Khi Donovan và Tô Yên trở về phòng ngủ.
Donovan cởi chiếc áo khoác vướng víu , lập tức xuống giường, cái đuôi cá màu bạc lấp lánh, chỉ cần một cái là đủ khiến cảm thấy động lòng.
Donovan khẽ vẫy vây cá, ngẩng đầu Tô Yên:
“Bẩn .”
Vừa , Donovan đưa vây cá bồn tắm.
Khẽ khuấy động.
Tô Yên Donovan, cái đuôi.
Lấy một mảnh vải sạch từ bên cạnh.
Rồi tới, lau sạch từng chút bụi bẩn dính vây cá đó.
Tiểu Hoa đành lòng cảnh .
Ký chủ, chị quên ? Chị là Chủ thần cao sang cơ mà ? Sao lưu lạc đến nông nỗi ?
Chỉ vì cái tên mỹ nhân ngư chút sắc mà ngay cả nhiệm vụ cũng màng nữa ?
Đây là mỹ nhân ngư tượng trưng cho may mắn, hạnh phúc, đây rõ ràng là một con "yêu cá" câu gần hết hồn phách của ký chủ nhà nó !
Lại một ngày nữa trôi qua.
Tô Yên ngoài việc.
Cho đến khi Donovan tỉnh dậy, phát hiện giường còn ai.
Hắn lười biếng trong bồn tắm.
Chán ngán gì.
Lúc , thấy tiếng động từ bên cạnh:
“Rít rít rít rít rít rít~~”
Con rắn vằn đen đỏ uốn theo hình chữ S, từ từ trườn đến mặt Donovan.
Nó thè lưỡi rắn đỏ lòm, trong đôi mắt tràn đầy sự hưng phấn khi thấy Donovan.
Phải rằng, nó ăn thịt mấy ngày .
Mặc dù Tiểu trùng bảo nó đừng chọc con cá , nhưng bây giờ nó đói đến mức đầu óc cuồng, thực sự ăn thịt con cá .
Tiểu Hồng bây giờ trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện ăn thịt, ăn thịt, ăn thịt.
Donovan khẽ nâng mí mắt, ánh mắt xanh biếc u ám Tiểu Hồng.
Đợi đến khi đầu đuôi rắn của Tiểu Hồng tiến sát đến mặt Donovan.
Donovan đưa tay , mặc cho đuôi rắn quấn quanh cánh tay , giây tiếp theo nắm chặt đuôi rắn, móng tay đột nhiên dài .
Tiểu Hồng thậm chí còn kịp phản ứng, những móng tay màu bạc nhạt cứ thế sắc bén cắm thẳng đuôi rắn.
Một giây, hai giây, ba giây.
“Rít rít rít rít rít!!!”
Đau đau đau đau đau đau!!
Buông !! Buông !! Buông !!
Lúc , Tiểu Hồng đang đói đến mức đầu óc cuồng bỗng chốc tỉnh táo trở .
Chỉ là cái đuôi của nó vẫn mỹ nhân ngư nắm chặt trong tay.
Tiểu Hồng bất chấp thứ, há to miệng m.á.u me cắn.
Và … nó thấy mỹ nhân ngư rõ ràng ngày thường yếu ớt đến mức thể tự , cần Tô Yên bế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-157.html.]
Một tay chống cằm, tay còn nắm chặt đuôi rắn, dễ dàng hất Tiểu Hồng văng ngoài.
Đầu Tiểu Hồng đập tường, khi hồn , nó thấy Donovan dịu dàng.
Đôi mắt xanh biếc như gợn sóng:
“Không ăn ? Sao còn đây?”
Tiểu Hồng phục.
Nó dựng thẳng ,
“Rít rít rít rít rít!”
Ngươi lừa Tô Yên!
Còn đ.â.m bốn cái lỗ đuôi của nó nữa chứ.
Tiểu Hồng cái đuôi của mà đau lòng.
Nhìn mỹ nhân ngư , móng tay màu bạc vẫn thu , đó còn dính m.á.u của nó.
Donovan thè lưỡi, từng ngụm từng ngụm thưởng thức mùi m.á.u tươi ngón tay.
Tiểu Hồng cảnh , cảm thấy kinh hãi.
Nó tự giác rụt rụt cái đuôi, llặng lẽ giấu lưng.
Rồi nó thấy Donovan thở dài:
“Lâu nếm thử m.á.u nóng hổi như .”
Dưới đôi mắt xanh biếc của Donovan, ánh sáng u ám chợt lóe lên.
Hắn từ xuống đánh giá con rắn béo múp .
Đã nuôi cả một mùa đông .
Không ăn, thật lãng phí.
Lúc , Tiểu Trùng vốn đang ngủ đầu Tiểu Hồng va chạm mà tỉnh giấc.
Tiểu Trùng dù cũng là Tiểu Trùng, thấy ánh mắt của Donovan, liền phát hiện mỹ nhân ngư cũng giống , là một kẻ ăn thịt ... sống !!
“Rít rít rít rít rít rít!”
Còn ngây đó gì?!
Chạy mau!
Tìm Tô Yên!!
Trải qua mấy tháng sống chung, Tiểu Hồng vô cùng tin tưởng Tiểu Trùng.
Nghe lời Tiểu Trùng , nó còn mau chuồn ?
Chỉ là… Donovan vốn đang ở trong bồn tắm, chậm rãi nhảy khỏi bồn tắm.
Lớp vảy cá màu bạc nhạt ánh đèn vàng nhạt lấp lánh như gợn sóng, đến nao lòng.
Vừa thấy cảnh , Tiểu Hồng chợt nhớ cái đuôi của suýt chút nữa mỹ nhân ngư túm đứt…
Trong khoảnh khắc, nó mất hồn, nhớ những chuyện xảy đây.
Từng , đuôi của nó một kẻ b.ắ.n một phát súng, mãi mới nuôi dưỡng lành lặn.
Trước đó nữa, một hoàng tử xa, lừa Tô Yên lấy nội đan của nó, ăn xong còn tác dụng.
Từng cảnh tượng, hiểu trùng lặp như , rõ ràng là cùng một gương mặt a !
Đáng sợ quá !
Tiểu Hồng chạy, nhưng kể từ khi Donovan bước khỏi bồn tắm, dường như đổi .