Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-07-19 00:55:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hành động uống nước của Tô Yên khựng , nàng đặt cái cốc xuống bàn đá.

Nàng bước tới, cái dáng sư tử to lớn khụy xuống mặt nàng mỹ nhân ngư đang tao nhã dùng bữa.

“Ngươi tên gì?”

Giọng nàng khàn đặc.

Mỹ nhân ngư ngước mắt lên, đôi mắt xanh biếc nàng.

Một lúc lâu , giọng du dương vang lên:

“Donovan Janes.”

Mỹ nhân ngư, những ca sĩ bẩm sinh.

Giọng như dòng nước thấm lòng đất, khiến nảy sinh thiện cảm.

Tiểu Hoa giọng , sự cảnh giác trong lòng giảm xuống đến mức: , nhưng đáng kể.

Tô Yên gật gật đầu, còn kịp gì, mỹ nhân ngư đẩy đĩa thức ăn tay .

Sắc mặt vẫn còn tái nhợt, đối mắt với Tô Yên:

“Còn nữa ?”

Tô Yên gật đầu nhanh hơn.

Một con sư tử, mặc quần áo, dáng vẻ hổ báo, đang xổm bên bờ sông canh chừng một mỹ nhân ngư.

Nhìn từ xa, cứ như thể con sư tử dòm ngó mỹ nhân ngư từ lâu, chỉ chờ cơ hội là lao lên một ngụm nuốt luôn mỹ nhân ngư bụng.

Sau đó, Tô Yên lệnh cho chiếc khay bay:

“Lấy thêm một phần nữa.”

Giọng nàng khàn đặc dứt, nàng thấy mỹ nhân ngư khẽ lắc đầu, thở dài:

“Thôi .”

Tô Yên ngẩng đầu :

“Sao thế?”

Mỹ nhân ngư ngước lên, vẻ mặt yếu ớt:

“Ta thương, cần nhiều thức ăn để bổ sung thể lực.”

Ý tứ rõ ràng.

Một đĩa ư?

Không đủ!

Tô Yên xòe những ngón tay đầy thịt , cố gắng bẻ từng ngón một:

“Hai đĩa?”

Mỹ nhân ngư cúi đầu .

“Năm đĩa?”

Mỹ nhân ngư vẫn im lặng.

“Mười lăm đĩa?”

Mỹ nhân ngư khẽ ngẩng đầu, Tô Yên.

Tô Yên bẻ ngón tay đến nỗi đếm xuể nữa.

Nàng gãi gãi bộ lông vàng của , nghiêm túc:

“Ngươi ăn bao nhiêu, sẽ chuẩn cho bấy nhiêu.”

Mỹ nhân ngư , dường như vui vẻ hơn một chút, lộ hàm răng trắng bóng, rạng rỡ đến mức khiến xao xuyến.

Rồi nhẹ nhàng cất giọng, mang theo chút tò mò:

“Ngươi nặng bao nhiêu?”

Tô Yên do dự:

“Ờ… ba trăm cân.”

Nàng nghĩ đến cân nặng cân sáng nay, khàn giọng .

Mỹ nhân ngư gật đầu, dường như càng vui hơn:

“Ừm, khẩu vị của lớn lắm, ăn hai bữa mới thể ăn hết ngươi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-150.html.]

Tô Yên , cúi đầu, bắt đầu bẻ ngón tay tính toán.

Nàng thấy ánh sáng lướt qua đôi mắt xanh biếc của mỹ nhân ngư.

Ơ… cái ăn… nhiều như một con bê sinh ?

Tô Yên nghiêng đầu chiếc khay đang lơ lửng giữa trung:

“Một trăm năm mươi cân đồ ăn, đưa cho ăn.”

Chiếc khay nhỏ run lên bần bật, vội vã bỏ chạy.

Một con bò trưởng thành nặng tám trăm cân.

Ờ… mỹ nhân ngư nếu một ngày ăn hai bữa, mỗi bữa một trăm năm mươi cân… ờ… đây là… ý là ba ngày sẽ ăn hết một con bò ??

Và thế là, trong bảy ngày tiếp theo.

