Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:09:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mang theo bộ chăn, khăn phủ giường đóng gói mỹ, Tiếu Thiên Vũ liền chạy vội đến 15 chung cư hạnh phúc. Cung kính gõ cửa, cửa mở, Bùi Minh dựa cửa lạnh lùng Tiếu Thiên Vũ: “Sao tới đây nữa? Còn ngại phiền đủ !”
Tiếu Thiên Vũ buồn bã, tay dâng lễ vật lên cao qua đầu: “Bẩm ngài, vì đến cho ngài trị tội ? Ngài hãy một mảnh thành ý , xin vui lòng nhận cho!”
“Lạ nhỉ, cũng lúc lương tâm Tiếu Thiên Vũ hối cải ? Ok, cũng chẳng là nhỏ nhen gì, lễ vật nhận. Còn thì biến!” Tựa khung cửa, Bùi Minh híp mắt , tay nhận lễ vật nhanh chóng đóng cửa .
“Này còn ăn cơm đó” Tiếu Thiên Vũ tội nghiệp giữ cánh cửa .
Bùi Minh đầy xem thường: “Ý của là mời ăn cơm?”
“Không , thể để tốn kém ? Hơn nữa từ lúc chúng quen tới giờ, đều là chu cấp cho ?.” Tiếu Thiên Vũ xong lập tức bước lui, hai nắm tay ở n.g.ự.c triển khai tư thế phòng hộ trong quyền , hắc hắc .
Bùi Minh cũng nhào vô, dựa cạnh cửa hai tay khoanh ở ngực, nhíu mày đầy uy h**p : “Thế nào, tính toán đòi àh?”
“ nào dám? Tiểu nhân chỉ thỉnh Bùi công tử, vui lòng ăn cùng, ăn bữa cơm rau. Người xem......” Tiếu Thiên Vũ tươi khom chào.
Bùi Minh đặc biệt long lanh: “ thích ăn cơm rau, càng cùng con ma men uống rượu. Bất quá là mềm lòng. Nếu thật sự chuộc tội, cũng cho cơ hội.”
Tiếu Thiên Vũ cúi đầu: “Nói , thế nào?”
“Nhà bếp của ngập nước.”
Tiếu Thiên Vũ giương miệng Bùi Minh đang tủm tỉm, tên tiểu tử chơi khăm. Sao sớm rằng thông ống thoát nước nhà bếp chứ? Tắm rửa xong còn dùng gel thơm cạo râu hết nửa tiếng đồng hồ, ăn mặt như mẫu mà sai nha osin. Bất đắc dĩ mà gật đầu : “Ok!”
Cởi cravat , Tiếu Thiên Vũ cuốn tay áo sơ-mi lên tận khủy tay, chuẩn việc. Ống thoát nước nhà bếp nhỏ, nhưng nghĩ dễ dàng nghẹt như thế. Tiếu Thiên Vũ nghiêng nửa , cố sức dùng dây thép thật dài thông ống. Bùi Minh mặc bộ áo ngủ, trong tay bưng một tách , thích ý hớp từng ngụm thơm lừng lười biếng dựa cửa nhà bếp Tiếu Thiên Vũ việc.
“ nhớ rõ thu nhặt rác trong ống sạch sẽ mà, bao lâu nghẹt nữa?” Tiếu Thiên Vũ nghiêng gian nan khơi thông ống nước, liếc về phía Bùi Minh.
Bùi Minh cúi đầu nghĩ , nhún nhún vai : “ nhớ rõ bốn cái cái thìa nhỏ, hiện tại chỉ còn một cái. Cậu giúp tìm xem bên trong ?”
Tiếu Thiên Vũ dùng sức trở , đầy xem thường.”Bùi Minh, thường kêu là vợ, nhưng cũng nên thật sự coi như là chồng mà sai bảo chứ?”
Bùi Minh rạng rỡ: “Sao thể? Chồng luyến tiếc như , nào dám đá rớt xuống giường chứ!” Nói xong hé miệng , Bùi Minh ngoài. Không là xem ai hạ lưu hơn ai ? Đồ c.h.ế.t tiệt nhà dám so với ?
