Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 272.
Cập nhật lúc: 2025-12-12 12:59:09
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây, mỗi thức khuya học bài, cô thường mở mấy đoạn tiếng ồn trắng tiếng tàu chạy để . Âm thanh bánh xe lạch cạch đường ray luôn khiến cô thấy yên lòng.
đến khi thật sự tàu, cô mới nhận cái cảm giác lãng mạn còn nữa.
Hóa , tiếng va chạm đặc trưng là do đường ray kẽ hở, mà công nghệ hiện đại giờ đây khiến âm thanh đó gần như biến mất.
Thu Bạch lấy điện thoại , tìm một đoạn nhạc nền tiếng tàu chạy để mở. Hành động khiến cô buồn , nhưng đồng thời cũng khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Như thể cô tìm một gian riêng quen thuộc của .
Dù bên ngoài lạnh buốt, nhưng trong toa ấm. Chỉ cần mở cửa sổ, mặc áo mỏng cũng đủ.
Bất chợt, cô nhảy khỏi giường, ôm chiếc áo phao to sụ hành lang, cố sức nhét thùng rác.
Chử Nam ngang qua, ngạc nhiên hỏi: “Cô gái, ? Áo phao rách ? Chỗ băng dính, cô dán dùng tạm đó.”
Thu Bạch lắc đầu: “Không cần , về nữa, cần dùng nữa. Với cũng chỗ để.”
Thấy vẫn ngạc nhiên, Thu Bạch nhún vai, hề hề về phòng.
Nội thất chuyến tàu thật sự sang trọng.
Với giá gần cả trăm triệu một vé, mỗi buồng riêng đều trang trí khác .
Thảm trải sàn chân cũng dày và êm.
Khi cô đưa tay đẩy cửa phòng, giọng đàn ông nãy vang lên phía :
"Cô... ăn chút gì ?"
Thấy cô ôm quần áo, vẻ mặt cảnh giác, Chử Nam theo phản xạ lùi một bước.
“À … rủ cô ăn cơm . chỉ khuyên cô nên đến toa ăn thử một chút… Món ăn ở đó thật sự ngon.”
Là một blogger ẩm thực khắp nơi, Chử Nam cũng gặp nhiều .
Anh theo phản xạ cảm thấy, cô gì đó .
với tư cách là khác giới xa lạ, cũng thể quá nhiều. Chỉ thể tế nhị đưa một chút gợi ý: "Thật đó, cô thử xem, thật sự ngon."
Anh thấy bờ vai của cô hạ xuống, dường như chút thả lỏng.
"Được, cảm ơn , sẽ thử."
Sau khi cảm ơn, cô thấy rút điện thoại nhắn tin, lúc mới mở cửa. kịp bước , cô thêm: "Nếu thực đơn đầu sư tử, nhất định thử nhé!"
"Vâng."
Thu Bạch gật đầu, trở phòng, hít sâu một .
Đi ăn chút gì đó cũng . Dù cũng thử đồ ăn chuyến tàu chứ.
Cô cầm tai chống ồn lên, nghiêng đầu, ném nó lên giường.
Không cần đeo nữa. Hôm nay cô thử âm thanh thật ngoài đời.
Đi ăn thôi!
Cô bước nhanh về phía toa ăn, ngạc nhiên khi thấy nơi đông hơn tưởng tượng.
Mất một lúc mới tìm chỗ trống, cô xuống, cầm bảng thực đơn định chọn món.
"Quý khách giới thiệu món đặc biệt hôm nay ạ?"
Theo thói quen, cô định lắc đầu từ chối. đổi ý.
Ngay lúc đó, cô bỗng thấy khác chuyện. Cũng chuyện với ai đó một chút.
"Được. Hôm nay món gì đặc biệt? Có đầu sư t.ử ?"
Nhân viên phục vụ mỉm , giọng rõ ràng, nhẹ nhàng cúi trả lời: “Dạ, hôm nay món đầu sư t.ử do đầu bếp mới của chúng chuẩn . Tuy trong thực đơn chính thức, nhưng khách đến sớm như cô là thể gọi . Cô thử ạ?”
