Donovan một tay chống cằm, Beatrice.
Im lặng lâu .
Beatrice thì đương nhiên nghĩ rằng mỹ nhân ngư nhỏ con quái vật giam cầm, khống chế, đáng thương vô cùng.
Với tư cách là một hiệp sĩ, thể để con quái vật ghê tởm cứ mãi bắt nạt mỹ nhân ngư đáng thương .
Hắn cứu mỹ nhân ngư ngoài!
Beatrice bước đến mặt Donovan, vẻ mặt nghiêm túc:
“Ta sẽ đưa ngươi rời !”
Donovan , :
“Đưa ?”
“ !”
“Đưa ?”
“Đến làng của , ở đó những dân bụng, chúng sẽ bảo vệ ngươi!”
Donovan nghiêng đầu, mái tóc xanh biếc trông thật mềm mại.
“Được thôi.”
Hắn nở một nụ nhạt, tuyệt đến mức khiến ngẩn ngơ.
Ánh mắt Beatrice kích động:
“Ngươi yên tâm, nghiên cứu kỹ con đường , chúng nhất đính ẽ trốn thoát !”
Beatrice tiến lên, định bế mỹ nhân ngư yếu ớt khỏi bồn tắm.
Kết quả, mỹ nhân ngư tự dậy, nhảy khỏi bồn tắm.
Rồi kéo một tấm chăn từ giường, khoác lên .
“Đi thôi.”
Hai tiếng .
Một cỗ xe ngựa phi nhanh con đường tuyết vùi lấp.
Beatrice đánh xe vội vã xuống núi.
Trong xe, Donovan tựa , cơ thể cuộn trong tấm chăn.
Vẻ mặt hờ hững.
Tại lâu đài, khi chơi đủ, Tô Yên và Tiểu Hồng trở về, nhưng lúc , Donovan ở đó.
Tô Yên tìm kiếm khắp nơi.
Tìm mãi mà thấy.
Đồng thời cô phát hiện, Beatrice màcũng biến mất.
Lúc Tô Yên mới nhận điều bất thường.
Tiểu Hồng trườn về:
“Rít rít rít rít rít!!”
Cửa vết xe ngựa, còn dấu chân nữa.
Tô Yên nắm chặt tay, khuôn mặt to lớn của nàng trở nên nghiêm túc và tập trung.
Không cần hỏi, chắc chắn là đàn ông tên Beatrice mang Donovan đang ngủ say .
“Đuổi theo!”
“Rít rít rít rít rít!”
“Rít rít rít rít!”
Ở một bên khác, Donovan một quãng đường xa, vén rèm xe lên, cảnh tuyết trắng xóa bên ngoài.
Ừm, đủ xa lâu đài .
Beatrice c.h.ế.t ở đây, chắc sẽ phát hiện .
Hắn nghĩ.
Hừ, đàn ông c.h.ế.t tiệt ngày nào cũng lảng vảng mặt sư tử ngốc của , khó chịu từ lâu .
Hôm nay gã tự chui đầu rọ, đem gi.ế.t thì quá với bản !
Ngay lúc , cỗ xe ngựa đột ngột dừng .
Xe ngựa rung lắc dữ dội, khiến Donovan khẽ nhíu mày.
Rồi thấy tiếng thô lỗ, ác ý từ bên ngoài:
“Hahahah, thằng nhóc, trong xe gì thì giao đây.”
Beatrice mặt mày nặng nề.
Rút kiếm .
Mười mấy đối diện lớn hơn:
“Đại ca, thằng chắc là đồ ngốc hả? Muốn liều c.h.ế.t với bọn cướp chúng ?”
Một đám khoa trương.
Beatrice lời bọn chúng , mặt mày càng thêm nghiêm trọng.
“Ta sẽ chiến đấu đến cùng với các ngươi, tiếc bất cứ giá nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-160.html.]
Tên đầu sỏ cướp vẫy tay:
“Thằng nhóc, mày may mắn đấy, bọn tao mạng mày, chỉ trong xe mày bao nhiêu đồ thôi, chiếc xe , là từ lâu đài núi đúng ?”
Rõ ràng tên đầu sỏ cướp nhận chiếc xe .
Nhìn chiếc xe trang trí lộng lẫy thế , đồ bên trong thể tệ đến mức nào chứ??
