Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:10:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quần áo mất, túi công văn cũng mất nốt, thêm điện thoại hiện đang ở chốn nào, Tiếu Thiên Vũ sầu não dài sô-pha, lúc hoảng quá, quên mấy thứ lẻ tẻ cũng chẳng gì là đúng cả! , tinh thần tổn thương nghiêm trọng , ngay cả vật chất cũng thương tổn luôn thì đúng là bi kịch! Aishh!

 

Bùi Minh trong bếp, sắc mặt âm trầm mà nấu cơm, đáng giận! Mình còn nấu cơm cho con cún ăn tới khi nào đây!

 

Sau khi dùng xong cơm chiều, Bùi Minh cố ý chạy sang nhà Tiếu Thiên Vũ mang mấy bộ quần áo qua cho . Theo tình trạng hiện tại, ai khi nào thì biến thành , khi nào thì hóa chó? Tiếu Thiên Vũ dám tái tùy tiện khỏi cửa, Bùi Minh cũng chỉ loay hoay trong nhà với .

 

An ủi Trần Sóc xong, nhẹ nhõm buông điện thoại, Bùi Minh đầu Tiếu Thiên Vũ đang bên cạnh: “Làm thế nào đây? Trần Sóc hiện tại đang tìm khắp nơi, gặp ai cũng hỏi . Dù thì cũng cách nào dối chuyện giúp , tự hơn!”

 

Tiếu Thiên Vũ lắc lắc đầu: “ thật sự cũng chẳng gì! Chả lẽ xuyên , vượt thời gian , ngoài hành tinh bắt , đem biến thành chó!?”

 

“Thế cứ như mà biến mất?” Bùi Minh trừng mắt Tiếu Thiên Vũ. Có nghĩ nát nước cũng nghĩ loại tình cảnh , đến khi nào chuyện hoang đường thế mới thể chấm dứt! Tiếu Thiên Vũ bi phẫn lấy móng vuốt cào lớp lông đầu. Bùi Minh tức giận kéo cẳng thú của khỏi đầu: “Cậu cào trọc đầu cũng vô dụng thôi!” Thở dài thật sâu, Bùi Minh cũng bất lực.

 

Bùi Minh thờ ơ xem TV, Tiếu Thiên Vũ ngã đầu lên đùi mà gật lên gật xuống. Trong TV vẫn đang chiếu chương trình văn nghệ tổng hợp nhạt như nước lã. Một đôi trai gái buông lời chêm chọc đùa, bỗng nhiên đùng một cái chuyển sang cảnh ôm hôn mãnh liệt. Như sét đáng ngang giữa bầu trời quang đãng. Tiếu Thiên Vũ ngóc đầu dậy.

 

“Bùi Bùi ~~” thanh âm như chút tủi . Bùi Minh chợt thấy xót xa, sát gần Tiếu Thiên Vũ: “Gì ?”

 

Hai chân be bé của Tiếu Thiên Vũ vắt ngang qua đùi Bùi Minh, nghiêm mặt nhỏ giọng năn nỉ: “Bùi Bùi, hôn .”

 

Tim Bùi Minh nện bình bình trong ngực, mặt lập tức đỏ gay, vung tay đẩy “Đi chỗ khác! Khi nào thì cái ý nghĩ điên rồ đó!”

 

Tiếu Thiên Vũ sống c.h.ế.t là gì, dũng cảm bò gần, ôm lấy tay Bùi Minh: “Không điên , Bùi Bùi! thật. Cậu nhớ xem, sáng hôm đó, thể biến trở về hình , là khi đang hôn ! Biết bây giờ vẫn tác dụng như thế!”

 

Mặt Bùi Minh đỏ như xuất huyết, nghiến răng nghiến lợi nhã từng chữ: “Cậu câm miệng cho !”

 

Đôi con ngươi Tiếu Thiên Vũ ngập tràn mong chờ Bùi Minh: “Bùi Bùi, xin đấy, cho hôn nữa , cam đoan sẽ để bản biến thành ch.ó nữa. Hôn một chút, một chút thôi!”

 

Bùi Minh nắm chặt hai tay, tên cà chớn giở trò gì nữa đây? Mơ mơ hồ hồ hôn một quá lắm , hiện tại còn nữa!

