Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:10:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu thấy khỏe ở ? Sao biến tới biến lui, như ?” Bùi Minh nhẹ nhàng ôm ch.ó con , đau lòng v**t v*. Tiếu Thiên Vũ híp mắt hừ hừ, như thế quả là mệt nhưng bây giờ Bùi Minh ôm như thế cũng đỡ hơn nhiều . Chuông cửa bỗng nhiên vang lên, Bùi Minh sửng sốt một chút, đặt Tiếu Thiên Vũ xuống sô pha, xoay mở cửa. Cửa mở, Phương Phương tươi khả ái sẵn: “Sao , gặp em vui ? Thật là, em vất vả chăm sóc ở bệnh viện, nay qua sông đoạn cầu!”

 

“Làm gì chuyện đó chứ!” Bùi Minh khổ, lấy ngăn lối , cân nhắc nên như thế nào đuổi vị đại tiểu thư .

 

“Còn , mời em vô nhà ?” Phương Phương hờn dỗi liếc , cố chen chân nhà. Đặt một bao thức ăn lên bàn, nhẹ gióng : “Em mang chút thức ăn qua cho lót , mới viện bồi dưỡng thật .”

 

Liếc mắt đến Tiếu Thiên Vũ sô-pha, nhanh tới ôm lấy ch.ó con: “Chó ngoan, em chảy mồ hôi nhiều ? Ủa, em nhớ ch.ó thường lấy lưỡi l**m lông lắm mà.” Nói xong, Bùi Minh cùng Tiếu Thiên Vũ nhất thời sửng sốt.

 

Tiếu Thiên Vũ lập tức liền thè lưỡi l**m , l**m thở hồng hộc.

 

Bùi Minh trợn mắt nhanh nhảu “Đó mồ hôi mà là nước dơ, cô đừng bế nó, đang chuẩn đem nó tắm!” Nói xong vội nhanh tay giành lấy Tiếu Thiên Vũ.

 

Phương Phương : “Anh mau ăn mấy thứ em mang qua , để em tắm cho nó cũng .” Nói xong lập tức hướng đến phòng tắm. Không thể ! Bị cô x** n*n, đồ tồi Tiếu Thiên Vũ sẽ lập tức hiện hình cho coi!

 

“Không cần cần ~~”

 

“Ai nha, đừng khách sáo mà ~~”

 

“Không khách sáo ~~”

 

Bùi Minh tâm hoảng ý loạn giằng lấy, Phương Phương cũng bướng bỉnh buông tay. Tiếu Thiên Vũ thì trợn mắt trắng dã. Đột nhiên, Tiếu Thiên Vũ dùng sức trừng mắt Bùi Minh, hai chân liều mạng giãy dụa, cả đều run lên. Không ! Hắn biến ! Bùi Minh dọa đến nỗi mặt mũi trắng bệch, nhưng cái khó ló cái khôn, một phen đoạt Tiếu Thiên Vũ ném lên sô pha, xoay tay ôm lấy Phương Phương còn đang sững sờ.

 

Phương Phương mừng lo lắng: “Bùi Minh, ?”

 

“Đừng cử động! Để ôm cô một lúc.” Bùi Minh lắp bắp , mắt dán chặt Tiếu Thiên Vũ biến thành , tr*n tr** sô-pha. Liều mạng nháy mắt hiệu cho Tiếu Thiên Vũ trốn mau, Tiếu Thiên Vũ lặng lẽ lên phòng ngủ. Nếu để vị tiểu thư thấy thì chả thế nào?

 

“Bùi Minh, em cảm động quá! Người vẫn luôn thích , thật sự cũng thích ?” Phương Phương vòng hai tay qua cổ Bùi Minh nũng. Bùi Minh cứng họng đáp .

 

Đã đến cửa phòng ngủ, thấy mấy lời , Tiếu Thiên Vũ nhịn đầu . Bùi Minh nghiến răng nghiến lợi hướng về phía quát mấy câu thành tiếng: còn mau cút trỏng, nếu thì lâm cảnh !

 

Tiếu Thiên Vũ hình như hiểu , khoa tay múa chân, há mồm đáp trả: bởi vì ôm cô chặt như ? Cậu ôm đủ hả?

 

Phương Phương cảm thấy điểm đúng, Bùi Minh dường như đang gì đó lưng . “Anh ?”

 

Vừa định xoay …Bùi Minh cuống cuồng giữ lấy mặt cô, hôn xuống “ thích cô”

 

Tiếu Thiên Vũ nhất thời giống như cá mắc câu, há mồm trợn mắt ngó , thể động đậy. Phương Phương kích động, ôm cổ Bùi Minh chặt hơn, phấn khích hôn .

