Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:09:47
Lượt xem: 2
Đêm khuya, đại đa những ánh đèn hắt từ khu dân cư hoa lệ đều tắt hết, chỉ lác đác vài ánh đèn vẫn còn sáng, đêm nay dường như cũng sáng hơn. Trong một gian phòng lớn lắm, mành cửa lất phất bay, hé lộ ánh sáng m.ô.n.g lung của ngọn đèn vàng. Bùi Minh tự pha cho một tách cà phê đặc, lẽ hôm nay thức suốt đêm.
Làm một nhà văn tự do, cuộc sống vốn quy luật gì. Có thể vài ngày cũng chẳng cảm xúc, một chữ cũng , thể áp lực đè nặng, đẩy nhanh tốc độ, suốt đêm ngủ. Hiện tại, Bùi Minh đang ở trong trường hợp thứ hai, tối nay, dù thế nào cũng soạn bản thảo mà giao nộp. Bùi Minh hối hận thở dài, bấm ngón tay tính toán, quanh năm suốt tháng, những thể đẩy nhanh tốc độ quả thật đáng sợ. Làm việc ! Uống một hớp lớn cà phê, Bùi Minh lấy tinh thần một chút, một nữa mặt máy tính.
Mới tập trung tinh thần, đầu ngón tay đặt lên bàn phím, tiếng chuông cửa liền vang. Bùi Minh phiền não nhăn mặt nhíu mày, nửa đêm khuya khoắt ai còn đến nữa? Chẳng lẽ là cái tên?! Trong đầu lập tức hiện khuôn mặt vô cùng khả ố của ai . C.h.ế.t tiệt, đồ Tiếu Thiên Vũ khốn kiếp, nếu còn dám say khướt đến phiền , nhất định sẽ quăng xuống Thái Bình Dương cho cá mập ăn! Bùi Minh cố dập lửa giận mở cửa, thật ngoài ý , ngoài cửa là vẻ mặt vô của kẻ-mà---rõ-là-ai-đấy.
“Xin hỏi đây là nhà 15 chung cư Hạnh phúc ?” Đứng cửa là một thanh niên dáng nhỏ, tay cầm một cái mũ, chuyện vô cùng khách khí.
Bùi Minh gật đầu: “Phải, xin hỏi tìm ai?”
“Chuyện là thế , một vị khách xe của cho địa chỉ , hiện giờ say khướt, nghĩ là nhà của , nên xem thế nào!” Người tài xế khó xử . Bùi Minh thở một dài, tên khốn đó còn dám luôn cái trò ! Bản thể tự mò vô mà còn bắt đón , , để coi bẻ gãy chân
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-1.html.]
Không còn cách nào khác, Bùi Minh đành đóng cửa theo tài xế. Một chiếc xe màu xanh đang đậu bên ngoài cửa tòa chung cư, Bùi Minh bán tín bán nghi bước tới gần chiếc xe, qua làn kính màu, kẻ đang say quắc cần câu ở ghế taxi ai khác chính là Tiếu Thiên Vũ!
Lửa giận trong Bùi Minh lập tức thổi bùng lên, đồ khốn! Hắn quả nhiên dám như thế! Có uống rượu thì cũng uống thôi, còn nếu như lỡ uống quá ly thì cũng nên mò về nhà mà quậy chứ, đời nào chạy tới nhà khác quậy phá . Sao khai cái nơi cho tài xế chứ! Tiếu Thiên Vũ c.h.ế.t bầm! Việc bạn học của đúng là chuyện xúi quẩy mà!
Bùi Minh nghiến răng nghiến lợi, chỉ bỏ mặc cái tên cho xong, nếu dạy dỗ cho tên cà chớn một bài học thì chẳng bao giờ chịu nhớ ! nếu thật sự mặc kệ , đêm khuya lắm , vứt ở đây ? Nếu thế thì phiền tài xế quá. Mệt mỏi thở dài, Bùi Minh cúi đầu mở cửa xe. Trong lòng thầm réo gọi tên , Bùi Minh ơi Bùi Minh: mi luôn mềm lòng, thật sự quá mềm lòng! Bà nội nó!
“Thiên Vũ! Cậu tỉnh cho ! Mẹ nó, như thế nữa !” Bàn tay đang vã ầm ầm mặt chẳng khác gì đang đập mặt bàn, Tiếu Thiên Vũ khò khè một vài tiếng coi như đáp trả. Bùi Minh nhụt chí. Con , say thì chẳng khác gì một đại cẩu c.h.ế.t bờ c.h.ế.t bụi, mặc kệ đ.á.n.h mắng cỡ nào cũng chẳng gì. Vận dụng tất cả sức lực, Bùi Minh nhe răng trợn mắt lôi Tiếu Thiên Vũ khỏi xe. Tuy Tiếu Thiên Vũ chỉ cao hơn một chút nhưng vô cùng khỏe mạnh, hơn nữa đang say như c.h.ế.t! Bùi Minh đau khổ tha lết từng bước về phòng. Người tài xế ở phía đuổi theo: “Tiên sinh, tiền xe còn trả!”
Bùi Minh phẫn nộ liếc kẻ vất vưởng bên cạnh, Tiếu Thiên Vũ! Cậu là đồ khốn kiếp c.h.ế.t tiệt!
***