 

ngẫm kĩ , Tiếu Thiên Vũ cho cùng cũng chút đạo lý, sáng ngày đó quả thật biến trở về thành . Chính là lúc cảm giác như đang hôn a! Chẳng lẽ trong khi đang ngủ thì hôn lâu ? C.h.ế.t tiệt! Bất quá nụ hôn thực thoải mái, thực ngọt...... Trời đất! Mi đang nghĩ bậy bạ gì ! Bùi Minh tức giận c.ắ.n môi.

 

Nếu thật tác dụng, cứ hy sinh cho hôn nữa...... Cuối cùng chuyện sẽ trở !

 

“Cũng thôi nhưng chẳng qua là giúp , đừng ăn dưa bở đấy nhé!” Bùi Minh đỏ mặt trình bày. Tiếu Thiên Vũ thiếu chút nữa giơ chân cún lên thề nhưng may mắn suy nghĩ , hôn tính!

 

Bùi Minh chậm rãi cúi xuống gần Tiếu Thiên Vũ. Thử vài nhưng vẫn hạ quyết tâm. Tuy rằng là đồng ý, song, cùng môi kề môi với một con cún, lòng cũng chút hẩm hiu!

 

“Bùi Bùi, nhắm mắt , coi như dũng hiến !” Tiếu Thiên Vũ vô cùng nóng lòng mong chờ, Bùi Minh c.ắ.n răng một cái, triệt để buông bỏ bản . Một thôi, cũng mất gì. Bùi Minh cố gắng nhắm mắt chờ, thở ấm áp càng lúc càng dựa sát , tim Bùi Minh đập mạnh. Sáng sớm mở mắt thấy cảnh tượng hết sức dọa , đôi môi nóng rực cùng vòng tay ôm siết của Tiếu Thiên Vũ, cảm giác ấm áp ướt ác con tim như tan . Tại thể như , chẳng lẽ thật sự thích cùng ......

 

Bùi Minh chậm rãi mở to mắt, dính sát vẫn là gương mặt nhỏ nhắn đầy lông lá ......

 

“A! Đồ khốn Tiếu Thiên Vũ!”

 

Kèm theo tiếng rống giận tựa tiếng sét là hình ảnh Tiếu Thiên Vũ đá văng lên trung, lộn một cú ngoạn mục và đáp xuống mặt đất vô cùng t.h.ả.m hại, tột cùng bi ai Bùi Minh vọt toilet. Tại linh? Tại chứ? Nếu mất linh chăng nữa thì cũng nên để lâu lâu một chút chứ! Ông trời ơi, sống nữa!

 

Trong toilet, Bùi Minh kịch liệt đ.á.n.h răng. Tự nhiên hôn một con chó, ghê tởm c.h.ế.t ! Chà tới chà lui, đ.á.n.h ngang đ.á.n.h dọc, răng sắp long mà cơn giận vẫn vơi, Bùi Minh hung tợn mắng mỏ: “Tiếu Thiên Vũ khốn kiếp, chờ đó! sẽ ném nồi nước sôi!”

 

Trên thảm, trong phòng sách, Tiếu Thiên Vũ nước mắt, úp sấp. Bị Bùi Minh nổi giận đùng đùng ném trong đây, cửa cũng khóa trái. Lúc đừng biến trở về thành , ngay cả địa vị của một con cún cũng giữ . Sao khổ thế hả trời?

 

Đánh răng, tắm rửa xong, Bùi Minh phiền thế cũng chút mệt mỏi. Bật bếp gas, bắt nồi nước lên, con ch.ó xỏ mũi như , chẳng còn tâm trạng mà nấu cơm, trong tủ lạnh còn mấy túi bánh sủi cảo, tùy tiện ăn một chút lót . Ngã lưng xuống sô-pha, Bùi Minh nhắm mắt nghỉ ngơi, đợi nước sôi. Tiếu Thiên Vũ chán nản dạo một vòng quanh phòng, đó cũng lên cái ghế Bùi Minh thường đ.á.n.h văn bản.

