Bát thuốc cạn, Donovan thời gian để nghĩ ngợi thêm điều gì. Dược tính như hàng ngàn lưỡi d.a.o bén lạnh tràn mạch máu, chỉ trong tích tắc, sắc mặt tái như rút cạn máu. Giây , cả hình cao lớn đổ ập xuống nền đá lạnh, còn chút sức lực nào.
Đau đớn ập đến quá nhanh, quá dữ dội. Một như Donovan, từ nhỏ sống giữa huyết chiến biển sâu, từng để lộ cảm xúc, nay đau đến mức bật tiếng gào rít khản đặc, như thể cổ họng đang ai đó cào rách từ bên trong.
Hai tay co quắp trong vô thức. Những chiếc móng vuốt sắc bén vốn là vũ khí bẩm sinh của giống loài mỹ nhân ngư ăn thịt trồi lên, dài ngoằng và hoang dại. cũng chính lúc đó, từng lớp vảy cá thể bắt đầu rụng xuống, một cách chậm rãi, đầy tra tấn.
Với loài của , mất một chiếc vảy đau như gãy ba cái xương sườn cùng lúc. Vậy mà lúc , cả thể Donovan như lột trần từng tấc da thịt. Mỗi chiếc vảy rụng xuống đều mang theo một phần sự sống, một phần bản ngã. Hắn quỳ rạp đất, móng tay cắm sâu nền đá, siết chặt , cố giữ cho phát điên.
Mười giờ trôi qua.
Nỗi đau vẫn giảm , mà càng lúc càng dữ dội hơn, như thiêu sống từ trong ngoài. Donovan gần như ngất lịm nhiều , nhưng chính cơn đau đánh thức. Khuôn mặt giờ biến dạng , méo mó đến mức khó nhận . bên trong lớp da rách nát đó, vẫn đang cố giữ một hình ảnh duy nhất: nàng.
Trong đầu lúc chỉ một thứ duy nhất vỡ vụn—ánh mắt trong veo của Tô Yên, khi nàng ngẩng đầu , gọi tên bằng giọng dịu dàng mà nghịch ngợm: “Donovan!”
Chỉ cần nàng còn yêu , sẽ chết.
Lại mười giờ nữa.
Donovan thở dốc, thoi thóp như ngọn đèn cạn dầu. Máu xanh lục sẫm chảy lênh láng khắp nền đá, hòa cùng những mảnh vảy bạc lấp lánh rơi vãi. Không ai trải qua thứ gì—là sự hủy diệt của xác, là sự đoạn tuyệt khỏi cội nguồn?
… thành công.
Móng vuốt biến mất. Vảy cá nơi cổ tay tan dấu vết. Mái tóc màu rong biển ngày nào giờ trở nên đen nhánh, mềm mại như tóc thường. Đôi chân ... , đôi chân một con , trắng nhợt, thon dài, đang khẽ co vì lạnh và kiệt sức.
Donovan nhắm mắt . Hắn còn thở mạnh nữa, chỉ là những nhịp run rẩy mỏng manh, như sắp tan biến bất cứ lúc nào.
Thầy phù thủy bước đến, lặng lẽ quỳ xuống bên . Nhìn Donovan bất động giữa vũng m.á.u và vảy bạc, bà khẽ thở dài, nhẹ nhàng ôm lấy , nâng lên đặt lên chiếc giường vỏ sò.
Thành công —từ một chiếc đuôi cá, đổi lấy một đôi chân . cái giá trả là gì?
Thầy phù thủy cần nghĩ cũng —là đau đớn đến tận cùng. Là đoạn tuyệt gốc rễ. Là tự lột bỏ bản ngã để đổi lấy một ánh , một lời gọi, một nụ từ đối phương.
Có ai dám yêu đến mức như ?
Chỉ Donovan. Và cũng chỉ tình yêu của kẻ quen sống giữa m.á.u và bóng tối, mới thể cuồng si, tuyệt vọng và cố chấp đến thế.
Ở một phía khác. Tô Yên mấy ngày nay ngủ yên giấc, dẫn đến mỗi ngày ngủ lâu. Cuối cùng, cũng đến ngày thứ ba. Hôm nay là sinh nhật nàng. Theo nhiệm vụ, nàng cần tổ chức một buổi vũ hội, triệu tập nhiều , đó công bố sự tồn tại của với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-172.html.]
Ba ngày ,nàngô sai hầu truyền tin tức khắp nơi. Các bá tước, tử tước xung quanh, cùng với dân làng chân núi, chỉ cần mặc lễ phục, đều sẽ phép . Người hầu cũng bận rộn tất bật, mỗi như một con , bận rộn ngơi tay.
Tô Yên dậy sớm, khoác một chiếc áo choàng, sớm bên bờ sông nhỏ. Ừm, Donovan , hôm nay sẽ trở về. Hắn sẽ trở về để cùng cô đón sinh nhật. Nghĩ đến Donovan, khuôn mặt Tô Yên thấp thoáng nụ nhẹ, xinh cũng thật hạnh phúc.
Tiểu Hồng cũng ở bên cạnh Tô Yên, hai thỉnh thoảng chuyện trao đổi vài câu.
"Xì xì xì xì xì?" Tô Yên, nếu mỹ nhân ngư đó thích khác, cô cho phép ăn thịt ?
Tiểu Hồng trợn tròn mắt, vẻ sốt sắng hỏi. Tô Yên lấy một viên kẹo, cho miệng. Nhai từ từ: "Không."
"Xì xì xì xì xì?" Nghe Donovan thích ăn thịt, cô ép ăn rau ?
"Không." Tô Yên trả lời nghiêm túc.
Tiểu Hồng vui: "Xì xì xì xì xì!" cũng là rắn của cô mà, tại bắt ăn rau chứ?!
"Ừm..." Tô Yên nhớ cảnh ép Tiểu Hồng ăn rau. Cô nghiêm túc : "Ta chỉ đưa một lời khuyên , chấp nhận là tùy ngươi. Cuối cùng ngươi vì lời của mà quyết định ăn ."
Đó là do con trùng nhỏ bắt ngươi ăn.
Tiểu Hồng , nghĩ đến lời của Tiêu Trùng hôm đó. Nó cảm thấy... Tô Yên lý. Thế là chuyện , nó chấp nhặt với Tô Yên nữa. Lại kìm mà lên tiếng: "Xì xì xì." Chiếc lưỡi rắn đỏ tươi thè .
thích ăn rau.
Tô Yên gật đầu: "Ừm, hiểu ."
"Xì xì xì xì xì?" Vậy cô còn chê béo, "khuyện" ăn rau nữa ?
"Ta vẫn sẽ chê ngươi béo, nhưng sẽ bắt ngươi ăn rau nữa."
"Quang!" Đầu rắn đang hưng phấn bỗng đổ sụp xuống đất, ủ rũ. Nó giãy giụa, kìm "ghen tỵ" với mỹ nhân ngư :
"Xì xì xì xì xì xì xì xì?" Vậy, cô thấy Donovan chỗ nào ? Ăn thịt ? Vảy cá? Nhỏ nhen? Yếu ớt ? Lắm chuyện?
Tô Yên lắc đầu: "Ta thấy chỗ nào cũng mà."
"Xì xì xì xì xì?!" Tiểu Hồng trở nên kích động. "Chẳng lẽ cô thấy cũng chỗ cần cải thiện ?"