Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 276.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:00:07
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, thành công cũng bởi món ăn triều đình, thất bại cũng bởi món ăn triều đình.

Nấu ăn cho quan, chú trọng sự cân bằng và chỉn chu: Dao chuẩn, nêm nếm đều, gì cũng sai lệch.

món ăn như một khi thâm nhập dân gian, rõ ràng bằng ẩm thực Xuyên coi trọng gia vị, cũng bằng ẩm thực Hoài Dương giỏi về phô trương.

Những món đòi hỏi công phu như hải sâm om hành song giòn xào nhanh, với thì cũng thường thôi. Cải trắng nước sôi, đậu hũ gà của ẩm thực Xuyên, tam sáo áp, đậu phụ Văn Tư của ẩm thực Hoài Dương, món nào ăn đứt song giòn xào nhanh?

Ẩm thực Lỗ đề cao kỹ thuật căn bản, nhưng trong thời buổi chạy theo chiêu trò để bán hàng, nó trở thành môn nấu ăn thời, chuyên gửi đầu bếp giỏi sang các trường phái khác.

Trong đầu Thường Niệm thoáng hiện suy nghĩ , bà sắc mặt Trần Nhiễm hỏi thẳng: "Xào nổi ?"

Trần Nhiễm vén tóc lên nữa, đeo khẩu trang .

Nghe bà hỏi, cô thành thật trả lời: "Cháu ."

Yêu cầu kiểu , cô bao giờ thử, thậm chí còn từng qua. 

cũng thử!

xuống, nhóm bếp đất một cách thành thạo. Nếu hồi theo đội nấu cỗ của Thư Kiến Dân suốt một thời gian dài, chắc giờ cô còn lúng túng với cái bếp củi .

Khi lửa bùng lên, cô dậy, móc một nắm ớt từ bao tải : "Xào thôi chứ nữa. Hết hai bao , cháu mua tiếp."

Ngọn lửa l.i.ế.m lên đáy chảo, chảo gang nóng lên, phát âm thanh rì rì khe khẽ.

Rót dầu!

Ánh mắt Trần Nhiễm bỗng chốc trở nên cực kỳ tập trung. Giây phút đó, trong thế giới của cô chỉ còn chiếc chảo đang nóng .

Dầu nóng , thả ớt !

Độ lửa cấp SS, sóc chảo cấp SS, thậm chí cô còn kỹ thuật kiểm soát dầu chính xác, ớt trong chảo gần như chỉ đảo một vòng múc .

, vài quả ớt vẫn cháy xém chút ít.

Chảo mỏng, lửa củi quá to, để xào ớt tới khó lắm .

Càng khó hơn là, cô xào hàng chục mẻ mà màu ớt đều như một!

Cô nghiêng chảo, xúc hết ớt cho ráo dầu, lấy thêm một nắm mới, chần chừ.

Xèo!

Ớt chảo, khói cay bốc lên, cô lắc nhẹ chảo, đảo nhanh múc .

Không cháy. Màu !

Mẻ thứ ba, dù lửa tới, màu ớt vẫn lệch một chút.

Mẻ thứ tư, thứ năm, thứ sáu…

Thường Niệm , cũng thấy mệt, bà lau trán hỏi nhỏ: "Chị Ngô, chị ?"

Ngô Siêu Mỹ lắc đầu.

"Mỗi quả ớt màu khác . Lửa bếp củi thì chẳng đều, cả một tô ớt đồng màu, gần như là chuyện tưởng."

lâu bếp, ngửi thấy mùi cay nồng xộc lên , nhịn ho hai tiếng.

Bếp của ngôi chùa nhỏ máy hút khói. Thường Niệm vội chạy mở toang cửa sổ đỡ bà ngoài.

"Vậy mà chị còn bảo Trần Nhiễm..."

Ngô Siêu Mỹ liếc bà một cái: "Môi trường học nghề của em xưa nay vốn dễ dãi quá ."

Danh tiếng đầu ẩm thực Lỗ của Ngô Siêu Mỹ do sư phụ ưu ái, mà là do bà tự giành lấy.

Trong đám học trò, chỉ là con gái. Cũng chính vì , bà càng cố gắng gấp bội.

luyện d.a.o ba tiếng, bà luyện năm tiếng. Sư mỗi cuối tuần nấu nước dùng, bà thì luyện cả tuần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/276.html.]

Ở nhà hàng quốc doanh học nghề, về nhà cũng tự mua đồ về luyện.