Beatrice hừ lạnh:
“Nằm mơ!”
Nói , nhảy xuống xe ngựa, đánh với đám cướp.
Phải rằng, năng lực cá nhân của Beatrice mạnh.
cũng chống việc đối phương đông .
Đặc biệt là những lúc như thế .
Khó tránh khỏi kẻ lọt lưới, bất chấp nguy hiểm nhảy lên xe vén rèm cửa.
Tên cướp đó lập tức cảnh tượng thấy cho kinh ngạc.
Cái đuôi cá bạc lấp lánh xinh …
“Đây là… mỹ nhân ngư!!”
Tên cướp khuôn mặt Donovan, trong mắt tràn đầy vẻ kinh diễm.
Hắn ngây , cứ thế tiến lên chạm .
Giây tiếp theo…
Tên cướp đang xe ngựa chỉ cảm thấy đau nhói.
Thậm chí còn kịp kêu lên.
Kế tiếp, chính là một cảnh tượng đẫm m.á.u, tàn bạo.
Chỉ trong nháy mắt, phân thây ch.ế.t ngay xe.
Đống thịt nát và m.á.u tươi đó.
Đã thành công khiến những đang chiến đấu bên dừng tay.
Vừa … xảy chuyện gì?
Trong chiếc xe đó, rốt cuộc cái gì??
Mỹ nhân ngư ?
Làm thể!
Mỹ nhân ngư tượng trưng cho hạnh phúc và may mắn, thể tay gi.ế.t tàn nhẫn đến thế??
Ngay khi vô suy nghĩ cuộn trào trong lòng , tất cả đều dám manh động.
Rèm cửa vén lên.
Một mỹ nhân ngư với cái đuôi bạc nhạt, khuôn mặt tinh xảo xuất hiện mặt .
Những tên cướp đó, theo bản năng nuốt nước bọt.
Đẹp, kinh diễm.
Dường như, trong đầu bọn chúng, ngoài những từ , còn nghĩ bất cứ điều gì khác.
Vẻ mặt của Beatrice tràn đầy lo lắng, thoát khỏi sự khống chế của bọn cướp, thì lập tức lớn tiếng với Donovan:
“Ngươi yên tâm! Ta sẽ bảo vệ ngươi ! Bbọn chúng bắt ngươi ? Trừ khi chết!”
Donovan khẽ nâng mí mắt, nở nụ nhạt, đôi mắt xanh biếc u ám:
“Ngươi đúng là nên ch.ế.t mà.”
Nói , Donovan nhảy xuống xe.
Vây cá rơi lớp tuyết dày, tại , tuyết xung quanh Donovan tan chảy.
Lấy Donovan trung tâm, khu vực tan chảy càng lúc càng lớn, như một dòng suối trong vắt.
Một nàng mỹ nhân ngư thanh lịch cao quý như ở giữa, đến nghẹt thở.
Không là tên cướp nào kìm chạm Donovan , bước vùng nước đó.
Chỉ thấy Donovan để lộ hàm răng trắng nõn, khác với nụ nhẹ nhàng thường ngày, nụ đó mang theo một vẻ vui tươi, như thể đang tận hưởng sự sảng khoái một bữa tiệc lớn.
Móng tay đột nhiên dài , vảy cá màu bạc nhạt hiện rõ.
Xem kìa, hung khí g.i.ế.c cũng thể khiến cảm thấy xinh như .
Tay nâng lên, hạ xuống…
Trái tim của tên cướp tiến gần móc .
Choang! Tên cướp đổ gục bên chân Donovan, dòng nước trong vắt xung quanh dần m.á.u tươi nhuộm đỏ.
Cảnh tượng khiến tất cả đều run rẩy.
Vừa còn cảm thấy nàng mỹ nhân ngư đến kinh tâm động phách bao nhiêu, thì giờ phút cảm thấy rùng bấy nhiêu.
Nhìn đám đang đông cứng ở đó.
Donovan :
“Sao còn đây? Chẳng lẽ tự qua ?”
Vừa , đuôi cá khẽ vẫy trong vũng m.á.u nhuộm đỏ, tiến gần đám .
Một tên, hai tên, ba tên, bốn tên.
Giống như những cây con yếu ớt, chúng dễ dàng ngã xuống đất còn thở.