 

Bất đắc dĩ mới dùng hạ sách , hậu quả nó sẽ thế nào, nhưng một chuyện hết sức rõ ràng chính là gương mặt trơ như cột cờ giữa trời của kẻ gây họa: hi sinh như là vì ai hả? Bùi Minh tủi đến mức nước mắt cũng ứa nhanh chóng lau , nó, cái chuyện mất mặt vầy hả trời? Kéo cả mềm nhũn của Phương Phương đến bậu cửa, trong giây phút hôn nồng nhiệt, Phương Phương cố vài lời tạm biệt: “...... Ô ~~ em kích động một chút..... Cho nên chúng ...... Ô ô ~~ ngày mai gặp.”

 

Tống Phương Phương , nhanh chóng đóng cửa , Bùi Minh tựa cửa há mồm th* d*c. Ngoài cửa, Phương Phương vẫn đang kích động thét chói tai.

 

Vuốt đôi môi sưng vù của , Bùi Minh hổ kẻ như trời tròng . Tên chẳng những cảm kích, còn trưng bộ mặt bi thương cho xem. Gì chứ! Cậu lương tâm hả?

 

là vì che giấu cho mới , nếu vì thế thì đừng thế! căn bản hề tự nguyện! Bùi Minh thầm biện giải lý lẽ cho hành động của , tự nhủ rằng bản đúng nhưng khi đôi mắt ươn ướt của ai thì thấy xót xa, gãi đầu, Bùi Minh ném bộ đồ ngủ gần đó cho : “Mặc , c.h.ế.t .”

 

“Cậu bao giờ thích , cũng khi nào hôn .” Từ cao xuống Bùi Minh, mặt Tiếu Thiên Vũ hai chữ to đùng: GHEN TỴ .

 

Bùi Minh oán hận đá một cước: “Đồ khốn! Cậu nghĩ rằng cái là tình nguyện ! Nếu cái ~~ còn thế nào?”

 

lấy hết thảy mấy hành động lúc nãy trả về cho !”

 

Người giật mạnh, v*m ng*c rộng lớn vây lấy, nụ hôn dữ dội cũng trút xuống như cuồng phong, môi c*n m*t đến đau rát, đầu lưỡi như chẳng còn cảm thấy gì , đôi tay lưng cũng siết lấy đầy chiếm hữu.

 

Đồ khốn, định đem ăn sạch sẽ luôn ? Quên . phát điên như thế cũng chút thỏa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-25.html.]

 

Đôi môi nóng rực hôn dọc từ môi xuống cổ, một tay của vói quần Bùi Minh, tay còn mạnh mẽ v**t v* lưng , chiếc áo ngủ ném sang cho vứt xuống đất, nóng đến dọa . Bùi Minh sức lấy thở , ôm lấy thắt lưng , chợt nhấc bổng lên, hoảng hốt bám lấy bả vai Tiếu Thiên Vũ, giây tiếp theo thì đặt lên giường, quần áo cũng ai đó xé rách. “Tiếu Thiên Vũ! Cậu dừng cho ! Cậu còn càn thì đừng trách c.h.é.m thành tám khúc quăng vô chảo chiên giòn! Chuyện ...... Ô ~~ bỏ qua.....A! Buông ......đau~~” Bùi Minh tức giận la hét, hai điểm đỏ n.g.ự.c dùng răng c*n m*t, kiên trì nắm kéo tóc lôi , nhưng vẫn lì lợm tiếp tục, thậm chí còn càn quấy hơn với việc lột luôn cả q**n l*t của , đẩy nó xuống đất. th* g*** h** ch*n c**ng c*ng, nhất thời cảm nhận rõ ràng và tr*n tr** đến thế khiến thấy sợ hãi. Lần , cũng là thứ kh*** c*m điên cuồng tập kích lên bờ xuống ruộng, cố c.ắ.n chặt răng, quyết hé môi tiếng. Tham lam c*n m*t x** n*n, Tiếu Thiên Vũ cũng chút lo lắng. Khát vọng ẩn sâu trong thể nay bức đến mức điên cuồng phát , nếu thể chờ nữa thì cứ mang mà ăn cho hết, cho sạch hẵng tính tiếp, đồng thời cũng ngăn chặn một việc ngoài ý .

 

Bùi Minh ngưỡng mặt , siết lấy drap giường, nức nở , chỗ phía đầu lưỡi ấm áp bao bọc, nâng niu, thoải mái . Oa ~~ cái gì ! Bị cơn đau phía dọa cho sợ, Bùi Minh giãy giụa, như thứ gì nho nhỏ đang khuấy động lối bên , nó ngừng chuyển động, đau nhột!

