Bùi Minh dìu Tiếu Thiên Vũ, nghiêng ngả lảo đảo, là thập phần gian nan mới tới phòng. Ném Tiếu Thiên Vũ lên giường, Bùi Minh xoa xoa cánh tay, rước khổ thế ? Từ khi đại học ở cùng một ký túc xá với , bạn bè quen qua , cuối cùng vô tình tạo thành việc là hậu viện cho . Hắn vẫn thường lui tới nhưng nhiều nhất đều là trong tình trạng say bí tỉ, đêm hôm khuya khoắc đón tiếp thế vốn là chuyện như ăn cơm bữa! Tiếu Thiên Vũ c.h.ế.t tiệt, so với nuôi một con ch.ó còn phiền hơn nữa đấy ?
Bùi Minh ôm hận cho Tiếu Thiên Vũ mấy đạp đùi, Tiếu Thiên Vũ lảm nhảm vài tiếng ê a gì đó chẳng rõ. Thân giật giật, thống khổ cau mày, hai tay ôm lấy ngực. Bùi Minh thở dài, mỗi khi uống rượu là đau bao tử, n.g.ự.c và bụng đều đau! Tội tình gì thế ! Xoay nhà bếp bưng một ly nước ấm, tay vòng đầu Tiếu Thiên Vũ, nâng dậy, cho dựa ngực: “Thiên Vũ, uống chút nước .”
Ly nước đặt ngay bên miệng, Tiếu Thiên Vũ nhắm mắt uống một vài ngụm nước, nhảm mấy câu vùi đầu n.g.ự.c Bùi Minh. Đại khái là rượu cho cả nóng bừng cồn cào, Tiếu Thiên Vũ nắm áo Bùi Minh nhỏ giọng r*n r* khó chịu.
Bùi Minh đặt tay lên trán , mắng: “Mỗi đều là như , rõ uống rượu thì bao tử sẽ nóng rát khó chịu, đầu cũng đau, mà còn uống. Đáng đời!” Miệng thì mắng nhưng ngón tay vẫn đặt ấn đường (nơi g*** h** ch*n mày) Tiếu Thiên Vũ.
Từ ấn đường đến huyệt Thái Dương, từ đỉnh đầu đến bên tai, một chút một chút nhẹ nhàng mát xa. Phương pháp mát xa đối với việc giúp say rượu bớt đau đầu là vô cùng hiệu quả, kỹ năng Bùi Minh vốn học từ một thầy chuyên về mát xa. Đương nhiên Bùi Minh tuyệt cho kẻ đang đùi , Tiếu Thiên Vũ cũng bao giờ dám tưởng tượng, thì khi mê man bất tỉnh nhân sự còn hưởng thụ loại đãi ngộ .
Lông mày rậm và đen, đôi mắt cũng đen như thế, mũi thẳng, mắt . Nam tử tuấn trong tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc cơ bản thể tương tự như . Aishhhh...... Khi đang ngủ, phiền khác, cũng chút khí chất gì đó động lòng . Tay Bùi Minh xoa nhẹ từ hai gò má Tiếu Thiên Vũ xuống , ở n.g.ự.c cũng ấn ấn vài cái. Tiếu Thiên Vũ cả thả lỏng, hừ một tiếng động đậy . Mặt cọ cọ đùi Bùi Minh, tiếp tục lảm nhảm những câu từ tối nghĩa. Bùi Minh bĩu môi, nhẹ nhàng đặt đầu lên gối, cởi giày đắp chăn cho .
Ngồi xổm mặt đất, dùng khăn lau dấu giày của Tiếu Thiên Vũ, lúc cửa cách nào mà cởi giày nên sàn nhà lưu dấu giày. Lau xong, Bùi Minh dậy đ.ấ.m đấm thắt lưng vài cái, đầu kẻ đang ngủ, bộ dáng chẳng khác gì một con ch.ó con, ngẫm phận bi t.h.ả.m của , Bùi Minh bi ai . Đột nhiên, xoay thì ống quần Bùi Minh một bàn tay nắm chặt, đợi hiểu rõ chuyện gì đang xảy , kẻ giường đang nửa nửa .
“Ụa ~~~”
Chất nhầy lục đỏ tím vàng rõ nguồn gốc ào ạt từ miệng Tiếu Thiên Vũ tuôn . Trên drap giường, chăn bông, và ngay cả quần của Bùi Minh, đều dính đầy thứ chất . Bùi Minh trợn mắt há hốc mồm , mặt từ trắng chuyển sang hồng, từ hồng chuyển xanh nhanh chóng thành đen......
“Tiếu Thiên Vũ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-2.html.]
Đèn phòng toilet nhà Bùi Minh hình như mở suốt đêm.
“Họ Tiếu ! Cậu lên cho !”
Tiếu Thiên Vũ từ từ mở mắt trong tiếng gầm đáng sợ. Ánh nắng buổi sớm giăng khắp phòng. Tiếu Thiên Vũ nâng tay dụi mắt, thấy kẻ đang bụng và bóp cổ chính là Bùi Minh, thì thào : “Cậu để gì? Định c**ng b*c hả?”
Nhìn thấy mặt Bùi Minh từ hồng chuyển thành trắng, Tiếu Thiên Vũ mới chợt tỉnh ngộ chộp lấy cái gối đang chuẩn đập mặt trong tay Bùi Minh.
“Mẹ kiếp! thà c**ng b*c một con ch.ó cũng thèm ngó tới cái mặt ! Cậu là đồ khốn mặt dày vô liêm sĩ!” Bùi Minh hung tợn mắng, nắm tay một chút cũng khách khí mà đập thẳng mặt Tiếu Thiên Vũ.
Bùi Minh đ.á.n.h mắng, một hai … lưu ý xốc mạnh xuống, hai tay đặt ở đầu, mặt là vẻ mặt bi thương của Tiếu Thiên Vũ.
“Cậu tổn thương nghiêm trọng sự tự tôn của đấy. Nói thế nào thì so với ch.ó cũng hơn chứ? Sao thể thà một con ch.ó cũng ?”
Bùi Minh yên lặng nâng lên một bàn tay chỉ ban công: “Ít nhất ch.ó sẽ quấy rầy , sẽ uống say, đêm hôm khuya khoắc chạy đến chỗ càn, cũng chẳng ói sàn nhà cùng drap giường của .”
Tiếu Thiên Vũ những thứ đang bay phấp phới ban công ngoài chăn màn còn quần áo của , trầm mặc một chút, đó nhanh chóng xoay leo xuống hướng cửa toilet mà chạy.
“Ai u còn sớm, còn sớm, giờ nào mà gọi . còn ! Bùi Minh, đem quần áo của cho mượn , kịp nữa . Ui da......” Một chiếc dép lê phi thường chuẩn xác nện ót . Tiếu Thiên Vũ nhanh như chớp chui toilet.
***