Thu Bạch do dự. Người đàn ông ban nãy nhắc đến món , giờ đúng lúc món đó thật… Nghe kỳ lạ.
nghĩ , cô bật . Kỳ lạ thì chứ? Muốn ăn thì gọi thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/272.html.]
"Được, cho một phần đầu sư tử. Thêm một phần cơm chiên trứng Hoàng Kim nữa nhé."
"Vâng, xin quý khách đợi một lát."
Thu Bạch đưa mắt quanh toa ăn. Lạ thật, nơi chẳng giống chút nào với hình dung của cô về toa ăn tàu.
Cô cứ nghĩ sẽ ngắm cảnh, trò chuyện, nhâm nhi rượu vang.
ai cũng cắm cúi ăn?
Không một bóng chụp ảnh ngắm tuyết bay ngoài cửa sổ.
Hai vị khách cùng bàn với cô còn ăn đến mức ngẩng đầu lên. Xương gà đĩa cũng nhai gần hết.
"Ngon đến thế ?"
Cô nhịn hỏi. Hai tranh giành miếng cuối, trả lời:
"Có vài món ngon lắm! Vài món khác thì bình thường…"
Câu khiến cô tò mò hơn. Cô về phía nhân viên phục vụ đang bưng thức ăn tới.
"Đây là đầu sư t.ử và cơm chiên trứng Hoàng Kim của quý khách. Mời dùng bữa ạ."
"Được, cảm ơn."
Cơm chiên trứng Hoàng Kim trang trí gọn gàng, bên cạnh vài nhánh bông cải xanh mướt.
Thu Bạch nhớ lời dặn dò của lúc nãy, chút tò mò về món đầu sư t.ử trong thực đơn .
Cô từ từ mở nắp bát .
Mùi thơm đậm đà bốc lên ngay tức thì.
Viên đầu sư t.ử tròn đầy, to hơn bình thường, và mùi thơm ngậy hơn nhiều món cô từng ăn đây.
Bề mặt viên thịt mịn mà lợn cợn, nhưng chính vẻ ngoài hảo khiến món ăn trông hấp dẫn hơn.
Chỉ cần thôi cũng đủ tưởng tượng từng thớ thịt sẽ bung trong miệng như thế nào !
Cô cầm thìa, cẩn thận xắn một miếng.
Kết cấu mềm mại, tươi ngon hơn cả mong đợi.
Mùi thơm thịt trong khí càng thêm đậm đà.
Một viên Đầu sư t.ử đậm sốt thế , thể giữ nước thịt nguyên vẹn đến , mùi thơm của thịt át cả mùi vị của nước sốt.
Mang theo chút mong chờ, cô cho miếng thịt miệng, c.ắ.n một phát.
Thật sự những hạt thịt đậm đà nảy lên trong miệng!
Thông thường mà , món ăn như đầu sư tử, phần lớn là gia vị. viên đầu sư t.ử , mang đến hương thơm thuần khiết trọn vẹn của thịt lợn!
Thu Bạch sững sờ...
Mùi thịt đậm đà, thơm nức, giống như tiếng nhạc trầm lắng vang lên giữa một buổi chiều yên tĩnh, bất chợt đ.á.n.h thức trong Thu Bạch một ký ức mờ nhạt.
, chỉ là… mờ nhạt.
Cô cảm thấy từng ăn món hương vị giống như thế , khi còn nhỏ. mỗi khi cố tìm hình ảnh trong đầu, cô từng thấy gì rõ ràng.
“Mẹ con nấu ăn ngon lắm. Hồi nhỏ con mê nhất món canh thịt nạc nấu…”
“Chỉ cần một quả trứng với vài lát thịt, là thể nấu một nồi canh ngọt lịm, đậm vị thịt.”
Những lời kể như thế, cô từ lâu. Vì cô ký ức rõ ràng về . Tất cả những gì cô chỉ là những mẩu chuyện rời rạc khác kể .
Mẹ cô mất từ khi cô còn nhỏ.
Những năm đó, cô tự lớn lên, tự học hành, tự , một mắc bệnh, một quyết định đến phương Nam, và cũng tự ở nơi .