Luyện cả ngày thường, luyện cả cuối tuần, thậm chí đang bệnh cũng luyện. Tay sưng cũng nghỉ.

Ngô Siêu Mỹ, thì tưởng là "cực kỳ xinh ", nhưng thực , tên nghĩa là: "Đuổi kịp Anh, vượt qua Mỹ".

Thời , lý tưởng bàn, nhưng nhờ theo đuổi quyết liệt như , bà mới vượt qua tất cả sư .

Đầu bếp giỏi nhất của trường phái ẩm thực Lỗ, chính là bà .

Ngay đầu thấy Trần Nhiễm, bà nhận giống hệt khi xưa, là một đứa trẻ thật thà.

Chỉ cần đưa yêu cầu, cô hỏi han, cứ lặng lẽ nhóm lửa, chuẩn bếp.

Với như , chỉ giao đề bài và thời gian là đủ. Phải đưa một mục tiêu thật khó, khiến cô buộc vượt giới hạn của chính .

Dù là nhảy vọt bay lên, những như bà đều sẵn sàng bậc thang cho cô tiến bước.

Thường Niệm gì thêm. Bà đỡ Ngô Siêu Mỹ sân , hai phơi nắng, qua cửa sổ Trần Nhiễm đang tỉ mỉ việc trong bếp.

Đã học qua thế tấn với Đường Dương, dáng của Trần Nhiễm nay càng vững chãi, tựa như một thanh kiếm chực rút khỏi vỏ.

Thường Niệm đột nhiên sang : "Con bé bình thường trông hiền lành, chẳng mấy nổi bật, gương mặt còn tròn… một khi cầm chảo lên thì khí chất đổi hẳn."

" là..."

Ngô Siêu Mỹ thở dài một : "Chỉ tiếc là hoa lan ngọc quý, mọc nơi ai thấy."

Cả hai khẽ, tiếng còn nhỏ hơn cả tiếng chim hót trong vườn.

to hơn nữa, Trần Nhiễm cũng thấy.

Đã lâu cô mới cảm giác .

Không cô lười luyện tập, mà là áp lực quá lớn, khiến cô tập trung đến từng thở.

Lửa củi kêu lách tách. Chảo gang lớn, thành mỏng. Dầu hạt cải sôi cực nhanh.

Chỉ ba yếu tố thôi đủ khiến một nắm ớt thả là cháy khét trong nháy mắt.

Ngay cả khi kiểm soát lửa cấp SS giỏi, cô vẫn dồn bộ sức tập trung mới tránh ớt cháy.

Còn về màu sắc đồng nhất...

Mồ hôi lăn trán, chảy qua lông mày, trượt xuống chóp mũi, nhỏ lên khẩu trang theo mép khẩu trang chảy xuống.

Rổ đựng ớt xào đầy, đành đổ sang thùng sắt. Thùng sắt đầy , đổi sang thùng nhựa.

Trong mắt Trần Nhiễm giờ đây, chỉ còn những trái ớt đang đổi màu từng giây.

Từ màu đỏ sẫm nhạt nhòa, ớt chuyển sang đỏ tươi, nhanh chóng ngả sang nâu, cháy đen.

gọi tên từng sắc đỏ, nhưng lúc tinh thần tập trung cao độ, cô thể từng bước đổi màu như thể đang chậm .

Từ năm sắc thành mười, trăm, nghìn...

Ớt chảo chuyển sang màu đen chỉ cần hai giây, mà trong ý thức của Trần Nhiễm, quá trình chậm thành vô bước...

Cô đột nhiên vén khẩu trang lên, lau mồ hôi.

Trong khoảnh khắc , dù mắt thấy chảo, đầu cô vẫn tưởng tượng từng trái ớt đang đổi màu trong chảo.

Lau xong, cô đeo khẩu trang, vớt những quả cháy đen , thả mẻ ớt mới !

Ni cô trong chùa lẩm bẩm gì đó, xách hai thùng ớt băm nhỏ tương, đặt hai thùng trống chân Trần Nhiễm.

Từ góc của ni cô, chỉ thấy Trần Nhiễm ngừng đảo chảo múc ớt .

Trời ngả chiều, cô bật đèn lên.

Thường Niệm sốt ruột yên, ngoài mãi cũng muỗi cắn. Bà bếp, hỏi nhỏ: "Sao ? Nghỉ chút ? Ta nấu vài món chay cho các pháp sư ăn."

"Vâng."

Loading...