Hệ Liệt Địa Sư Thiếu Nữ Full 24 Truyện - Linh Dị - Chương 80: Lâu Đài Ma Quái 1
Cập nhật lúc: 2025-04-03 06:06:19
Lượt xem: 478
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đạo thuật Trung Quốc tác dụng với ma quỷ nước ngoài ?"
" cũng , sắp đến một lâu đài mộ địa, khi về sẽ cho ."
Bình luận của nhanh chóng đẩy lên top bình luận nổi bật, ai cũng c.h.é.m gió, nhưng họ rằng, là truyền nhân duy nhất của Địa sư.
Mà thứ trong tòa lâu đài cổ ở Anh đó, còn đáng sợ hơn cả ma quỷ.
***
Gần đây diễn đàn một bài đăng hot: "Đạo thuật Trung Quốc tác dụng với ma quỷ nước ngoài , phù chú thể đối phó với ma cà rồng ?"
nghiêm túc trả lời: "Chắc là thể, sắp đến một lâu đài mộ địa, khi về sẽ cho ."
Không lâu , bình luận của đẩy lên hot, hầu hết đều mắng khoác.
"Lại là mộ địa, là lâu đài, rốt cuộc là cái gì thế? Không gì thì đừng bịa chuyện nữa."
" đó, cho các , pháp khí Trung Quốc ở nước ngoài căn bản là vô dụng. Sư cầm kiếm đào ch//ém ma cà rồng, đối phương hạ gục trong một chiêu."
", thể chứng minh cho , chính là vị sư đó."
"Hahaha, c.h.ế.t mất, IP của ở Anh, còn đáng tin hơn kẻ bốc phét nhiều."
Tiếng loa thông báo lên máy bay vang lên, bất đắc dĩ đặt điện thoại xuống.
Họ , thật sự hề dối.
tên là Kiều Mặc Vũ, là sinh viên năm ba của Đại học Nam Giang, đồng thời cũng là truyền nhân duy nhất của Địa sư đời .
Địa sư, ban đầu là cách gọi chung cho thầy phong thủy cổ đại, đặc biệt chỉ những bậc thầy phong thủy khả năng quan sát tinh tượng.
Tục ngữ câu: "Nhất đẳng địa sư quan tinh đấu, nhị đẳng phong sư tầm thủy khẩu, tam đẳng mãn địa tẩu." Hiện nay, những hành nghề phong thủy thế gian hầu hết đều là thầy phong thủy bình thường. Còn những tinh thông thuật quan tinh vọng khí, thời cổ đại đều quan ở Khâm Thiên Giám, phục vụ hoàng thất.
Tổ tiên nhà họ Kiều của chính là Giám Chính của Khâm Thiên Giám, cũng là Chưởng môn thế gia của Phong Môn.
Lần , nhận lời mời của đạo diễn Trần, đến Anh quốc điều tra một ngôi mộ U Linh.
Gia đình đạo diễn Trần một trang viên lớn, vườn ở đó là một kẻ nghiện rượu, mỗi tháng đều thấy một tòa lâu đài ma quái.
Ban đầu đạo diễn Trần để ý đến lời ông , cho đến một , chính ông cũng lờ mờ trông thấy một tòa lâu đài ẩn hiện trong màn sương, giống hệt như ảo ảnh.
giải thích cho ông rằng, cái gọi là "U Linh Mộ" còn gọi là "Ẩn Trủng", bình thường thể phát hiện , chỉ đến ngày rằm hàng tháng, khi âm khí nặng nhất, mới thể lộ chút dấu vết.
"Trủng", nguyên nghĩa là ngôi mộ lớn, thường chỉ mộ phần của vương công quý tộc mới gọi là "Trủng". Mà để giấu một ngôi mộ, trả một cái giá lớn, bình thường sẽ , nên loại mộ mới gọi là "Ẩn Trủng".
"Ẩn trủng" sử dụng kỳ môn độn giáp để che giấu, nhưng là sơ hở.