 

“Buông tay, buông tay, ! A ~~” lối thêm một ngón tay, còn vô sĩ xoay tròn tay mà xoa nắm vách thành nữa chứ, còn thoa nước bọt lên đó. Thứ cảm giác đau đớn tê dại đúng là g.i.ế.c mà, sắp chịu nổi nữa . Đột nhiên, bàn tay đang x** n*n thứ phía buông , ngón tay trong lối cũng li khai. Tất cả k*ch th*ch mãnh liệt đột nhiên đều dừng , Bùi Minh lập tức thích ứng kịp, tự giác nâng thắt lưng lên, hừ một tiếng.

 

Cơ thể nóng rực đang trong lòng , mắt Tiếu Thiên Vũ tràn đầy khát vọng. “Bùi Bùi, !”

 

“A a a ~~”

 

Không nghĩ đến sẽ đau như , móng tay Bùi Minh cắm sâu lưng Tiếu Thiên Vũ. Chân nâng cao sang hai bên, lối nhỏ bé phía thể chịu vật xâm lấn thô to . Cố nén di chuyển, Tiếu Thiên Vũ ngừng hôn lên gương mặt đầy lệ của Bùi Minh.

 

g.i.ế.c ~~ ô ô ~~ đau ~~”

 

“Cục cưng...... Kiên nhẫn một chút......cục cưng......”

 

Tay ngừng x** n*n mát xa, miệng cũng liên tục âu yếm khắp , thử thăm dò một chút. Cả Bùi Minh đều là mồ hôi, sức đẩy . Sớm sẽ đau như thế thì xích để khỏi đ*ng d*c lung tung! Mẹ kiếp, nhẹ một chút!

 

Tiếu Thiên Vũ cũng chịu đựng nổi nữa, nơi đó của vốn thô dài, mới một nửa kẹp chặt. Người cũng đầy mồ hôi, Tiếu Thiên Vũ thở mạnh, cố di chuyển thử. Lối sưng đỏ mát xa một lúc dần thích ứng hơn, chắc thể . Cậu ôm siết như thế, từng tấc da thịt cơ thể đều cảm nhận k*ch th*ch mãnh liệt như sóng đ.á.n.h vỡ bờ, m.á.u trong như cũng sôi lên.

 

Từ từ, tiếng thét vì đau của Bùi Minh chuyển thành tiếng r*n r* vì thỏa mãn. Tiếu Thiên Vũ ngậm m*t vành tai Bùi Minh, thì thầm tai : “Cực cưng , chỗ đó...... Vù vù ~~ nóng, mềm.....”

 

“Đồ khốn...... Hừ ~~ a a a a a a ~~” đột nhiên đ.á.n.h bật! Tựa như nơi nào đó đang thứ gì đó cắm càng sâu , mỗi tế bào thần kinh đều cảm nhận một cách mãnh liệt dòng điện đang qua. Bùi Minh chôn sâu cõi mịt mờ đầy d*c v*ng, trừ bỏ cảm giác trôi nổi, bập bềnh thì còn cảm nhận gì nữa, ôm chặt lấy Tiếu Thiên Vũ, mặc kệ việc đang bền bỉ cơ thể , tùy ý để phun trào dòng thác lũ nóng như nham thạch sâu tận bên trong. Hai cơ thể đẫm mồ hôi quấn lấy , Tiếu Thiên Vũ mãn nguyện, tiếp tục trút những nụ hôn của xuống má, môi . Thứ mới giải phóng vẫn bừng bừng khí thế, ở giữa nơi tiếp xúc phía của cả hai mà thập thò , trái ngược với bộ dáng uể oải của .

 

“Bùi Bùi, hôn .”

 

c.ắ.n c.h.ế.t ......” Bùi Minh mở mắt, liếc Tiếu Thiên Vũ đang thỏa mãn.

 

“Cái miệng phía thôi thì đủ, hãy dùng luôn cả cái phía mà c.ắ.n c.h.ế.t !”

 

~~” Bùi Minh hổ, tên mặt dày vô liêm vĩ . là vô !

 

Bóng đêm qua , vầng trăng biếng lười ườn phía chân trời cũng sắp hết việc, chuẩn nghỉ thì một đôi mắt sáng rực như trời đang mà đ.á.n.h giá cửa sổ nhà Bùi Minh, ánh sáng của phù li tiên thảo hé lộ ở đúng ngôi nhà , nhất định là đang ở đây! Ta nhất định sẽ tìm !

 

Không một tiếng động, ảnh nhỏ nhẹ phi bay lên cửa sổ, ngón tay thon dài dễ dàng mở khóa cửa.

