Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:09:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khách sạn, ăn uống linh đình, khách mời và (??) mời đều giao tình thâm sâu nên cũng chẳng ai khách sáo với ai gì, Tiếu Thiên Vũ niềm nở gắp thức ăn cho , trong khi mặt là một ly nước trái cây, khách mời là ông chủ Triệu, Thiên Tân, dứt khoát và thành thật. Ông chỉ tay cái ly của Tiếu Thiên Vũ: “Anh bạn trẻ, giải thích chuyện như thế nào đây? Khi nào thì sửa tính thế?”
Tiếu Thiên Vũ nhanh chóng bày bộ dáng tươi : “Chuyện là như , ...... kiêng rượu! Không nguyên nhân gì khác, tự nguyện thôi, hắc hắc, tự nguyện!”
“Cậu đừng đùa kiểu chứ! Cậu kiêng rượu? Nói bỏ cơm thì còn tin!”
“Tiểu Tiếu, là vì ‘dặn dò’ của bà xã đấy chứ?” Một câu bông đùa khiến cả bàn vang, Tiếu Thiên Vũ hổ đến mức túa cả mồ hôi. Đánh c.h.ế.t cũng thật, bà xã thì cứ cho là bà xã ! Ông chủ Lưu ôm vai Tiếu Thiên Vũ, : “Thiên Vũ, chuyện . Những lời của bà xã thể nhưng cũng là hết bộ. Uống rượu là việc đại sự, do cánh đàn ông chúng chủ!”
Mọi , mỗi một câu bồi , quyết buông tha Tiếu Thiên Vũ. Trần Sóc hung hăng đạp một cước bàn, thằng ranh , đùa kiểu gì ? Tiếu Thiên Vũ lau mồ hôi, trường hợp như nếu bồi rượu thì chỉ nước c.h.ế.t mà thôi, nhưng nếu uống rượu ...... Trước mắt hiện lên ánh mắt căm ghét của Bùi Minh. Hương rượu nồng đậm cứ tha hồ mà xọc vô mũi trong khi hình ảnh chính tay kí tên thư bảo đảm cũng ập đến. Làm bây giờ? Làm bây giờ?
Uống một chút chắc cũng nhằm nhò gì? Mình uống nhiều thì sẽ chuyện gì ghê gớm cả? Uống xong thì chạy nhanh về nhà, sáng mai coi như cái gì cũng phát sinh, Bùi Bùi sẽ chẳng thể nào việc vi phạm lời thề! Ha ha ha ha! Cứ như ! Tiếu Thiên Vũ nhất trí với quyết định , bưng ly rượu lên mặt. Rượu tinh khiết và thơm lừng tiến yết hầu, a ~~ Đã quá!!!!!
Ăn uống linh đình, đêm lạnh rượu lành, trời đất chứng giám a ~~ Tiếu Thiên Vũ tính uống nhiều. Và thực tế thì uống nhiều, mà là…quá nhiều. đầu óc Tiếu Thiên Vũ vẫn thanh tỉnh, về nhà! Tuyệt đối thể 15 chung cư Hạnh phúc! Lảo đảo bước khỏi khách sạn, lảo đảo ngoắc một chiếc taxi.
“Tiên sinh, xin hỏi ?” Tài xế khách khí hỏi. Tiếu Thiên Vũ cố gắng định một chút tinh thần, nhất định thanh tỉnh, tuyệt đối thể ......
“Số 15......chung cư...... Hạnh phúc......” Quẹo đầu sang một bên, Tiếu Thiên Vũ rơi giấc ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-6.html.]
Gió đêm mang theo hương hoa khiến tâm tình con vui vẻ, trong bụi hoa, một con ch.ó nhỏ phe phẩy cái đuôi, đông trở tây ngóng tìm. Đột nhiên, cái gì từ trời giáng xuống, một vật gì đó rơi xuống cách nó xa. Con ch.ó nhỏ hoảng sợ, ánh mắt như hổ rình mồi trừng suốt nửa ngày, mới phe phẩy cái đuôi chạy nơi phát tiếng động. Một chiếc bình tinh xảo ngay tại nơi , nắp đậy bật một bên, dòng chất lỏng rõ là gì đang chảy tràn mặt đất, tản mát mùi hương kì lạ. Con ch.ó nhỏ mới hít liền xoay đầu bỏ , bề mặt chất lỏng chảy tràn vẫn còn in dấu chân be bé.