 

Nước trong nồi sôi lên, tràn ngoài, chảy dọc theo mép nồi, chảy xuống ngọn lửa xanh, kêu xèo xèo. Trên sô pha, Bùi Minh ngủ sâu, trong phòng, Tiếu Thiên Vũ rụt , vo thành một cục bông, càng tròn càng .

 

Không qua bao lâu, Tiếu Thiên Vũ mùi khí gay mũi đ.á.n.h thức. Cau mày ngóng, khó chịu như , n.g.ự.c còn cảm thấy đau tức. A! Gas! Không , Bùi Minh!

 

Tiếu Thiên Vũ vọt mạnh tới cửa liều mạng cào cấu, lớn tiếng kêu Bùi Minh. cánh cửa chút sứt mẻ, Bùi Minh cũng hề phản ứng. Tiếu Thiên Vũ nóng nảy, mùi gas từ cửa truyền càng lúc càng nồng, chắc chắn bên ngoài còn dày đặc hơn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-18.html.]

 

Bùi Minh đang ở ? Cậu sẽ ...... Tiếu Thiên Vũ dám nghĩ tiếp, như kẻ mất trí dùng chính tông cửa. đây là thể của một con cún nhỏ, dù dùng hết lực cũng phá cánh cửa kiên cố .

 

Như , nghĩ biện pháp khác! Tiếu Thiên Vũ thở phì phò xung quanh, xoay liền nhảy lên cửa sổ. Đẩy cửa sổ, Tiếu Thiên Vũ bệ cửa. Thực may mắn, cửa sổ của giữa ban công và phòng sách mở, chỉ cần chuẩn xác nhảy qua, là thể theo ban công thoát !

 

Khoảng cách hai cửa sổ quá xa, dùng sức một chút là thể qua . Phi nhảy , chân là mặt đất xa xôi, cẩn thận ngã xuống chỉ sợ ngay cả xương cốt cũng nát như bèo! hiện tại Tiếu Thiên Vũ tâm tư lo nghĩ nhiều như thế, thở sâu, nhắm thẳng cánh cửa sổ phía bên !

 

“Oa!” Hai chân gắt gao bám trụ bệ cửa sổ, Tiếu Thiên Vũ chảy đầy một mồ hôi lạnh. Bốn châm đều dùng để bám víu mà bò lên cửa sổ, Tiếu Thiên Vũ tiến trong ban công. Bất chấp khí cay nồng ngột ngạt, Tiếu Thiên Vũ chạy ào phòng khách. Trên Sô-pha, Bùi Minh vẫn duy trì tư thế ngủ lúc đầu, gần như hôn mê.

 

Tiếu Thiên Vũ nghẹn khí, chạy nhà bếp, leo lên tắt gas. Nhanh chóng mở cửa sổ, hốt hoảng chạy về phía Bùi Minh, dùng bộ sức lực cào cấu để lay tỉnh Bùi Minh: “Bùi Bùi! Bùi Bùi! Mau tỉnh !”

 

Cơ thể Bùi Minh lặng hẳn , khí gas lâm hôn mê, vô lực hồi tỉnh. Tiếu Thiên Vũ sắp điên , lập tức đem khỏi nơi , cần bầu khí trong lành hơn! Tiếu Thiên Vũ từng hận bản như , đáng lẽ bản thể thoải mái ôm Bùi Minh mang , lập tức đưa khỏi nơi nguy hiểm, nhưng ngay lúc ! Biến thành con ch.ó nhỏ, cái gì cũng đều !

 

“Có ai ! Cứu a!” Tiếu Thiên Vũ điên cuồng hô gào, lao cửa, dùng móng vuốt cào cửa. Phía đối diện chắc sẽ , họ sẽ đến cứu giúp! sẽ khác phát hiện, xảy chuyện gì cũng mặc, nó, hết thảy cũng trọng yếu, chỉ Bùi Minh thôi! Cửa cuối cùng cũng mở , Tiếu Thiên Vũ dùng hết lực lấy ném cửa sắt nhà đối diện. Âm thanh nặng nề vang lên trong đêm đầy đau đớn.

 

Ngoạm lấy vai áo Bùi Minh, liều mạng tha xuống sô-pha, đôi con Tiếu Thiên Vũ đỏ au, co rút mạnh mẽ, dùng răng cùng bốn chân cố sống cố c.h.ế.t tha Bùi Minh , nhích từng chút một về phía cửa .