 

Trong phòng loáng thoáng truyền đến tiếng th* d*c ồ ồ. Cẩn thận , giống như tiếng r*n r* nức nở. Thiếu niên ngây ngô gãi đầu, mấy bên trong đang gì? Đã trễ thế còn ngủ?

 

Nhẹ vén bức rèm lên, hé một khe nhỏ, chiếc giường hỗn độn trong phòng là cảnh xuân vô hạn. Bùi Minh đầy mồ hôi quỳ gối giường, tựa lưng n.g.ự.c Tiếu Thiên Vũ, phía liên tục đẩy tới, , tiếng r*n r* kèm theo tiếng thoát từ cánh môi hồng xinh , thỉnh thoảng một đôi môi khác rút cạn lấy tiếng kêu. Thân thể bóng loáng phía ngừng v**t v*, hai điểm n.g.ự.c sưng đỏ, một chân nâng lên cao, nơi bên đang mãnh liệt, thỉnh thoảng nơi đó còn chảy thứ chất lỏng màu trắng đục. Bức màn phía thiếu niên kéo càng lúc càng rộng, mắt y như sắp rớt đến nơi. Đây là đây là đây là...... Làm cái gì ? Người đó hôn miệng , đó sờ n.g.ự.c , còn ư ư a a...... Oa nha! Đây chuyện để , ngó nữa, nhanh nhắm mắt chạy ! Tuy đầu thì gào thét như thế nhưng hành động thì ngược , thể y cứng đơ, động cũng chẳng động nỗi. Vì cứ thế mà hết thảy đang diễn giường, tiếng thể ma xát ngày lúc càng lớn. Tiếu Thiên Vũ nhẹ nhàng c.ắ.n tai Bùi Minh, thấp giọng : “Bùi Bùi, đang khao khát . Kiên nhẫn một chút, để đến thêm vài nữa.”

 

Bùi Minh nước mắt, còn thế nào nữa thì mới hết cơn đói khát đây! “Đừng ~~ a!” Đôi tay đang ôm lấy bỗng buông , di chuyển đến nắm chặt thắt lưng , mạnh mẽ kéo đẩy về phía , thứ chôn trong lối càng tiến sâu hơn. Bùi Minh gào thét, cuối cùng mất luôn cả giọng khi va chạm ngày một mãnh liệt.

 

Hô ~~ hai , bây giờ mới thể tiến sâu thật sâu thể , Tiếu Thiên Vũ thỏa mãn khẽ thở . Thật hạnh phúc! Vì sợ chịu nỗi nên đầu chỉ dám một nửa còn cố kìm chế, chậm rãi ma sát, lúc , nơi tiếp nhận mở , sự hỗ trợ của dịch trơn của đầu mà càng thuận tiện. Bùi Bùi a, xót xa, chỉ là cơ thể khiến khác điên cuồng!

 

Thắt lưng siết chặt, nơi phía thứ đang tiến lùi như vũ bảo, dứt khoát mà cũng thật mạnh mẽ, như chạm đến nơi sâu nhất trong cơ thể , dòng điện nữa tung hoành khắp . Chuyện đó tạm thời để sang một bên , chuyện quan trọng mắt chính là sắp chịu nỗi nữa .

 

“A ~~ Thiên...... Thiên Vũ! Không ...... Trời ạ ~~” gào thét loạn xạ, Bùi Minh còn rõ bản đang gì. Tiếp tục để càng thì chịu nỗi mà bắt dừng thì cũng xong. “A ~~” Bùi Minh mạnh mẽ giải phóng d*c v*ng ngoài, dòng chất lỏng trắng ngà chảy tràn xuống giường. sự tiến công cuồng nhiệt từ phía vẫn ngừng, ngược càng hung mãnh, khiến Bùi Minh chỉ ngất , phía cứ chảy tràn mà phía cũng ngừng, đến khi cảm nhận nữa dòng nham thạch nóng bỏng, thứ thô dài lấy , dịch ngà chậm rãi rơi xuống, mới yên tâm khép mắt.

 

Trên mặt đất, thiếu niên đáng thương một tay bịt mũi, một bàn tay xoa mông. Một khắc , mũi chẳng rõ vì chảy máu, lỡ buông tay mà té nhào , đập m.ô.n.g xuống đất! Thật vô dụng a! Thiếu niên mắng chính . Từ lúc theo sư tổ tu hành, dặn dò thể đến bản thương chảy m.á.u nếu quá trình tu luyện sẽ gặp rắc rối, nhưng cảnh tượng ......

 

Không , mũi chảy m.á.u nữa kìa! Sư tổ ~~ chuyện dạy qua con!

 

***

 

Loading...