Không qua bao lâu thời gian, xe dừng. “Tiên sinh, tới .” Tiếu Thiên Vũ lay dậy, mơ mơ màng màng xuống xe. Tiện tay mò khắp moi hết tiền lẻ trả cho tài xế, Tiếu Thiên Vũ lắc lư về phía , gió lạnh thổi tới, men rượu trong cũng vơi , cũng tỉnh táo một chút. Trong lòng âm thầm gào thét, Tiếu Thiên Vũ ngẩn ngơ tòa nhà mặt. Cái gì thế ?? Tòa cao ốc là quá quen ? Ánh đèn phát từ căn phòng còn quen hơn nữa đó! Ủa, mà đó là……nhà-của-Bùi-Minh!
Bước chân Tiếu Thiên Vũ bắt đầu loạn nhịp, nên nên àh, thể vô trong đó! Uống rượu thế nào thì cũng giữ chút lí trí, bộ dáng mà ló mặt mắt Bùi Minh thì chỉ nước ăn ngay nguyên cây gậy bóng chày. Không ! Đằng !
Bản tự khẩu lệnh, Tiếu Thiên Vũ nghĩ đằng . mức cồn quá mức khiến mất cân bằng, lập tức ngã nhào đất. Tiếu Thiên Vũ té ngã, thấy đủ các hành tinh, hừ vài tiếng cũng mơ mơ màng màng chìm giấc ngủ. Cách xa, chiếc bình nhỏ màu xanh biếc vẫn đang tiếp tục rỉ nước. Bất quá Tiếu Thiên Vũ ngửi mùi hương cổ quái , cũng thấy từng đợt khí màu trắng đục đang nhè nhẹ chui trong mũi .
Không qua bao lâu, Tiếu Thiên Vũ tỉnh . Coi bản , nhớ tới là ngã sấp xuống. Tiếu Thiên Vũ lên, nhưng tứ chi chấm đất giữa trời cũng gì đổi, cằm cách mặt đất cũng vẫn cao ba tấc. Điều khiến Tiếu Thiên Vũ chút bối rối, vấn đề hình như nghiêm trọng thì . Tốt gì cũng là hình mẫu đàn ông áo vest giày da, đêm hôm khuya khoắc ở cửa nhà thì hình tượng cho lắm, nào, mau lên nào.
Tay chân cùng dụng sức, rõ ràng cảm thấy bản lên, nhưng dù thế nào vẫn thấy mặt đất gần gần! Nhìn cái gì cũng đều ngẩng đầu mà , còn cả thì nhột gần c.h.ế.t. Tiếu Thiên Vũ sốt ruột, dùng sức về phía hai bước, thiếu chút nữa một đống đồ vật nọ té, cúi đầu kỹ, là một đống quần áo đàn ông, còn cả giày da và thắt lưng nữa. Nhìn nữa, ủa, ủa, ủa, đây là mấy thứ ? Tiếu Thiên Vũ đổ mồ hôi, đừng là c** q**n áo, cong m.ô.n.g trần lên ở ngoài đường nha?
Hay là ...... Thật sự ứng với lời ? Tiếu Thiên Vũ dùng sức lắc lắc đầu, đây là ảo giác, đây là ảo giác, đây là ảo giác......
Chính là do rượu loạn trí a, Tiếu Thiên Vũ dùng sức tiếp tục lắc đầu, hít sâu một cúi đầu chính , bốn cái cẳng chân bé bé đầy lông ngay cằm. Nâng tay, hai chân liền động động, đá đá chân, hai chân liền run run. Cúi đầu nữa, mơ hồ thấy đằng m.ô.n.g một cái đuôi cũng be bé. Tim lập tức đập nhanh gấp bốn bình thường, Tiếu Thiên Vũ bực bội, chuyển mắt chung quanh nửa ngày cái gì cũng , xác nhận bốn chân động vật thể là của , Tiếu Thiên Vũ té xỉu.
***