Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 148

Cập nhật lúc: 2025-07-19 00:55:26
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Yên dường như lờ mờ hiểu .

"Ta xuyên câu chuyện ?”

“Vâng, đúng .”

“Vậy ""… chính là nam chính trong câu chuyện , con Quái vật ư?”

Từ "" , Tiểu Hoa ký chủ của đang về ai.

Tô Yên suy nghĩ, chậm rãi hỏi:

“Vậy chỉ cần tìm thấy , hôn một cái và yêu là xong ?”

Tiểu Hoa càng do dự hơn.

“Ừm… Ký chủ, đừng chuyện , chị thử tự sờ xem .”

Tô Yên lời đưa tay , thực sự nghiêm túc sờ soạng.

Cảm giác những mạch m.á.u nổi lên, lòng bàn tay đầy thịt, m.ô.n.g nàng, còn một cái đuôi.

Rồi nàng sờ lên mặt, ừm, lông vàng óng, răng sắc nhọn, nàng biến thành một con sư tử.

Tô Yên nhấp nháy mắt, Tiểu Hoa vang lên:

“Ký chủ, chị biến thành… "Quái vật" trong câu chuyện "Người Đẹp và Quái Vật".”

"Tay" Tô Yên khựng , nàng bật dậy khỏi giường.

Nàng nhận xung quanh lấy một chiếc gương, tấm gương duy nhất còn vỡ tan tành.

Với dáng kỳ lạ, nàng bước đến tấm gương vỡ, cẩn thận .

Đây đích thị là một con sư tử.

Nghĩ ngợi một lát, nàng vươn cái móng vuốt đầy thịt, gạt phần phía , kỹ hơn. À, một con sư tử cái.

“Tại như ?”

“Ký chủ, việc Tiểu Hoa truyền tống chị gặp sự cố, dẫn đến thế giới cổ tích vặn vẹo và hỗn loạn, khiến chị biến thành Quái vật.”

Sau đó, Tiểu Hoa an ủi:

Ký chủ đừng lo, câu chuyện hề đổi. Chỉ cần chị tìm đàn ông yêu chị, và chị cũng đó, thì chị sẽ trở hình dáng ban đầu thôi mà~~~”

Khi mạch truyện rõ, Tô Yên mở cửa và bước ngoài.

Đến phòng khách, khắp nơi đều tĩnh lặng đến đáng sợ.

Nàng cất tiếng, giọng khàn đặc:

“Làm một bữa ăn , ăn.”

Ngay đó, lời nàng dứt, từ nhà bếp vang lên tiếng lửa cháy, tiếng nồi niêu xoong chảo tự động hoạt động.

Trong tòa lâu đài , chỉ Tô Yên nguyền rủa, tất cả các hầu cũng đều nguyền rủa, biến thành nồi niêu xoong chảo và các vật dụng khác.

Chẳng mấy chốc, từng món ăn Tây tinh tế bày lên bàn.

Tô Yên ăn vài miếng, ngẩng đầu, dùng đôi mắt vàng rực của loài dã thú về phía nhà bếp:

“Đầu bếp nên học nấu món Hoa Quốc .”

Lời nàng dứt, trong nhà bếp lập tức vang lên một trận hỗn loạn loảng xoảng.

Cứ thế, Tô Yên sống yên vị tại đây.

Ngủ ăn, ăn ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-148.html.]

Ngày qua ngày.

Nàng cũng từng đến xem bông hồng tượng trưng cho lời nguyền của , nó héo một nửa.

Điều đó nghĩa là… nàng chỉ còn nửa năm nữa.

Sau , để tránh nhàm chán, nàng thả cả Tiểu Hồng và Tiểu Trùng ngoài.

Và cho chúng uống viên thuốc dịch ngôn ngữ.

Lập tức, trong phòng vang lên tiếng xì xì xì và rít rít cực kỳ náo nhiệt ngừng.

Không ngờ, việc Tiểu Hồng  thấy Tiểu Trùng, chẳng ảnh hưởng đến việc chúng nó "tâm sự".

Một tháng , một ngày nọ, Tô Yên cảm thấy buồn chán khi cứ mãi ở trong phòng.

Nàng bèn đến khu vườn phía lâu đài.

Nàng phát hiện ở đây dòng nước chảy róc rách, một con sông nhỏ trong vắt chảy qua khu vườn .

Nàng bước tới, xổm xuống đó, hình ảnh phản chiếu của nước.

Thật , Tô Yên khá tò mò.

Nàng thỉnh thoảng nhe răng, há miệng, ngắm nghía dáng vẻ sư tử của .

Rồi, đột nhiên một con cá màu bạc cong như vầng trăng khuyết phóng vọt lên từ con sông nhỏ.

Nó bay vút lên, vẽ nên một đường cong tuyệt trung.

Không, cá, nó đuôi cá .

Đây là… Mỹ nhân ngư?

Tô Yên còn kịp cất tiếng, Tiểu Hoa kinh ngạc trố mắt nàng tiên cá, thấy thật lạ lùng.

Oa, thật đó nha~~

Thế nhưng giây tiếp theo, nhanh chóng lao xuống mặt đất.

Khi nó ngã xuống, khuôn mặt lướt qua mắt Tô Yên.

Đôi mắt xanh biếc, mang theo vẻ yếu ớt, ngũ quan tinh xảo tì vết, đôi môi tái nhợt, từng đường nét đều khắc họa lên một bệnh mỹ nhân.

Tim Tô Yên chợt thắt .

Cơ thể nàng hành động nhanh hơn cả ý thức, bốn chi chống đất, lao vun vút, giây tiếp theo, nàng ôm lấy "nàng" tiên cá bé nhỏ đang định ngã xuống đất lòng.

Sau đó, cả hai cùng ngã xuống đất.

Mỹ nhân ngư khẽ nâng mí mắt, về phía Tô Yên. Bàn tay vô tình cố ý, đặt đúng vị trí trái tim Tô Yên, giọng yếu ớt cất lên:

“Ngươi là ai?”

Tô Yên ôm lấy mỹ nhân ngư, một thoáng bối rối, nhưng sự bối rối đó, nàng chớp chớp đôi mắt vàng rực của dã thú, nghiêm túc :

“Ta là Tô Yên.”

Giọng Tô Yên phát khàn đặc, thô ráp, giống tiếng một con sư tử, cái, chút nào, ngược   như tiếng gầm của một con gấu.

Tô Yên một mùi m.á.u tanh thu hút.

Nàng xuống eo của mỹ nhân ngư, nơi đó đang chảy m.á.u do vết thương.

Vết thương trông nghiêm trọng.

Điều kỳ lạ là dòng m.á.u chảy màu đỏ mà là màu xanh.

Tô Yên chút ngạc nhiên, kìm thêm vài , cất tiếng:

“Lấy ít thuốc sát trùng, thuốc giảm đau và băng gạc đến đây.”

Loading...