Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 277.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:00:22
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa thấy tiếng gọi, Trần Nhiễm mới chợt nhận cả đau nhức, vai cứng đờ, lưng mỏi nhừ.

Cô nhúc nhích đôi chút, dậy: "Để cháu phụ cô."

"Cháu nghỉ , cô còn già! Mấy món rau cháo đơn giản mà."

Thường Niệm cô, dịu giọng khích lệ: "Không , luyện từ từ sẽ . Đi xem cô Ngô thế nào ."

Trần Nhiễm gật đầu, rời khỏi nhà bếp, ở cửa hít sâu một .

Dù là trong núi bốn mùa như xuân thế , lúc ban đêm, cũng chút se lạnh.

Trời núi mát mẻ, gió nhẹ mang theo hương thơm trong lành của cây cỏ.

Mặt trời sắp khuất đỉnh núi.

Trần Nhiễm cúi xuống, mở tay .

Trước lúc nghỉ, cô tiện tay giữ hai trái ớt từ mẻ cuối cùng.

Trong ánh chiều đỏ rực, hai trái ớt phủ lên một lớp vàng đỏ sáng dịu.

Hai trái... màu giống hệt .

Trần Nhiễm thở một dài, bỏ hai trái ớt miệng, nhai kỹ.

Chắc chắn... sẽ ngon.

Chương 97: Bắp cải xé tay

Ve kêu rừng càng yên ắng, chim hót khiến núi thêm vắng lặng.

Ngôi chùa nhỏ nép giữa lưng chừng núi, xung quanh là tiếng côn trùng râm ran, chim chóc ríu rít ngớt. Con ch.ó giữ núi xích trong sân thỉnh thoảng sủa vang vài tiếng.

Tất cả những âm thanh hoà , khiến nơi đây càng thêm yên tĩnh, nhẹ nhàng như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài.

Nhà ăn trang trí đơn sơ, những chiếc bàn gỗ du cũ, sẫm màu theo năm tháng. Trên bàn xếp một hàng bát gốm to, thô nhưng mang vẻ chân chất, giản dị.

Trần Nhiễm tấm tắc khen: "Cô ơi, cách bày món trông đúng kiểu mộc mạc giản đơn đó!"

Ngô Siêu Mỹ hừ một tiếng: "Mộc mạc gì mà mộc mạc? Cái bát to như thế mà chỉ tí xíu cải trắng sốt sữa ở đáy. Cách bày món là học lúc bà sang Pháp giao lưu ở trường Le Cordon Bleu đấy. Cháu đừng bắt chước cái kiểu nghệ thuật đó của bà ."

Thường Niệm tủm tỉm, gắp thức ăn cho Ngô Siêu Mỹ: "Được , ăn món chị thích ! Thấy chị vui nên nhiều nha."

"Vui cái nỗi gì, Trần Nhiễm cháy mất của chị hai thùng ớt lớn đấy..."

Ngô Siêu Mỹ là theo lối cũ. Chỉ cần cách bà dạy Trần Nhiễm luyện tập là , bà tin chắc chỉ nghiêm khắc thì mới rèn giỏi.

Tuổi cao, sức yếu, khẩu vị của bà cũng ngày một kén ăn.

Bữa cơm chay do Thường Niệm chuẩn hôm nay quý giá tới mức ngoài trả bao nhiêu cũng chắc ăn. Mấy ni cô cùng bàn đều ăn ngẩng đầu lên. Vậy mà Ngô Siêu Mỹ chỉ ăn hai miếng buông đũa.

rót cho một tách bắt đầu hỏi bài:

"Trong việc kiểm soát lửa, điều quan trọng nhất là gì?"

Trần Nhiễm cũng ăn xong. Cô nuốt nốt cơm, lau miệng, nghiêm túc suy nghĩ.

Nếu như khi đến đây, cô sẽ trả lời là: Đầu bếp cần kiểm soát lửa, chảo và nhiệt độ dầu.

khi xào hết cả bao rưỡi ớt trong một buổi chiều, cô dần đổi cách .

"Là sự hiểu rõ nguyên liệu."

Dù là lửa to nhỏ, dù là nhiệt độ cách đảo chảo, thì cuối cùng, hiệu quả của ngọn lửa đều thể hiện qua nguyên liệu.

Sau cả buổi chiều xào ớt, cô thể tự tay tạo bất kỳ độ lửa nào .

nếu đổi sang nguyên liệu mà cô từng thì cô vẫn cần một thời gian quen khi thành thạo như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/277.html.]

Nói xong, Trần Nhiễm đưa mắt sắc mặt của Ngô Siêu Mỹ, nhưng thấy biểu cảm gì đặc biệt.

