Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:10:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Minh đặt tách cà phê lên bàn, bánh mì nướng xong, trứng luộc xong, cũng đặt lên bàn. Ngồi bên bàn, Bùi Minh cố gắng quên buổi sáng đầy hổ . Coi như cái gì cũng xảy , quên ! Quên !

 

Tiếu Thiên Vũ từ phòng tắm bước , Bùi Minh mặt chút hồng, trông đầy ám , bên bàn mà haha. Quần áo mặc , Tiếu Thiên Vũ là nhân vật trai 1 như ngày nào. Tâm tình vô cùng, Tiếu Thiên Vũ sửa sang cà- vạt, ho khan một tiếng: “Bùi Bùi ~~”

 

Thanh âm chút chột , Tiếu Thiên Vũ xoa xoa mũi, khụ một tiếng. Bùi Minh dùng sức c.ắ.n bánh mì, qua loa: “Nhanh , tính công ty ? Bằng Trần Sóc nghĩ bỏ của chạy lấy .”

 

Tiếu Thiên Vũ hắc hắc : “Đã . Lát nữa sẽ đến công ty. Khẳng định ít mong chờ sự xuất hiện của , còn giải thích lý do nhiều ngày mất tích thần bí cho thật hợp lý, ai ~~” Tiếu Thiên Vũ gãi gãi đầu, khó xử Bùi Minh.

 

Bùi Minh bưng tách cà phê lên, vẻ mặt ý cả : “Có gì khó khăn, cứ mấy ngày nay nấm ngứa, da nổi mề đai trông vô cùng khủng khiếp, thể , hôm nay, lành bệnh, lên da mới nên xuất hiện mặt . Nói chừng Trần Sóc rũ lòng thương sẽ trừ lương .”

 

Tiếu Thiên Vũ đến cạnh , ghé sát tai, thì thầm: “Cậu cứ tự nhiên mà chà đạp , cả, chúng ai với ai, đối thế nào, trong lòng đều rõ, cần bày đặt gì! Cậu yên tâm mà thẹn thùng , ai thấy .” Tiếu Thiên Vũ phóng ánh quyến rũ của sang, khóe miệng mang theo ý đầy hạ lưu.

 

Bùi Minh cũng chẳng gì, ném chiếc đĩa ăn bàn qua, c.ắ.n răng hét: “Cút!”

 

“Tối nay, về ăn cơm chiều.” Người chạy đến cửa nhưng vẫn ghé đầu nhắn nhủ , xong duyên. Bùi Minh nhanh tay chụp lấy cái chén, nữa ném , nhưng chỉ nện mặt cửa đóng.

 

Trong lòng thực bối rối, đây là việc từng xảy . Cùng cái tên lưu manh , nhẹ nặng, giỡn thành thói quen, nếu cách vài ngày mắng vài câu, gây sức ép một chút liền cảm thấy như thiếu cái gì. hôm nay cứ bồn chồn yên, chẳng nghĩ đến nụ hôn hoang đường ban sáng, song, sâu tận đáy lòng thể giả vờ như gì xảy .

 

Tiếu Thiên Vũ , trong phòng khôi phục sự im lặng vốn . Trải qua vài ngày om sòm loạn xà ngầu, nay yên tĩnh như thế, chút quen.

 

Lẳng lặng , lẳng lặng hô hấp của chính , Bùi Minh đột nhiên một loại cảm giác kỳ lạ —— cô đơn.

 

Dùng sức lắc lắc đầu, khẳng định đầu nước . Lúc cố ý xin phép gia đình riêng, thuê phòng sống một , là vì gian yên tĩnh như ? Trải qua vài ngày nhốn nháo nhiễu sự, giờ khôi phục bình tĩnh, đột nhiên cảm thấy cô đơn. Bất quá , trở về ăn cơm chiều. Hứ ~~ còn lạ gì nữa! Con cún lưu manh vạn ngàn đuổi cũng chịu , nay chẳng lẽ mong ?

 

Bùi Minh thở phì phì dậy, cũng giận, chỉ thấy vô cùng thoải mái. Dọn hết mấy thứ bàn, đó bật máy đĩa đặt cạnh cửa sổ, để chút âm nhạc len nhà, nhưng chẳng bao lâu tắt máy, căn phòng nhanh chóng chìm tĩnh lặng, Bùi Minh tựa cửa, thở dài. v**t v* môi , thứ cảm giác tê dại như vẫn còn đọng . Tại thể như , hôn ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-16.html.]

Hắn b**n th** mà! Bùi Minh tức giận trở xem thường, thỏa mãn với ý nghĩa , chẳng qua là mơ mà thôi! Quen mấy năm trời, cãi , đ.á.n.h , càng lúc càng , e rằng dùng biện pháp chua ngoa hơn, độc ác hơn thì sẽ sợ.

 

Vỗ về khuôn ngực, Bùi Minh thở dài thở ngắn, việc lạ hàng năm đều , năm nay đặc biệt nhiều. Tiếu Thiên Vũ biến thành con ch.ó nhỏ, bạn bè nhiều năm đột nhiên cảm giác chút đổi. Ai ~~ ai?