Tiếu Thiên Vũ bóng dáng , hổ nuốt nuốt nước miếng. Đắc, hơn hết là thành thật việc !
Ống thoát nước cuối cùng cũng thông xong, trời cũng tối hẳn. Tiếu Thiên Vũ cũng chờ phân phó, Bùi Minh sẽ ngoài. Đơn giản đeo tạp dề bắt đầu nấu cơm, bụng đều đói cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-4.html.]
Tiếu Thiên Vũ nấu ăn, vốn là gia truyền. Ông nội Tiếu Thiên Vũ chính là đại trù, tuy cha nhận tổ nghiệp, nhưng vài món nhón rượu là việc hết sức dễ dàng. Tiếu Thiên Vũ từ nhỏ nấu ăn, nếu đến trường học, ngoài thành phần tri thức trong công ty, hiện tại chừng đầu bếp chính tại khách sạn!
Nhà Bùi Minh cái gì cũng thiếu, chủ yếu là những “lễ vật” mỗi Tiếu Thiên Vũ chịu đòn nhận tội đưa sang. Muối đường bột ngọt dấm chua, tùm lum thứ đều là Tiếu Thiên Vũ đặt mua. Tại nhà bếp liên tục vang lên những thanh âm nấu nướng vui tai, Tiếu Thiên Vũ vô cùng hăng say nấu nấu xào xào! Hẹ tây xào, cá chiên giòn, thịt heo kho. Kỳ thật thể tận tình một bữa ăn như thế cũng khiến bản vô cùng vui vẻ! Tiếu Thiên Vũ cả bàn thức ăn, lòng hít hít mũi.
Trong phòng ngủ, Bùi Minh cảm thấy mỹ mãn mà bao giường. Con mắt thẩm mỹ của cũng đấy chứ, màu sắc của drap giường tương đối hợp với sở thích của . Bao gối cũng , màu vàng nhạt, ôm thực thoải mái.
Bùi Minh ôm gối giường, tối hôm qua con ma men phiền một đêm ngủ. Không rốt cuộc uống hết bao nhiêu, nửa đêm bắt đầu quậy phá. Khó chịu ôm ngực, mặt trắng như tờ giấy. Làm hại lo lắng chăm sóc suốt cả đêm. Tên khốn kiếp , quậy đến thế là cùng! Bùi Minh thở dài thật mạnh. Con khi uống rượu thì giống , rượu thì giống chó!
“Thiếu gia ~~ lên dùng bữa.”
Bùi Minh mở mắt , liền thấy Tiếu Thiên Vũ cợt nhả ghé mắt. Thức ăn cũng nhiều lắm, chừng vài đĩa ở bàn. đều tinh xảo, cho thấy tay nghề của nấu công phu. Bùi Minh ngửi thấy mùi liền chạy đến bàn ăn, mấy ngày nay, ngày nào cũng ăn cơm hộp dinh dưỡng hoặc là mì tôm.
Cầm lấy chiếc đũa liền vội ăn, cơm trắng phối hợp cùng thức ăn ngon, đúng là mỹ vị! Bỗng nhiên trợn mắt thứ trong tay Tiếu Thiên Vũ, sắc mặt Bùi Minh liền đổi.
“Cái gì chứ?” Bùi Minh buông cái bát trong tay xuống. Tiếu Thiên Vũ một bên cầm một bình sứ nhỏ, một bên chút để ý : “ mang đến. Đỡ về ở nhà ăn cơm rượu uống.”
“Cậu rượu thì c.h.ế.t !” Bùi Minh hung tợn hét lên.
Tiếu Thiên Vũ ngẩng đầu : “Cũng đến mức đó, bất quá như thì chẳng còn gì gọi là lạc thú của đời ! Cậu cũng nhâm nhi một chút , , rượu là hàng hảo hạng đấy.”