Ngô Siêu Mỹ chỉ tay bát cơm của cô: "Đi ăn thêm nửa bát nữa . Gầy như que củi, chả giống ai cả."

Trần Nhiễm ngoan ngoãn xới cơm. Thường Niệm thấy mặt Ngô Siêu Mỹ vẻ mệt, liền dậy đỡ bà về phòng thiền.

"Cũng khá hài lòng đúng ?"

Khác với vẻ hồi hộp của Trần Nhiễm, Thường Niệm và Ngô Siêu Mỹ quá hiểu .

Họ là hai phụ nữ đầu trong giới ẩm thực Trung Hoa. Một chuyên món chay, một là bậc thầy ẩm thực Lỗ.

gặp nhiều, nhưng ngày nào cũng nhắc đến tên đến mức phát chán.

Thật chỉ mới thực sự tiếp xúc hai năm gần đây, nhưng Thường Niệm hiểu rõ tính khí của Ngô Siêu Mỹ.

Học trò mà thể khiến Ngô Siêu Mỹ câu xới thêm bát cơm, chắc là từng ai như Trần Nhiễm.

"Nền tảng cơ bản của nhà họ Trần rèn giũa khá ."

Thường Niệm "hầy" một tiếng: "Chị khen Trần Vân Thông sớm . Thật là do ông Hứa một tay dạy dỗ, đến món cháo gà cũng chỉ cho Nhiễm Nhiễm ."

Ngô Siêu Mỹ bỗng khựng một nhịp, sang Thường Niệm: "Cháo gà?"

Thường Niệm gật đầu: "Cháo gà."

Khoảnh khắc đó, Thường Niệm cảm giác như lưng Ngô Siêu Mỹ vốn còng, bỗng thẳng lên một chút.

Ba, bốn chục năm , đúng là thời kỳ rực rỡ nhất của giới ẩm thực!

Làn gió đổi mới tràn về, kinh tế lên. Chỉ cần chịu khó, một quán ăn nhỏ, thậm chí một gánh hàng rong cũng nuôi cả nhà.

Ngô Siêu Mỹ, Thường Niệm, ông Hứa, Trần Vân Thông, ai cũng là đầu bếp nổi tiếng một vùng.

Các cuộc thi nấu ăn quốc diễn hàng năm, thi tay nghề tỉnh tỉnh , các cuộc thi do đài truyền hình tổ chức... 

Mọi tranh xuất bản sách, chương trình, giao lưu khắp nơi.

Còn bây giờ...

"Ông Hứa còn sống ?"

"Khoẻ lắm! Cuộc thi nấu ăn quốc năm đó, hãi mỗi một giành quán quân, còn là sẽ phân thắng bại tiếp mà?"

Ngô Siêu Mỹ liếc phụ nữ bên cạnh, từng giành hai vô địch nhịn mà bĩu môi.

"Thôi , đừng khoe nữa. Món bắp cải xé tay , để chị dạy Trần Nhiễm."

Nói xong, bà hất tay Thường Niệm , mang theo chút giận dỗi mà thẳng về phòng. Thường Niệm , khẽ , vẻ mặt đầy đắc ý.

Hứa Trác Hưng và Ngô Siêu Mỹ, hai chút ân oán!

Không vì tính cách đạo đức gì, mà là vì sĩ diện.

Ẩm thực Hoài Dương nổi tiếng bởi sự mới lạ, khéo léo, thiên về cách trình bày cầu kỳ. Với theo trường phái nấu ăn Lỗ như Ngô Siêu Mỹ, kiểu đó chẳng khác nào bỏ gốc lấy ngọn.

Chính vì thế, hai ai cũng phục ai. Tuy từng dịp thi thố tay nghề trực tiếp, nhưng sự ganh đua ngấm ngầm thì bao giờ nguội.

Bây giờ, thể so kè gián tiếp qua Trần Nhiễm !

Vậy nên, sáng hôm , khi ngủ dậy, Trần Nhiễm phát hiện Ngô Siêu Mỹ hình như… Càng nghiêm khắc với cô hơn.

Sau một ngày luyện tập cực nhọc, cuối cùng cô xào một bát lớn đầy ớt, màu sắc đều như . Cô hăm hở đưa cho Ngô Siêu Mỹ xem, thế mà bà chẳng buông nổi một câu khen.

"Được , đừng lẩn quẩn trong bếp nữa."

So với hôm qua, sắc mặt bà tươi tắn hơn một chút. Bà xua tay hiệu dẫn đường sân .

 

Trần Nhiễm vội vã chạy đến đỡ, nhưng Ngô Siêu Mỹ lập tức gạt tay cô .

Loading...