Mộ phần vốn thuộc âm, nếu dùng huyết thuần âm bôi lên cửa mộ, âm khí bùng phát, mắt thường thể trông thấy ngôi mộ .
Nghe giải thích xong, mắt đạo diễn Trần sáng lên.
"Vậy tức là, chủ nhân của ngôi mộ ma trong trang viên của chắc chắn tầm thường! Bên trong đó thứ gì...Hừm..."
"Kiều đại sư, cứ theo như bàn, ngoài tiền hứa với cô, cô thể chọn lấy một món trong lâu đài."
Còn kịp lên tiếng, Tống Phi Phi bên cạnh trợn mắt nhạt: "Bố thí cho ăn xin chắc? Chúng thiếu gì chút đồ của ông chứ? Linh Châu, chúng thôi!"
Lục Linh Châu cũng thở dài, đầy thất vọng.
"Haiz, Kiều Mặc Vũ, ngờ đó, xem là bạn, còn xem như túi máu. Tình bạn , hóa đặt nhầm chỗ ."
Lục Linh Châu là đạo sĩ Mao Sơn, văn võ song , đặc biệt hơn nữa là bát tự thuần âm, thể cứng cỏi, mệnh cách cường vượng, m.á.u của cô chính là thứ thích hợp nhất để mở ngôi mộ ma .
Tống Phi Phi là tử của cô , một thiên kim tiểu thư chẳng gì đặc biệt, nhưng đam mê mạo hiểm, cũng theo sát Lục Linh Châu.
khó chịu kéo tay Lục Linh Châu .
"Đạo diễn Trần là bạn , chúng cũng đến tận đây , để ý mấy thứ đó gì?"
"Hừ, đồ đạc quan trọng, quan trọng là lừa , tránh !"
Lục Linh Châu mạnh tay đẩy , lùi ba bước, ôm ngực, mặt đầy kinh ngạc.
"Chúng là bạn bao nhiêu năm , đánh chỉ vì chút đồ , liều mạng với !"
"Đến đây, sớm thấy gai mắt !"
Lục Linh Châu lao tới đ.ấ.m mạnh , hai chúng xông vật lộn, Tống Phi Phi bên cạnh vung tay khuyên ngăn.
"Dừng tay, đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/he-liet-dia-su-thieu-nu-full-24-truyen-linh-di/chuong-80-lau-dai-ma-quai-1.html.]
"Ôi trời, thành thế !"
Đạo diễn Trần bên hoảng loạn, mồ hôi chảy đầy trán.
Giang Hạo Ngôn hờ hững : "Ngày xưa chuyện hai quả đào g.i.ế.c ba tướng, giờ ông chỉ đưa một món đồ mà hai đại sư vì mà dốc sức. Chậc, chứ, đạo diễn Trần, ông thật sự quá là ."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Đạo diễn Trần bừng tỉnh, vỗ trán.
"Là sai, hai vị đại sư, đừng đánh nữa, trong lâu đài mỗi thể chọn một món."
nắm chặt Lôi Kích Mộc Bài, phớt lờ thứ xung quanh.
"Hừ, Lục Linh Châu, đừng tưởng học qua Hình Ý Quyền của Võ Đang là thể lấn lướt . Cậu nghĩ xem, nếu mà dùng cái đánh lôi chưởng đầu , đối phó thế nào?"
"Buồn thật, trời sinh thiếu một dây thần kinh, sợ gì chứ, đến đây!"
"Khà! Ngũ Lôi Hào Lệnh—"
Một tia sét lóe lên, đánh trúng đầu Lục Linh Châu, cô cứng đờ, trừng mắt.
"Đậu má, Kiều Mặc Vũ, thật sự động tay ? đánh c.h.ế.t !"
đầu bỏ chạy, chạy nhỏ giọng cầu xin.
"Không diễn chân thật một chút thì ông mắc lừa chứ."
Không sai, đây là kế hoạch mà và Lục Linh Châu bàn bạc từ . Cả hai chúng đều là cao nhân ẩn thế, cò kè mặc cả với đạo diễn Trần thì trông quá khó coi. Vì , chúng cùng nghĩ kế sách , gián tiếp bắt ông tăng giá.
