Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi chuyện trở về như lúc đầu, những phồn hoa náo nhiệt của cuộc sống hằng ngày tạm lắng . trong công ty quảng cáo, Trần Sóc bỏ điện thoại xuống, khách khí mà sang hét mặt Tiếu Thiên Vũ “Đừng dở chứng nữa! Chúng là ăn, nếu mời khách ăn cơm, uống rượu chuyện phiếm thì moi tiền? Nhanh với !”
Sắc mặt Tiếu Thiên Vũ nhăn như trái khổ qua, thuyết trình “Hãy , đừng lôi kéo con đường tội nữa, khó khăn lắm mới đượcc hai ngày .”
Trần Sóc vỗ vai : “Người em, kiên cường một chút. Đường đường là một nam nhi, nhắc đến chuyện lập nghiệp thì như chuột thấy mèo ?”
“Cái gì ~~ mà là chuột? Đừng nhảm, gọi là mãnh hổ mới đúng!”
“Phải, , là mãnh hổ, Bùi Minh nhà là Võ Tòng!” Trần Sóc bĩu môi, lấy bản kế hoạch đập vai Tiếu Thiên Vũ: “Đây chính là miếng mồi giá một trăm ngàn tệ, liên quan trực tiếp đến tương lai ăn mặn ăn chay của chúng ! Đừng trách báo , nếu dự án mà thành công thì sẽ hai tay dâng cho Võ Tòng!”
“Này, ! Đây chả khác gì là đang áp bức khác hết! Trần Sóc!” Tiếu Thiên Vũ la lối chạy theo Trần Sóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-32.html.]
***
Có lẽ vì uống rượu nhiều, hoặc trong lòng tâm sự, mỗi khi từ trong mộng tỉnh Trần Sóc đều ngủ nữa.
Tiếu Thiên Vũ c.h.ế.t tiệt dám giả vờ bệnh tật bàn nhậu, hại uống bao nhiêu ly, hiện tại bụng vẫn thấy khó chịu. Bất quá, sự khó chịu cũng hẳn vì rượu, mà còn là vì giấc mơ .
Trong mơ, đôi khi là thiếu niên xinh , lúc là cõi bồng lai tại ngoại, nhiều khi cũng là bầu trời tiên ảo hoa mỹ. Bất luận là gì, đều thấy như đùa cợt. Ai ~~ Trần Sóc thở dài, bước chân xuống giường.
Đêm khuya thanh vắng, nhiều lấp lánh. Giữa biển trời mênh m.ô.n.g là dãy ngân hà với muôn ngàn vì tinh tú chớp nháy, tọa giữa phương bắc là chòm thất tinh bắc đẩu sáng rọi, ngôi thứ sáu trong chòm , tên là Khai Dương. Trần Sóc mở cửa sổ, để làn gió đêm tự do . Cuộc gặp gỡ cách đây cũng hơn một năm, rõ vì đêm khuya giật tỉnh giữa cô đơn chợt nghĩ đến đó, nhớ đến nụ hôn ngoài ý . Tình huống đó liệu tính là quấy rối , thiên thần của ? Trần Sóc khẽ hé môi , hết kiếp lẽ sẽ thể gặp , chỉ e đời bảo si tình chuyện mơ. Khai Dương, hãy cho gọi như thế một nữa! Ai khiến thể quên em?
《 End 》