"Nếu em   cách thực hiện, thầy  thể dạy  cho em."
 
"Tiết Dạ! Em   thấy thầy  gì ?"
 
Tạ Phong Tư hướng mục tiêu nhiệm vụ  thêm vài câu, cuối cùng cũng  thể khiến cho cái  đang cúi gằm mặt   ngẩng đầu lên. Ánh mắt chứa đầy sự ngạc nhiên của Tiết Dạ   cho y  trong lòng đứa trẻ  đang nghĩ cái gì. Cậu đây là  ngờ y  thể đối với  đưa  những lời đề nghị như  đúng ?
 
Tiết Dạ thật      học thể dục,  chỉ là sợ  tiếp xúc với  khác... cũng sợ   khác  chằm chằm mà thôi. Trước đây, mỗi  học một động tác thể dục mới, bọn họ   lượt thực hiện  ánh  xoi mói của  nhiều . Đây là thứ mà Tiết Dạ khó tiếp nhận nhất... vì ,  mới lựa chọn  thực hiện những động tác mới  ở  lớp nữa.
 
Những  giáo viên thể dục  đây của  cũng vì   bệnh tình của  mà bỏ qua cho . Nhà trường cũng vì bệnh án của  mà đồng ý miễn giảm bộ môn thể dục cho . Dần dà, những tiết học thể dục mà  trải qua đều  khác gì một  nghỉ dài lao dài hơn bình thường.
 
Đương nhiên, khi về nhà  cũng sẽ lén dùng một chút thời gian tập luyện những thứ  trong tiết học... chỉ là do tập luyện một  nên   nhiều động tác  sai,      sửa thế nào chỉ  thể tùy tiện bỏ qua. Hiện tại,   nguyện ý dạy riêng cho , Tiết Dạ  cảm thấy vui vẻ cũng khó.
 
Mặc dù  giao tiếp với  khác khiến Tiết Dạ  đôi chút bài xích, nhưng nghĩ đến việc  nọ là  gián tiếp giúp  hôm qua   chịu đòn của ba ba,    thêm can đảm để đối diện với y.
 
Thấy mục tiêu nhiệm vụ dùng ánh mắt trong trẻo   , cho dù  nhận  câu trả lời trực tiếp Tạ Phong Tư vẫn dồn hết sức hướng Tiết Dạ dạy dỗ.
 
"Hoạt động  gồm tất cả ba động tác, thầy sẽ  chậm một   cho em quan sát  nhé!"
 
Mập
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-gia-nai/16.html.]
Kết thúc buổi học, Tiết Dạ  chủ động hướng Tạ Phong Tu bí mật liếc  vái cái. Dĩ nhiên,  bộ những  mục tiêu nhiệm vụ bí mật liếc  đều  Tạ Phong Tư nắm bắt rõ ràng, chỉ là do y   chỉ  thôi. Nhóc con khó khăn lắm mới  thể chủ động như , y  thể để nhóc con ngại ngùng . Tạ Phong Tư tỏ   là một   chuyên nghiệp.
 
Ký chủ chuyên nghiệp đến mức dọa bổn hệ thống suýt chút nữa  chập mạch !
 
Kết thúc tiết học, Tiết Dạ vẫn còn những tiết học khác vì    nhanh chóng cùng với bạn học của  trở về lớp. Tạ Phong Tư thì khác, y chỉ  duy nhất một tiết dạy cho lớp của mục tiêu nhiệm vụ mà thôi, bởi ,  khi hết tiết, y liền leo lên con xe mô tô mới tậu của  trở về căn nhà mới mua!
 
Ngoài việc dạy học ở trường, Tạ Phong Tư còn  quản lý một dòng tiền  lớn, mặc dù hiệu suất  việc của y  cao nhưng vẫn  khỏi tốn  nhiều thời gian để quản lý  nó. Dưới chướng y cũng   nhiều nhân viên, việc quản lý nhân viên cấp cao cũng tiêu tốn của y  ít thời gian. Thời điểm Tạ Phong Tư  thể rời mắt  khỏi chiếc máy tính cầm tay, mặt trời bên ngoài cũng  xuống núi . Bất chi bất giác y   ăn gì cả một ngày.
 
Cơ thể  mặc dù là thiên thần sa ngã   thể ăn năng lượng tích cực như thiên thần,   thể ăn năng lượng tiêu cực như ác quỷ nhưng nếu Tạ Phong Tư   kiếm đồ ăn thì năng lượng cũng  tự động chảy   y . Một thiên thần  ăn năng lượng vài ngày vẫn  hề gì, những  lẽ  khi y tới đây, cơ thể  cũng  nhiều ngày  ăn gì , bởi  nên tình trạng cơ thể hiện tại    cho lắm.
 
Tạ Phong Tư bắt đầu cân nhắc đến việc   ngoài thực hiện sở trường chọc  của . Dĩ nhiên, hệ thống Nai sẽ  để y  nhiều thời gian để cân nhắc về vấn đề đó. Ngay khi y  mới nghĩ đến việc  thu thập năng lượng tiêu cực, hệ thống Nai  nhảy  ngay lập tức, hướng Tạ Phong Tư thuyết giảng đạo lý. Cái gì gọi là thiên thần  thể  việc , cái gì gọi là giá trị  thiện của y vẫn còn  ít...  bộ đều  hệ thống Nai lôi   bằng .
 
Không thể  soát năng lượng tích cực bởi vì sẽ   hệ thống lải nhải liên tục ở trong đầu.
 
Không thể tiếp tục nhịn bởi vì cơ thể   bắt đầu  những dấu hiệu đáng báo động.
 
Tạ Phong Tư cuối cùng chỉ  thể nghĩ cách tìm kiếm năng lượng tích cực từ con . Sau khi cân nhắc kĩ những phương pháp soát năng lượng tích cực kết hợp với vài phương án gợi ý của hệ thống Nai, y cuối cùng đưa  quyết định cầm tiền   từ thiện. Nhớ   thời gian cho tiền hàng xóm ngày hôm qua, nếu Tạ Phong Tư để ý thì y cũng   thể thu   nhiều năng lượng tích cực .
 
Chậc! Nghĩ đến mà tiếc!