Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 275.
Cập nhật lúc: 2025-12-12 12:59:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh nhất định giữ trọn ca trực cuối cùng cho Trần Nhiễm!
Tính Trần Nhiễm xuống tàu hơn một tiếng . Lúc , chắc cô tới chỗ tiếp theo.
Đường Túc lén lấy điện thoại , gửi một tin nhắn.
“Đầu bếp Trần, chúc em lên đường bình an!”
Trần Nhiễm nhận tin nhắn, chỉ đáp bằng một biểu cảm mặt , chuyển sang một cuộc trò chuyện khác.
Cô lấy tấm danh bằng gỗ vẫn cất trong túi áo, hít một thật sâu.
Bây giờ, cuối cùng cô cũng đủ tự tin để đến học món bắp cải xé tay của Thường Niệm.
"Cô Thường, cháu đến nơi ."
"Được, cháu đợi ở núi, cô xuống núi đón cháu."
Trong lúc chờ, Trần Nhiễm ngắm nghía xung quanh.
Ngọn núi mặt quá cao, đường lên quanh co, uốn lượn. Có một con suối nhỏ róc rách chảy ngang, khung cảnh vô cùng yên bình.
Từ chuyến tàu mùa đông miền Bắc chuyển sang khí xuân ấm áp ở đây, cô như bước một thế giới khác.
Gió xuân thoảng qua, ánh nắng rọi nhẹ vai, căng thẳng trong lòng cũng dần dịu xuống.
Ban đầu, nghĩ đến chuyến đến học nấu ăn với Thường Niệm, cô vẫn căng thẳng.
Dù rèn luyện tất cả kỹ năng đến cấp SS, xem video nấu ăn của Thường Niệm, Trần Nhiễm vẫn cảm thấy trong lòng chắc chắn.
Cô đến bên bờ suối, vốc một vốc nước lạnh mát lên tay, cảm nhận dòng nước trôi qua từng kẽ ngón.
"Nhiễm Nhiễm đến ?"
Nghe thấy giọng của Thường Niệm, Trần Nhiễm vung tay vẩy hết nước , thẳng : Cháu đến !"
“Đừng căng thẳng, nào, lên với cô.”
Thường Niệm vẫn giữ dáng vẻ hiện đại như thường. Bà đưa tay khoác lấy tay Trần Nhiễm, cùng cô lên núi.
“Lần chỉ cô dạy, còn một cao thủ ẩm thực Lỗ, bà Ngô Siêu Mỹ.”
Nhắc đến đứa con cứng đầu của Ngô Siêu Mỹ, ánh mắt Thường Niệm càng thêm dịu dàng Trần Nhiễm.
“Ngôi chùa nhỏ núi chính là nơi cô học nghề bếp ngày xưa. Cô học ở đây cả một đời, giờ cũng truyền cho cháu chút gì đó.”
“Ít nhất là nấu một đĩa bắp cải xé tay thật ngon!”
Chương 96: Độ lửa khi xào ớt
Trần Nhiễm theo Thường Niệm, men theo con đường nhỏ quanh co, bước lên từng bậc đá. Hai vòng vèo một lúc mới tới ngôi chùa nhỏ lưng chừng núi.
Cảnh tượng mắt khiến nhớ đến Đào Hoa Nguyên Ký. Lúc còn đường , Trần Nhiễm cảm thấy con đường hẹp đến mức chỉ đủ một bước, nhưng rẽ qua một khúc, mặt mở một đất rộng rãi, sáng sủa đến bất ngờ.
"Ở đây nhiều đất trồng, trong chùa đều tự canh tác. Lần cháu đến, cũng giúp một tay đấy nhé."
Ngôi chùa nhỏ khá yên tĩnh, hầu như khách khứa, cuộc sống thường ngày chủ yếu dựa công sức tự , tự ăn của các sư cô. Phía một vườn rau lớn, ngay cổng chùa cũng hai luống rau xanh .
Dưới chân Trần Nhiễm, từng hàng hành lá mọc ngay ngắn.
"Cháu sẽ cố gắng việc thật chăm chỉ!"
Thường Niệm gật đầu, dẫn Trần Nhiễm về phía sân .
Bà từ nhỏ lớn lên ở đây, cũng tại đây mà học nghề nấu nướng. Tuy chính thức xuống tóc, nhưng với nơi , bà xem như là nhà.
Vừa , bà dặn dò: "Gặp các sư cô thì cháu cứ gọi là pháp sư cho đúng lễ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/275.html.]
Trần Nhiễm gật đầu, theo bà cất đồ đạc xong cùng về phía gian bếp.