 

Bùi Minh như điện giật ngẩng đầu dậy, , thoáng qua khe cửa, chợt thấy một ảnh thiếu chút nữa ngừng thở. Bên ngoài , hình như một con ch.ó nhỏ đây với ánh mắt đầy đau khổ, vẻ mặt vô cùng tuyệt vọng.

 

Bùi Minh lập tức mở cửa , Tiếu Thiên Vũ trong hình hài chú ch.ó nhỏ lao lòng Bùi Minh với vận tốc ánh sáng, rống lên. Bùi Minh ôm lấy , chạy nhà, đóng cửa .

 

“Sao thế ? Sao thế a? Cậu thành như nữa!” Bùi Minh kinh hoảng cầm lấy hai chi của Tiếu Thiên Vũ. Tiếu Thiên Vũ bi ai phe phẩy đầu lời.

 

“Cậu đừng ! Nói chuyện !” Bùi Minh cả đổ mồ hôi, cầm hai chi mà lắc lắc cún của Tiếu Thiên Vũ. Tiếu Thiên Vũ thống khổ nửa ngày, lúc mới đứt quãng ngọn nguồn.

 

Mười phút , Tiếu Thiên Vũ chí đắc ý mãn, ~~ là đường quan rộng mở, tuấn bước cửa của khu chung cư Hạnh Phúc. Người đại nạn c.h.ế.t tất hạnh phúc cuối đời, tuy rằng chuyện xảy tính là khảo nghiệm sinh tử, nhưng cũng là leo đầu sóng ngọn gió a! Nếu may cả đời coi như sống kiếp súc sinh! Ngẫm cứ như là ác mộng. Tiếu Thiên Vũ nhẹ nhàng thở , bất quá ông trời phù hộ, cuối cùng cũng biến hình trở . Hơn nữa......

 

Nghĩ đến màn sáng , Tiếu Thiên Vũ tủm tỉm, trong lòng dạt dào vị ngọt. Gương mặt đỏ bừng của Bùi Minh, tư vị răng môi quấn quít vẫn còn vươn vấn đây! Ai ~~ chỉ nghĩ cùng ở chung một chỗ, , ngắm múc nước quét rác đều cảm thấy trong lòng thoải mái, cho tới bây giờ cũng nghĩ tới nguyên lai còn cả cảm giác thế ! Tiếu Thiên Vũ sờ sờ môi , nụ hôn , giữ thật lâu. Hôm nay, buổi tối......

 

Từ khóe môi đến đuôi mắt Tiếu Thiên Vũ đều toát lên ý sung sướng, dọc theo đường , mặc kệ gặp nam nữ già trẻ gì, đều đặc biệt nhiệt tình gật đầu chào hỏi: “Sớm a! Hôm nay thời tiết tồi a!” Khiến bao đầy cảnh giác.

 

Tiếu Thiên Vũ một chút cũng cảm thấy hình tượng bản đang vấn đề gì, vô cùng cao hứng bên đường gọi taxi. Như thế đến công ty, khéo léo mà giải thích với Trần Sóc, đương nhiên thể biến thành cẩu . Bằng chả ai thèm tin, còn chê một phen. Nói chừng còn trừ lương nữa. Phải mau mà tìm cách dối cho , đó xử lý công việc của mấy hôm nay. Buổi tối tranh thủ, tan ca sớm một chút, chợ, món mà Bùi Minh thích ăn nhất. Đương nhiên còn thể mua một bình rượu ngon về, dụ Bùi Bùi uống chút chút, đó hắc hắc hắc ~~ Tiếu Thiên Vũ, vẻ mặt hạnh phúc ngây ngô , tim trong ***g n.g.ự.c đập như điên.

 

Nụ hôn mơ hồ ban sớm khiến hiểu vài chuyện, mấy năm nay vẫn cứ quấn lấy rời, ngay cả lúc cũng cố tình thuê một căn phòng xa nơi , việc gì thì mò sang bên , chọc giận, , dù đ.á.n.h cho tơi bời nhưng vẫn vui vẻ. Đại khái, đây cũng thể gọi là tình yêu! Tuy rằng việc yêu thương thằng bạn chút kỳ dị, nhưng chuyện đồng tính luyến ái thời đại còn là chuyện hiếm lạ. Thiết ~~ Tiếu Thiên Vũ khinh thường bĩu môi. Nếu sớm sáng tỏ tình ý , thì bỏ lỡ nhiều năm như thế. lầm thật mà! Nghĩ đến việc về thể ôm Bùi Minh lòng, hôn nhẹ, hôn sâu, mỗi tối ngủ cùng một giường, sáng chui từ một chăn. Tiếu Thiên Vũ cũng chút đỏ mặt, thẹn thùng đông ngó tây, taxi vẫn đến nhỉ?

 

Hoảng hốt một trận, Tiếu Thiên Vũ còn kịp nghĩ xảy chuyện gì, trơ mắt ngó bàn tay nay hóa thành chi thú! Không !

 

Một tiếng vẫn kịp thốt lên, một Tiếu Thiên Vũ giây còn trai ngời ngợi, giây biến mất. Một đống quần áo đang phủ quanh chú ch.ó nhỏ cực kỳ bi thương. Đứng cách Tiếu Thiên Vũ xa, một ông lão kỳ quái ngó đầy chăm chú, nhưng trong nháy mắt đầu ông lão biến mất?

 

 

Loading...