Lúc , Beatrice thấy Tô Yên vội vàng như , liền vươn tay nắm lấy cổ tay nàng:
"Công chúa, ? Sao gấp gáp như thế."
Bước chân Tô Yên dừng . Nàng giữa biển , Donovan từ xa.
Nàng thấy những sợi dây màu xanh lục sẫm lan khắp khuôn mặt Donovan.
Và chúng lan rộng nhanh chóng với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.
Tô Yên căng thẳng chằm chằm, đôi mắt nàng thể hiện rõ cảm xúc gì.
Một vệt sáng vàng lóe lên trong mắt nàng.
Viên pha lê hình giọt nước tay nàng nắm chặt trong lòng bàn tay.
Giây tiếp theo, ánh sáng vàng lập tức bao trùm nàng.
Nàng nhắm mắt , một giọng trầm thấp phát từ miệng nàng:
"Dừng."
Cái chuông lớn nhấc lên, tiếng chuông thứ mười hai sắp đổ xuống, nhưng tất cả vạn vật trong thế gian, bỗng chốc ngừng .
Núi non, sông ngòi, đám đang nhảy múa, âm nhạc sôi động, và cả những đôi nam nữ đang trò chuyện.
Mọi thứ đều yên.
Thời gian ngừng .
Trong thế giới , những thứ duy nhất còn ý thức, chỉ còn Tô Yên, và cả hệ thống Tiểu Hoa trong đầu nàng nữa.
Tiểu Hoa sốc đến nỗi nên lời.
Nếu nó thể, e rằng sẽ run rẩy như cái sàng.
Trời ạ.
Vị diện yên?!
Đây là bản lĩnh thật sự của Ký chủ ?
Tô Yên đánh mất mảnh Chủ thần, nàng thể sử dụng thần lực nữa mà.
, rõ ràng, thế giới ngừng !
Tiểu Hoa run rẩy:
"Ký... Ký chủ? Đây là do chị ?"
Tô Yên xốc váy lên, sắc mặt nàng lập tức trở nên trắng bệch, hào quang quanh nàng biến mất, nàng mím môi, khẽ đáp:
"Ừm."
Tiếng đáp nhẹ nhàng ẩn chứa sự yếu ớt.
lúc , Tiểu Hoa gần như quỳ xuống !
Tô Yên từng bước, từng bước về phía Donovan.
Nàng lẩm bẩm:
"Tinh thần lực của quá yếu, thời gian ngừng sắp hết tác dụng ."
Nàng trong khi bước chân ngày càng nhanh hơn.
Rầm!
Trong đầu Tiểu Hoa bỗng nhiên vang lên câu miêu tả Tô Yên trong Sổ Sách Chủ Thần.
Chưa thành Chủ Thần, là Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-176.html.]
Một năng lực mạnh mẽ đến , chỉ Chủ Thần mới sở hữu!
Vậy mà, Tô Yên nó ...bẩm sinh ?!
Tiểu Hoa run rẩy, nó thể thêm một lời nào nữa.
Chẳng trách, chẳng trách Tô Yên là Chủ Thần đầu...
lúc , nó còn thời gian để suy nghĩ lung tung nữa .
Tô Yên chạy về phía Donovan:
"Tiểu Hoa, TA thế nào để HẮN sống sót?"
Tiểu Hoa cố gắng kiềm chế để giọng thể hiện sự sùng bái run rẩy:
"Hắn bắt buộc nhận một câu " yêu mãi mãi" từ chị. Nếu , khi thời gian đến, sẽ hóa thành bùn."
Tô Yên gần như chạy đến. Cô thẳng mặt Donovan.
Tích tắc, một giọt nước rơi đại dương bao la.
Giai điệu du dương một nữa cất lên, thời gian trong thế giới tiếp tục trôi chảy.
Tô Yên ôm chặt Donovan, ánh mắt nàng chan chứa tình yêu sâu sắc và chân thành : "Ta yêu , mãi mãi."
Vừa dứt lời, tiếng chuông thứ mười hai vang lên.
Donovan hiểu vì Tô Yên xuất hiện mặt . Hắn cứ ngỡ đang thấy ảo ảnh khi ch.ế.t. Thế nên, khi mơ hồ thấy giọng của nàng, một nụ nhẹ bỗng nở môi : Nếu đây là một giấc mơ, nguyện ý c.h.ế.t theo cách .
Hắn khẽ nhấc tay, cơ thể vẫn còn cứng đờ, đầu tựa vai Tô Yên: "Ta sẽ nhớ lời nàng ."
Giọng khàn đặc, khó từ từ thoát khỏi môi . Hắn nhận , trái tim gần như ngừng đập, giờ đây dường như sức sống trở . Những sợi dây màu xanh đậm đang từ từ mờ , và nỗi đau cũng dần tan biến.
Hắn ôm Tô Yên, ngẩn lâu.
Cho đến khi nhận xung quanh vây kín họ từ lúc nào, và những tràng pháo tay bùng nổ giữa ánh mắt ngưỡng mộ. Lúc đó, mới , tất cả là mơ.
Là thật !
Và câu Tô Yên thì thầm tai lúc nãy cũng là ...
Thật !
Khóe môi còn huyết sắc của khẽ cong lên.
Một nụ nhàn nhạt xuất hiện.
Không ngờ, chỉ một ánh mắt nàng cũng thể nhận .
Dù còn đuôi cá, dù biến thành mái tóc đen, đôi mắt đen .
Nàng vẫn nhận .
Trái tim đang quặn thắt giờ đây dịu nhiều.
Tô Yên khẽ mím đôi môi đỏ mọng:
"Tại trở nên như thế ?"
Câu khỏi miệng, nàng liền tìm Tiểu Hoa dò hỏi: "Không ngươi , chỉ cần yêu , sẽ trở bình thường ? Tại vẫn vẻ đau đớn như ?"
Tiểu Hoa khẽ run lên, vì chứng kiến sự lợi hại của Tô Yên nên ánh mắt nó nàng tràn đầy sùng bái: "Ký chủ, chị yên tâm, sẽ , nhưng thể sẽ cần tĩnh dưỡng một thời gian."
Tô Yên mới yên tâm phần nào.
Donovan dường như mấy bận tâm đến nỗi đau cơ thể .
Vì một điều càng cảm thấy tò mò.
Hắn khàn khàn hỏi: "Làm nàng nhận ?"
Tô Yên , nghi hoặc hỏi :
"Khó nhận lắm ?"