Hậu Viện Bất Đắc Dĩ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:09:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời chập choạng tối, một một ch.ó lén lén lút lút chui khỏi nhà. Mọi sự đều xảy một cách vô cùng quái gỡ ở đường nên tìm nguyên nhân của kết quả hiện tại thì tìm từ nơi bắt đầu. Nếu thể tìm căn nguyên của vấn đề thì sẽ thể giúp kẻ nửa nửa…chó về bộ dáng ban đầu. Hai , tạm thời cứ cho là , cũng biện pháp gì khác, chỉ còn nghĩ cách nào thì xài cách nấy.

 

Tiếu Thiên Vũ lon ton chạy , Bùi Mình lót tót . Hai tìm tìm ngó ngó xung quanh, từ đầu đường đến cuối đường mà vẫn tìm thấy cái gì đáng nghi, hết thảy đều vô cùng bình thường, ngoại trừ Tiếu Thiên Vũ.

 

“Hay là gặp ngoài hành tinh?” Bùi Minh uể oải ở ven đường, thời tiết đầu xuân vẫn còn lạnh, cả thì đổ đầy mồ hôi. Cho tới bây giờ cũng từng vận động nhiều như , Bùi Minh mệt đến mức động cũng chẳng động.

 

Khi còn học ghét nhất là môn thể dục, nghiệp xong, vài năm gần đây chẳng mấy khi rớ tới đôi giày thể thao. Hiện tại cùng thằng ngốc nào đấy chạy tới chạy lui, Bùi Minh cảm thấy bản thực đáng thương! Tiếu Thiên Vũ hoang mang đến mức như bỏng, cứ xoay vòng vòng một chỗ: “Sao thể như thế? Sao thể như thế chứ?”

 

Bùi Minh thở dài, chống cằm mà lắc đầu ngán ngẩm. Trong khi đó Tiếu Thiên Vũ vẫn cứ vô tư…xoay vòng vòng.

 

Một ông bác tay cầm dây xích, chậm rãi dẫn một con con ch.ó đến, mặt họ, lo lắng con cún Tiếu Thiên Vũ đang hoang mang.”Cún của cháu cứ nhảy lòng vòng như thế, chẳng chút tinh thần. Khẳng định là vì quá lạnh a! Cháu nên mau ôm nó nhà thì hơn. Chó con sợ lạnh đấy. Nhìn mà xem, cún của bác còn mặc thêm áo choàng giữ ấm .” Nghĩ cũng chả nghĩ chứ đừng , con ch.ó nhà bên vận cái áo choàng đỏ chóe, thong thong thả thả, ngó nghiêng ngắm cún Tiếu Thiên Vũ.

 

Tiếu Thiên Vũ đang phát điên mà chỗ phát tiết, liền hướng con ch.ó nhà bên nhe răng trợn nướu. Mẹ nó! Nhìn cái gì mà ! Cút xa một chút! Nếu ông đây c.ắ.n cho một phát! Ánh hung ác, răng trắng sáng như tuyết, còn thêm cái giọng hăm he gầm gừ khiến cho con ch.ó nhỏ vốn quen nuông chiều nhà bên sợ đến mức cả co giật, sủa ẳng một tiếng liền nhào lòng chủ nhân, hai mắt ướt ác chủ của nó sang cún Tiếu Thiên Vũ như đang “con ch.ó bắt nạt em kìa”. Ông bác cũng trở nên sợ hãi, tục ngữ câu Chó c.ắ.n là ch.ó sủa, con ch.ó nhà bên thật lợi hại a! Bùi Minh nhanh chóng nắm đuôi, lôi “chó” nhà về, hổ cúi đầu “Thực xin ! Thực xin ......”

 

Cúi đầu chạy về nhà, Bùi Minh đặt m.ô.n.g lên sô-pha, ca thán: “Tiếu Thiên Vũ! Rốt cuộc thì phạm chuyện gì táng tận thiên lương!?”

 

Tiếu Thiên Vũ ngã đầu lên tay vịn sô-pha, nước mắt: “ , chỉ là uống chút rượu thôi ? Cho dù lập chứng từ cam kết thì cũng thể khó dễ ! Từ đầu cũng tự nguyện, chính là áp bức mà ký đấy chứ!”

 

Chứng từ!

 

Giống như một tia sáng chợt lóe lên, hai nhảy dựng sô-pha. Bùi Minh Tiếu Thiên Vũ: “Cậu uống rượu? Cậu vi phạm cam kết......”

 

“Bởi vì vi phạm mà biến thành con ch.ó nhỏ...... A!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hau-vien-bat-dac-di/chuong-9.html.]

Lấy từ trong ngăn kéo tờ chứng từ cam kết , tâm Bùi Minh giăng đầy trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Xem khi thề thể thề bậy, ông trời cao đúng là xuống a! Chỉ là ông trời cũng quá nhiều chuyện , đời bao nhiêu đại sự quốc kế dân sinh ông mà quản, chạy tới đây nhòm ngó tụi gì! Nếu sớm sẽ linh nghiệm như thì sớm rằng nếu vi phạm thì sẽ một núi vàng! Dù gì thì gì, vàng cũng giá trị hơn là một con chó! Bùi Minh giậm chân đ.ấ.m n.g.ự.c hối hận.

 

Tiếu Thiên Vũ tru trời ô ô : “ lập, ép lập, mami ơi ~~ đứa con thể về gặp mami nữa !”

 

Trong phòng ngủ, Bùi Minh cầm tờ chứng từ, quỳ mặt đất, đối diện Tiếu Thiên Vũ vẫn đang úp sấp như , đôi mắt đầy trông mong Bùi Minh. Bùi Minh một tay cầm bật lửa, một tay cầm tờ giấy, miệng than thở cầu nguyện: “Ông trời cao mắt, Tiếu Thiên Vũ là tên khốn, lời của linh, mà xem, phạt nhận cái sai của , xin hãy tha cho ! Bây giờ con sẽ đốt tờ giấy , cầu hãy biến thành trở .”

 

Tiếu Thiên Vũ dùng sức gật đầu, chỉ cần thể biến bình thường, là cái gì đều .

 

Tờ giấy cháy một góc, Bùi Minh xách cổ Tiếu Thiên Vũ lên.

 

“Biến ~~~”

 

“Biến ~~~”

 

“Cậu mau biến thành cho ~~~”

 

“Oa nha!”

 

Tiếu Thiên Vũ chẳng những thành trở mà còn ngọn lửa đốt cháy đầu mũi, ẳng một tiếng nhảy lùi xa. Bùi Minh chợt hoảng, tờ giấy rơi xuống tấm thảm, luống cuống tay chân dập lửa, cuối cùng đau lòng phát hiện t.h.ả.m cháy thành một lỗ to thiệt to.

 

Bùi Minh đau lòng tức giận, cầm quyển sách gần đấy ném đầu Tiếu Thiên Vũ. Tiếu Thiên Vũ một bên chạy một bên hét: “Đó là do đốt, ui daaaa!”

 

***

 

Loading...