Người thể thấy những món ăn khổng lồ, bày từng đĩa lớn từng đĩa lớn mang đến mặt mỹ nhân ngư.

Chưa bao giờ ngừng .

Mỹ nhân ngư vẫn dùng d.a.o nĩa, vẫn tao nhã như thường.

Hắn thong thả dùng bữa, nhưng tốc độ ăn của cực nhanh, rốt cuộc là ăn bằng cách nào, về cơ bản là ăn hết một bữa, tầm 150 cân trong vòng một tiếng rưỡi.

Tô Yên trong phòng ở lâu đài của , mở rèm cửa sổ, vặn bờ sông nhỏ.

Nàng cảnh tượng đồ ăn khổng lồ bày biện bên .

Tiểu Hồng với cái đầu to lớn, đụng cửa kính, cọ mạnh, ước gì thể đ.â.m vỡ kính nhảy xuống.

“Rít rít rít rít rít!!”

Muốn ăn quá, ăn quá~~

Tô Yên vỗ vỗ Tiểu Hồng:

“Ngươi nên giảm cân .”

Nói , nàng chỉ xe đẩy chất đầy cà rốt nhỏ, dưa chuột nhỏ và cà chua bi bên cạnh.

“Ăn chay vài ngày sẽ hơn cho cơ thể.”

“Xì xì xì xì xì!”

Ừm, đúng , ngươi quả thật quá béo .

Tiểu Trùng đang đầu Tiểu Hồng, gần như thể thấy, lên tiếng.

Có lẽ đây là tình bạn vun đắp qua vài vị diện cùng .

Mặc dù cả hai đều hiểu ngôn ngữ của đối phương, nhưng trong gian tối tăm, chúng vẫn thể cảm nhận một sinh vật sống đang bầu bạn cùng .

, kể từ khi hai đứa thể giao tiếp với , chúng nhanh chóng xác lập mối quan hệ.

Trở thành đồng minh hỗ trợ lẫn .

đầu Tiểu Hồng cũng trở thành nơi Tiểu Trùng thường xuyên trú ngụ nhất.

Như , hai con vật chuyện và giao tiếp cũng tiện lợi hơn ?

Nghe thấy Tiểu Trùng cũng về phía Tô Yên, Tiểu Hồng từ từ di chuyển cơ thể, cuối cùng, vẫn là cái đầu chúi xuống đống thức ăn.

Từng miếng cà rốt nuốt xuống trong nước mắt ... nếu như nó .

Sau một tuần dưỡng thương, cùng với việc Tô Yên ngày ba thuốc, vết thương của mỹ nhân ngư  bắt đầu đóng vảy và sắp lành hẳn.

Tiểu Hoa lên tiếng:

“Ký chủ, sắp thu đó. Trong chuyện Người Đẹp và Quái Vật, một ngày trời thu, cha của cô gái đó ngang qua, Quái vật bắt.”

Tô Yên , gật đầu.

Tiểu Hoa suy nghĩ một lát thêm:

“Ký chủ bây giờ biến thành Quái vật, thể cốt truyện sẽ ảnh hưởng một chút. Để đảm bảo ký chủ thể tóm ông lão , vẫn cần tự canh chừng đó.”

Cốt truyện ảnh hưởng, việc gian thế giới cổ tích vặn vẹo do sự cố lúc đến đây sẽ gây hậu quả gì, nên Tiểu Hoa theo dõi sát , sợ rằng sẽ lệch quỹ đạo. Lỡ ký chủ của nó cứ mãi là một con Quái vật, biến về thì ?

Tô Yên lời Tiểu Hoa, thấy lý.

, mỗi buổi hoàng hôn, nàng đều tự canh gác ở cổng lâu đài.

Lâu đài của nàng một đỉnh núi, ngoài cha của nữ chính , sẽ ai đến.

Ban ngày thì nàng tìm mỹ nhân ngư, xem vết thương cho , thuốc, hoặc cùng ăn cơm.

Hoàng hôn thì nàng rời đến cổng lâu đài, buổi tối về phòng ngủ.

Mỗi ngày đều bận rộn.

Loading...