Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:09:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồ ăn cuối cùng cũng dọn lên, điều bề ngoài mắt lắm, nhưng đói bụng thì cái gì ăn cũng . Tiếu Thiên Vũ bàn, Bùi Minh xụ mặt xuống, đôi đũa dằn lên bàn: “Hắc hắc! Cậu bao giờ thấy ch.ó nhà ai lên bàn ăn cơm ? Cậu táp táp thức ăn đây thì ăn gì?”

 

Tiếu Thiên Vũ lắc lắc đầu: “Cậu còn hài lòng nữa hả? như đúng ý .”

 

hài lòng! hài lòng việc cưu mang ...... còn nấu cơm cho ! thậm chí còn từng nấu cơm cho nữa là!” Bùi Minh nổi cáu.

 

Tiếu Thiên Vũ bước từng bước thong thả đến mặt , đem móng vuốt đặt ở tay : “Bùi Bùi a, nếu biến thành như , nghĩ rằng nguyện ý cho nấu cơm ? Nhìn cầm mỗi con d.a.o thái rau thôi mà run như , thực sợ … Lưu ý mà đem thức ăn chay thành thức ăn mặn. Sự tình như , cũng nên nén bi thương , chỉ cần đối thật tình chân ý, sẽ yêu cầu cao với gì.”

 

Bùi Minh nhanh tay tóm lấy cổ Tiếu Thiên Vũ, đè xuống mặt bàn, bỗng phía chuông cửa vang lên. Bùi Minh phẫn nộ buông Tiếu Thiên Vũ , mở cửa, khi vẫn quên trừng mắt .

 

Cửa mở, một cô gái xinh đợi sẵn, nhẹ nhàng : “Bùi Minh, ở nhà a! Vốn ôm hy vọng gì nhiều lắm!”

 

Bùi Minh thở sâu, lập tức vẽ nụ khách khí: “Phương Phương a, chuyện gì ?”

 

Phương Phương cũng đợi mời, tự ý bước , thuận tay cầm lên một quyển sách “Cuốn sách cho em mượn, em xem xong , thực cảm động a! Lần định giới thiệu cuốn nào cho em?” Cô gái nhỏ chắp tay lưng bày bộ dáng đắn đo suy tư. Bùi Minh nhận quyển sách, ngẩng đầu sâu kín thở dài, vốn hề cho cô mượn!

 

“Phương Phương a, sách mà nhiều, hơn nữa cũng hợp với sở thích của cô. Không bằng như , giới thiệu cô......” Bùi Minh đang suy nghĩ để nhớ tên nhà sách xa nơi nhất là gì, chợt phía truyền đến một tiếng kêu sợ hãi!

 

“A! Nhà con ch.ó nhỏ lấy thìa ăn cơm a!” Một tiếng kinh sợ thốt , đợi Bùi Minh phản ứng, Phương Phương tự chạy đến bàn ăn. Hai tay để ở bàn chằm chằm Tiếu Thiên Vũ, vô cùng kích động hô hào: “Giỏi quá! là giỏi quá!”

 

Tiếu Thiên Vũ đang dùng hai móng vuốt ôm thìa ăn canh, phía từ xuất hiện một kẻ vô cùng ồn ào, thật sự khó chịu. Đang đầu mắng cho kẻ đó một câu “Bộ nhà mấy thích nhòm ngó khi ăn lắm hả?” Ngẫm phận mà đang mang, đành nuốt giận ngậm miệng , như thế sẽ hơn.

 

Người mắt dáng vô cùng ốm yếu, vạn nhất dọa cho cô hôn mê xong còn tốn phí t.h.u.ố.c men, nhất là cứ im lặng.

 

“A nha xem nó còn chọn thịt ăn! A nha còn một ngụm cơm một ngụm đồ ăn! A nha còn thể lấy khăn tay lau miệng!” Trong mắt Phương Phương giờ đây lấp lánh như trời. Tiếu Thiên Vũ cô nhòm ngó đủ thứ như thế một ngụm cũng ăn vô, đem giấy ăn vứt sang một bên, đang định nhảy xuống. Không nghĩ tới cô gái duỗi tay ôm lấy , ôm trong n.g.ự.c mà xoa mà nắn.

 

“Trước nuôi chó, như thế nào đột nhiên con ch.ó nhỏ đáng yêu như ! Ngoan nào ~~ cho chị hôn một cái! Cục cưng đáng yêu ơi, cưng từ đến !?” Tiếu Thiên Vũ x** n*n như thế sung sướng vô cùng, hai mắt nhanh chóng nhắm chặt hưởng thụ, môi Phương Phương cứ như vũ bão ào ạt đổ bộ lên đầu, lên con ch.ó nhỏ, Tiếu Thiên Vũ chỉ ngất mà thôi.