Bùi Minh nắm chặt hai tay, nghĩ nổi giận. Buồn nửa ngày, tay mới giật lấy bình rượu từ Tiếu Thiên Vũ, nhẹ giọng : “Thiên Vũ, đừng uống rượu nữa ? Cậu mỗi khi say khướt đều khiến sợ hãi, sợ sẽ tỉnh . Nhìn nôn , đau ngực, đau bao tử, càng khó chịu! Cậu uống say thế nào thì mặc nhưng cũng đừng cho thấy bộ dáng của như thế! cố tình trưng cái vẻ mặt bi t.h.ả.m cho coi, cho chịu tội như thế nào!” Bùi Minh xoay sang hướng khác, thấp giọng .
Tay cầm bình rượu của Tiếu Thiên Vũ chợt đơ , ngây cả buổi. Bùi Minh khi nào chuyện với như thế, tính cho tới bây giờ đều là mắng thì chửi, còn nếu thì động tay động chân dợt cho một trận nhừ tử. Da thịt Tiếu Thiên Vũ cũng vì như thế mà trở nên dày chắc, chịu lực vô cùng . Từ lúc nghiệp đại học đến nay nhiều năm, đều là mỗi khi việc gì liền chạy đến nơi . Hiện tại đột nhiên ai đó vô cùng dịu dàng, Tiếu Thiên Vũ điểm chống đỡ . Ngực đầy chua xót, mắt như sắp ch** n**c tới nơi.
“Bùi Bùi, đừng giận, như giống như phạm nhiều sai lầm lắm !” Tiếu Thiên Vũ cợt nhả , chỉ cần ngoài Tiếu Thiên Vũ đều gọi Bùi Minh là Bùi Bùi, bảo gọi thế tình cảm giữa hai vẻ sâu sắc nhưng mỗi khi gọi cái tên buồn nôn đều no đòn. , Bùi Minh thèm chấp nhất. Cúi đầu trong chốc lát, đột nhiên lên vài bước buồng trong, đưa lưng về phía , dựa lưng bàn. Tiếu Thiên Vũ dọa cho choáng váng, thật sự chứ? Bùi Minh thương tâm!
“Bùi Bùi ~~ đừng giận mà, uống. uống rượu, còn gì nữa?” Tiếu Thiên Vũ chột dậy, hai tay xoa xoa. Trong lòng khó chịu c.h.ế.t!
“Từ nay về kiêng rượu!” Đang bằng giọng mũi vô cùng đáng thương, Bùi Minh đưa lưng về phía Tiếu Thiên Vũ một bàn tay ôm lấy mặt. Tiếu Thiên Vũ lòng như lửa đốt, Bùi Minh thật sự đau lòng! Chính khiến cho Bùi Minh rơi nước mắt, đây đúng là chuyện hết sức kì lạ! Tiếu Thiên Vũ tự tát mặt . Lập tức giơ hai tay: “Bùi Bùi, thề! Không chỉ cần uống rượu thôi ? Từ hôm nay trở bao giờ …uống rượu nữa! uống rượu! Cậu thấy thế nào?”
“Cậu thể !”
“Đương nhiên, nam tử hán đại trượng phu chuyện giữ lời!” Tiếu Thiên Vũ như đinh đóng cột.
“Thành công!” Bùi Minh lập tức buông bàn tay ôm lấy mặt , tủm tỉm Tiếu Thiên Vũ đang ngây ngốc bên bàn ăn: “Nói miệng bằng một tờ giấy chứng. ! Tiếu Thiên Vũ thề từ hôm nay kiêng rượu, nếu như vi phạm, thì sẽ biến thành con ch.ó con!” Hắc hắc, kế hoạch thành công, về bao giờ … sợ tên khốn nửa đêm đến quậy phá! Bùi Minh còn tươi hơn hoa, chỉ thiếu điều là ở lưng Tiếu Thiên Vũ phe phẩy hai đầu ngón tay chúc mừng thắng lợi.
Tiếu Thiên Vũ bất đắc dĩ cầm lấy bút, xem xét vẻ mặt Bùi Minh tủm tỉm, Bùi Minh ơi Bùi Minh, đang chơi đấy!