"Đi thôi, Ngô Siêu Mỹ đang chờ cháu trong bếp. Cứ gọi là cô Ngô là , cần gọi là cô giáo sư phụ gì cả."
Nghe , Trần Nhiễm âm thầm điều chỉnh cách xưng hô trong lòng, đổi “Thường Niệm” thành “cô Thường”, nhanh nhẹn nhận lấy hai bó rau từ tay bà bước nhanh theo.
Thường Niệm bếp , giới thiệu với Ngô Siêu Mỹ đang đợi: "Đây là Trần Nhiễm. quý con bé , bà cứ yên tâm dạy dỗ, uổng công !"
"Cô Ngô! Cháu là Trần Nhiễm, cháu học nấu ăn gần hai mươi năm ạ."
Ngô Siêu Mỹ dáng còng, gương mặt đầy nếp nhăn cặp kính, khẽ thốt lên:
"Trần Nhiễm... là nhà họ Trần?"
Trần Nhiễm gật đầu, thêm: " cháu còn sống cùng gia đình nữa. Giờ cháu là chính cháu thôi."
Ngô Siêu Mỹ cô chăm chú, ánh mắt dường như xuyên qua cô, về bầu trời xa xa lưng: "Trần Vân Thông là thông minh… Chỉ tiếc là, thông minh quá cũng chuyện ."
Bà nhắc đến chuyện xưa thêm nữa, chỉ tay về cái chảo bếp: "Đến đây, luyện lửa ."
Trần Nhiễm đặt bó rau sang bên, lập tức bước tới.
Thường Niệm bên cạnh, Trần Nhiễm nhanh nhẹn xắn tay áo, lấy khăn quấn quanh tay rửa sạch chảo. Quay sang chờ Ngô Siêu Mỹ chỉ dẫn tiếp theo.
Dạy một học trò như thế, thật sự nhẹ cả lòng.
gương mặt Ngô Siêu Mỹ vẫn chút biểu cảm nào. Bà kéo một bao ớt từ góc bếp , đặt xuống đất:
"Chảo nóng, dầu nóng, lửa to, xào nhanh. Chỉ xào ớt, mỗi vài quả. Bao giờ cháu xào một bát ớt mà tất cả đều cùng màu, lúc đó mới xem như luyện xong độ lửa."
Ai từng nấu ăn đều , xào món lửa to mà cháy ớt là chuyện dễ.
Chậm tay một chút thôi, ớt chuyển màu hoặc cháy đen.
Huống chi ở đây chỉ xào đúng mỗi ớt!
Muốn cháy khó, xào cả bát mà màu giống càng khó hơn gấp bội.
Nói xong yêu cầu, Ngô Siêu Mỹ liếc Trần Nhiễm một cái, thấy cô chỉ im lặng lắng , chỉ tay về phía bếp.
"Một bao đủ thì lấy thêm. Hai bao mà xong, thì lấy luôn cả hoa tiêu mà xào."
Trần Nhiễm hít sâu một .
Yêu cầu kiểu , dù kỹ năng nấu nướng của cô ở cấp SS, vẫn thấy vô cùng khó khăn!
"Thế nào, Nhiễm Nhiễm, ?"
Lúc , khi yêu cầu tập luyện của Ngô Siêu Mỹ, chính Thường Niệm cũng cảm thấy quá nghiêm.
Ngay cả bà , giờ bảo bài tập cũng chắc !
bà mời Ngô Siêu Mỹ đến giúp dạy bảo Trần Nhiễm, thì cũng ngầm chấp nhận sự nghiêm khắc của đối phương.
Dù thì, chính là bậc thầy của ẩm thực Lỗ!
Nếu ẩm thực Hoài Dương là món ăn của văn nhân, thì ẩm thực Lỗ, chính là món ăn quan phủ đích thực.
Việc đào tạo đầu bếp ẩm thực Lỗ, ngay từ đầu là tiêu chuẩn cao yêu cầu nghiêm khắc, kỹ năng cơ bản càng là trọng tâm.
Có thể , trong các đầu bếp của tám đại trường phái ẩm thực ngày nay, gần một nửa là xuất từ ẩm thực Lỗ.
Mà trong cuộc sống thường ngày của , càng thể thiếu hình bóng của ẩm thực Lỗ ở khắp nơi.
Cửu Chuyển Đại Tràng là ẩm thực Lỗ, hải sâm om hành là ẩm thực Lỗ, gà om vàng là ẩm thực Lỗ, canh rong biển trứng cũng là ẩm thực Lỗ.
Thậm chí, cà chua xào trứng, cũng là ẩm thực Lỗ.