 

Bùi Minh bấy giờ mới hoàng hồn, thấy tình cảnh Tiếu Thiên Vũ đang trong móng vuốt của Phương Phương, liền lao đến. Đứng mặt Phương Phương, đoạt Tiếu Thiên Vũ, xách cổ lên, mỉm “Một bạn tặng, hôm nay mang về, vẫn chích ngừa! Cô nhất cùng nó bảo trì cách, nó thích nhất chính là cạp tay mấy lắm thừa lời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-11.html.]

 

“A? Nó thích c.ắ.n a! Thật ?” Phương Phương chút khiếp đảm, dù thì ch.ó c.ắ.n cũng thực phiền toái vả cũng đau. Bùi Minh lập tức trưng vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng “Chính là…nó thật sự c.ắ.n nhiều , nếu như thế nào tặng cho ? Cũng chỉ mới thể trị nó! Hắc hắc hắc ~~”

 

Tiếu Thiên Vũ giãy , chậm rãi leo lên bã vai của , thỏ thẻ: “Mẹ nó, dối ngay cả mí mắt cũng chớp! Vậy thì thể cho phép để cô gái xinh ôm ?”

 

Bùi Minh hung hăng đập vô đầu , c.ắ.n răng thầm: “Thằng ranh bản lĩnh thì tự mà tán gái, đừng ở đây ăn của , ở của còn cua gái giúp .”

 

“Anh gì thế?” Phương Phương nghiêng đầu Bùi Minh, Bùi Minh nhanh nhảu : “Không gì, gì, chính là ăn cơm. Phương Phương, nhà cô lẽ cũng đến giờ cơm , cái ......”

 

Phương Phương bĩu môi, dậy: “Được , em về . Cún con , chị về đến thăm em nha!”

 

Đưa Phương Phương cửa, Bùi Minh đóng sầm cửa , , chỉ thẳng mặt đứa đang sô-pha: “Cậu biến thành bộ dáng mà cái tính háo sắc vẫn chẳng chừa! Nhìn cái vẻ hả hê của lúc nãy, thiếu điều nhào tới l**m mặt cô !”

 

Tiếu Thiên Vũ hì hì : “Cậu ghen ? Bất quá hỏi rõ ràng, rốt cuộc ăn dấm chua của ai? Là cô ? Đây là hàng xóm của , ngẩng đầu thấy, cúi đầu gặp, thật là a, vài năm nay hình như để ý ai hết ? Nếu tranh giành từ tay , bộ con , yên tâm, sẽ chiều theo , từ nay về giữ như ngọc.”

 

khinh! Cậu bớt ghê tởm chút! Cút qua một bên !” Bị Tiếu Thiên Vũ thế Bùi Mình chút đỏ mặt, liền nổi giận đùng đùng mắng mỏ, bàn tiếp tục cầm đũa ăn cơm. Bỗng nhiên thấy thức ăn bàn, từ thịt cá đến canh đều động qua.

 

“Tiếu Thiên Vũ! Ai cho ăn ở trong chén hả! Đồ khốn nhà định để ăn !” Ném chiếc đũa , Bùi Minh nhảy khỏi chỗ , chạy tìm túm lông . Tiếu Thiên Vũ sớm chạy đến phòng ngủ, chui sàng.

 

Chương 12

Trên mặt đất ngổn ngang sách và sách: Harry Potter, Sinh vật ngoài hành tinh thần bí, Tuyển tập câu chuyện về những vị thần, Chuyện lạ đêm mưa, Bí mật các vị t.h.u.ố.c Đông y, Chiêm tinh bối toán...... Tiếu Thiên Vũ trở , chúng đầy xem thường: “Toàn mấy thứ nhảm nhí!”

 

“Nhảm nhí? Trong đây chừng phương pháp giúp biến từ ch.ó thành đấy, chẳng lẽ thoát khỏi cái lớp ch.ó con ?” Bùi Minh liên tiếp ném tất cả những quyển sách li kỳ giá sách xuống.

 

Như thế nào ? Bộ nghĩ mỗi ngày úp sấp thế ngó thì sung sướng lắm hả? Tiếu Thiên Vũ , việc cấp bách mắt chính là nghĩ biện pháp cởi bỏ cái vỏ cẩu !

 

Đến khi sách chất thành một ngọn núi cao đất, Bùi Mình mới thôi ném những cuốn còn giá xuống nữa, đến bên cái đống lùng nhùng . Tiếu Thiên Vũ cũng lẽo đẽo bên cạnh, móng vuốt của ch.ó cách gì lật sách nên bèn dùng lưỡi l**m, bất chấp hành động khó coi. Xoay sở nửa ngày, phương pháp từ ch.ó biến thành thấy, chỉ thấy đống hổ lốn bí phương đan dược. Hai bên cạnh đống sách, thở dài, bây giờ a?

 

***

 

Loading...