Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:09:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong ánh chiều tà, một một ch.ó sô-pha uể oải nâng đầu. Đột nhiên, tiếng điện thoại vang lên trong đám quần áo ném bên cạnh. Bùi Minh lấy từ đấy điện thoại của Tiếu Thiên Vũ, con ch.ó nhỏ mà ủ rũ: “Cậu tính tiếp điện thoại thế nào đây?”

 

Tiếu Thiên Vũ dòng tên hiện lên màn hình điện thoại, là Trần Sóc. Hôm nay cũng thấy tiếng, tên đương nhiên lo lắng mà tìm. Hôm nay chính là ngày ký hợp đồng a!

 

Tiếu Thiên Vũ nước mắt, Bùi Minh cũng mếu máo theo, mở điện thoại, đặt nó phía tai . May mắn là còn thể chuyện, bằng ai thể tin rằng con ch.ó nhỏ chính là Tiếu Thiên Vũ trai cao một mét tám mươi bốn chứ! Có chạy sang mấy nước cổ tích như Ả Rập, Ba Tư thì cũng chả ma nào thèm tin!

 

“Giám đốc ~~”

 

“Đồ c.h.ế.t tiệt Tiếu Thiên Vũ! Cậu c.h.ế.t bờ c.h.ế.t bụi hả! Cả ngày hôm nay thấy ! Có hôm nay quan trọng thế nào ! Lập tức cút trở về cho ! Khách hành chỉ đích danh đấy” Điện thoại bên , Trần Sóc đang hò hét vô cùng đáng sợ. Sóng mũi Tiếu Thiên Vũ cay cay, Trần Sóc cũng coi như là bạn nhất của , cả hai trong công ty, bên ngoài là chủ-tớ, bên trong là chiến hữu. nhưng hiện tại, thế nào với bây giờ!

 

“Bạn hiền, thật xin . hiện chút việc, tạm thời qua . Tạm thời hãy tìm ai đó thế , xong chuyện bên sẽ nhanh chóng trở về. Cậu đừng tìm , cũng đừng với khác chuyện . Cứ như !”

 

Vội vàng xong một câu, chẳng màn Trần Sóc bên tức giận cỡ nào, Tiếu Thiên Vũ nhanh chóng dùng móng vuốt dập điện thoại. Nước mắt lã chã rơi xuống, từng giọt, từng giọt rớt xuống nền đầt. Bùi Minh mà lòng chua xót, vươn tay ôm lấy : “Thiên Vũ, đừng buồn. Chắc chắn sẽ biện pháp!” Đem con ch.ó nhỏ ôm trong n.g.ự.c vỗ về, hai mắt của Bùi Minh cũng nóng hầm hập. Tuy , vô đức, tức c.h.ế.t đền mạng, nhưng dù cũng là chỗ bạn bè ngần năm, hiện tại, gặp tình cảnh như thế cũng thật đáng thương. Tế bào văn nghệ của Bùi Minh bắt đầu gia tăng giá trị tài sản.

 

Tiếu Thiên Vũ dựa trong lòng Bùi Minh, ấm áp và thoải mái. Đầu cọ cọ : “Bùi Bùi, nếu cả đời cũng như , sẽ nuôi chứ?”

 

Bùi Minh khổ sở gật gật đầu: “Cậu yên tâm, chỉ cần cái ăn thì sẽ để đói.”

 

“Vậy tiên mau nấu cơm ! Nhớ kỹ ăn mì tôm.”

 

“Đi c.h.ế.t !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-10.html.]

Bùi Minh trong bếp, đau khổ tấm thớt và con dao, mấy thứ thật sự dùng a! Bình thường chỉ đến thì mới đụng , mỗi khi ở một thì ăn mì tôm. Hiện tại, nấu cơm vì mà là vì một con chó!

 

Tiếu Thiên Vũ xổm bên chân Bùi Minh, hiện tại quen với tư thế chuyên dụng của chó, chồm hổm như thế trông cũng mắt a! Nhìn Bùi Minh thái rau mà chán nản chỉ đạo.

 

“Thái rau đừng thái cái đoạn ở , ăn . Chờ dầu nóng! Ai, bỏ muối ít thôi, mặn c.h.ế.t!”

 

“Câm miệng cho !”

 

câm miệng thì sẽ chả cơm mà ăn!”

 

“Đây đều là ai hại a!”

 

“Chứng từ buộc , kết quả thế , trách nhiệm với ......” Tiếu Thiên Vũ bi ai ngẩng đầu Bùi Minh.

 

Bùi Minh thẳng , con d.a.o trong tay quơ qua quơ mũi Tiếu Thiên Vũ: “Cho một giây, hoặc là biến mất hoặc là c.h.é.m c.h.ế.t !”

 

Tiếu Thiên Vũ ngay cả một giây đồng hồ cũng xài hết, xoay bỏ chạy. Bùi Minh tràn ngập cảm giác thắng lợi phe phẩy con dao. Phòng bếp, tại mặt đất, cách cửa ba tấc, con ch.ó nhỏ đầu , hướng về phía Bùi Minh nhỏ giọng thầm: “Đồ con trai dã man......”

 

“Đi c.h.ế.t !”

 

 

***

 

Loading...