Đạo diễn Trần quả nhiên mắc bẫy, phía vung tay hét lớn.
"Bốn món, các mỗi một món! Hai vị đại sư đừng đánh nữa!"
Tống Phi Phi bên dậm chân, nhập vai sâu.
"Linh Châu, xin các cô, đừng đánh nữa mà."
Lục Linh Châu tung một cước, đá ngã lăn đất. Đạo diễn Trần cuống lên, nghiến răng.
"Sáu món! Trong lâu đài các thể lấy sáu món, thực sự thể nhiều hơn nữa! Hai vị đại sư, nể mặt một chút, đừng đánh nữa!"
và Lục Linh Châu liếc , cô vươn tay kéo dậy.
"Haiz, chiêu ‘chó gặm đất’ nhớ đầu tiên chúng gặp mười hai năm , lúc đó cũng đẩy ngã xuống đất, tư thế trông cũng y hệt thế ."
"Lần đành xả bồi quân tử , ai bảo một bạn như chứ."
Đạo diễn Trần mừng rỡ.
"Lục đại sư, thế mới đúng chứ! Mời hai vị trong, thưởng thức kem chiều nổi tiếng ở đây nào."
Gia tộc nhà họ Trần di cư sang Anh từ sớm, gia cảnh hiển hách, trang viên của họ rộng đến hàng trăm mẫu đất, chỉ riêng hầu đến mấy chục . Đạo diễn Trần nhiệt tình mời chúng phòng khách, chiếc bàn ăn kiểu Tây dài đến mức gần như thấy điểm cuối.
Trên bàn bày đầy hoa tươi và đồ gốm sứ mắt, một vài chỗ đặt đen và bánh ngọt, bên cạnh còn chất đầy tỏi.
Lục Linh Châu bóc một tép tỏi bỏ miệng, nhăn mặt ghét bỏ.
"Cái quái gì đây? Tỏi ăn kèm với đen, thế mà gọi là kem ? Mùi vị đúng là quá dị hợm."
Đạo diễn Trần ho khan.
"Khụ khụ, cái đó... Lục đại sư, bánh nướng ăn kèm kem bên cạnh mới là chiều. Còn tỏi là để hai vị trừ tà đó."
" cũng chắc đạo thuật và pháp khí trong nước hiệu nghiệm ở đây . Ở nước ngoài, bạc và tỏi mới là đồ trừ tà, nên chuẩn sẵn cho các vị, phòng hờ thôi mà, haha."
nhấp một ngụm đen, dáng vẻ điềm tĩnh như một cao nhân, giống như Lục Linh Châu, quê mùa chẳng khác gì một kẻ mới lên tỉnh.
"Không cả. Trong Đạo Đức Kinh câu: ‘Vạn vật phụ âm nhi bão dương, xung khí dĩ vi hòa.’ Câu thực giải thích mối quan hệ giữa hai thuộc tính âm và dương.
Những yếu tố thuộc tính đối lập khi gặp sẽ sinh ‘xung khí’, triệt tiêu lẫn và trở về trạng thái tự nhiên.
Dù là Đông Tây, tất cả tà linh và quỷ quái đều là vật cực âm. Ánh sáng và bóng tối của phương Tây cũng giống như âm dương của phương Đông, dương khắc âm, ánh sáng xua tan bóng tối, đạo lý đều tương thông cả."
Đạo diễn Trần giơ ngón tay cái.
"Kiều đại sư, cô hiểu thật sâu rộng!"
liếc Lục Linh Châu.
"Cũng gì, chỉ là một sinh viên đại học bình thường thôi."
khác với Lục Linh Châu, cô từ nhỏ tu luyện núi, miễn cưỡng thành chương trình cấp ba xong thì theo sư phụ lang bạt giang hồ.
Quả nhiên, Lục Linh Châu cắn mạnh một miếng bánh ngọt, nghiến răng trừng mắt .