thể dạo chợ đèn, ăn chè trôi nước.

Quả nhiên là cây lửa hoa bạc, khắp nơi rồng cá nhảy múa, cả ba đều ngẩn ngơ.

Loading...