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu đầy hoảng sợ, hàng xóm kinh động. Nhìn thấy một con ch.ó nhỏ đang cố gắng lôi Bùi Minh về phía cửa, tất cả đều kinh hãi.

 

Ba chân bốn cẳng đem Bùi Minh đến bên ngoài, kêu xe cứu thương. Tiếu Thiên Vũ bám mặt Bùi Minh, nhẹ nhàng cọ lên hai gò má, bờ môi . Hô hấp mỏng manh của Bùi Minh như xoa dịu trái tim đang gào thét của Tiếu Thiên Vũ, Bùi Bùi, sẽ cả!

 

Tiếng còi xe cứu thương vang lên inh ỏi, nhóm hộ tá nhanh chóng đặt Bùi Minh lên cáng, đưa xe, đeo bình dưỡng khí lên miệng Bùi Minh. Tiếu Thiên Vũ theo sát phía , nhảy lên cáng Bùi Minh , cũng leo xe cứu thương.

 

“Gì thế? Con ch.ó lên đây ? Đi xuống mau!” Một bàn chân thô lỗ đá bụng Tiếu Thiên Vũ, Tiếu Thiên Vũ đập cửa xe. Nghiến răng nghiến lợi lên, Tiếu Thiên Vũ cố so đo kẻ hộ tá đá xuống xe , nhảy đến bên Bùi Minh.

 

Kẻ hộ tá lập tức nổi giận, cần lập tức đưa bệnh nhân bệnh viện, con ch.ó còn ngoan cố bám theo! Tiện tay quơ lấy cây gậy lớn bên cạnh, định giáng xuống thì tiếng ai đó ngăn cản “Không đ.á.n.h nó! Chính nó cứu Bùi Minh! Mau xuống , mày thể theo!”

 

Tiếu Thiên Vũ dùng bốn chân bám chặt cáng Bùi Minh, cổ cùng chân đều khác túm lấy.

 

“Đi xuống !”

 

“Cẩn thận nó c.ắ.n !”

 

“Buông! Bùi Minh ~~”

 

Rốt cuộc, Tiếu Thiên Vũ vẫn ném xuống xe. Xe cứu thương nhanh chóng rẽ hướng chạy thẳng đến bệnh viện. Trong xe, Bùi Minh vẫn hôn mê bất tỉnh, bác sĩ cẩn thận kiểm tra mạch đập của , điều chỉnh bình dưỡng khí.

 

“Vừa , con ch.ó ......” Một vị bác sĩ xoa cằm trầm tư.

 

“Con ch.ó đó lạ quá, như hiểu tiếng . Nó giống như chủ nhân nguy hiểm, c.h.ế.t sống theo, thật sự là kỳ dị a!” Một bác sĩ khác cảm thán.

 

“Không ..... Hình như, lúc nãy, thấy nó chuyện!”

 

“......” Bác sĩ đồng nghiệp, gì. Người phát ngôn cảm thấy câu của chút hoang đường nên vội cúi đầu bản ghi chép tay.

 

“Khụ! Cậu kìa!” Ngoài cửa sổ xe, xa ở phía , một con ch.ó nhỏ đang liều mạng đuổi theo.

 

Dười lòng bàn chân cái gì đ.â.m , Tiếu Thiên Vũ ngã quỵ mặt đất. Đầu váng mắt hoa, chẳng rõ bản chạy một đoạn xa, mệt đến mức chỉ sùi bọt mép. Cả đời , từng mệt đến như , cảm giác giống như tim gan phèo phổi gì đều vọt ngoài.

 

Bùi Minh thế nào ? Cậu tuyệt đối thể chuyện gì! Mình ở cạnh , tận mắt ! Tiếu Thiên Vũ chống chọi dậy, , phía xe cứu thương —— bệnh viện Đồng Ái.

 

Biết rõ vị trí của bệnh viện , đường xa, chạy bộ, chạy đến bao lâu!

 

Tiếu Thiên Vũ ngẩng đầu dòng xe cộ đường, sẽ khả năng một chiếc xe dừng cho một con ch.ó nhỏ nhờ, thể chậm trễ thêm nữa, chạy !

 

 

Loading...