Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 280.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:01:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chỉ liếc một cái... Là cô như dính mắt đó luôn!

Món ăn trong nồi đó, miếng mề thì màu nâu đỏ, miếng dày thì trắng tinh, còn xen lẫn ớt chuông hai màu xanh vàng, những miếng măng trắng nõn và lát cà rốt đỏ tươi.

Chỉ riêng màu sắc thôi, đủ khiến thèm ăn !

Chưa kể đến miếng mề hình hoa cúc còn rung rinh nhè nhẹ, chỉ hình dáng thôi cũng thể tưởng tượng độ giòn non bung tỏa.

Còn miếng dày càng tuyệt hơn, lúc đầu bếp múc món , cái xẻng vô tình móc miếng dày...

Miếng dày nãy chỉ bằng hai đồng xu, kéo như một cái, lập tức biến thành hình lưới cá lớn bằng bàn tay!

ngay đó, nó co về kích thước cũ, chỉ còn là một miếng mỏng xinh xinh, thể đoán nổi lúc nãy nó bung thế nào.

Nước miếng của Bạch Chỉ sắp chảy đến nơi ...

cảm thấy độ đàn hồi ... đáng là thứ đặt ngay giữa đầu lưỡi để nhai, để cảm nhận từng đợt co giãn thơm ngon!

Vốn tính mạnh dạn, Bạch Chỉ liền lên tiếng khen kiêng dè: “Chị ơi, tay nghề của chị giỏi thật đó! Có cần nếm thử ạ? Bố em bảo em thể nhà phê bình ẩm thực chuyên nghiệp đấy!”

Ngô Siêu Mỹ hừ một tiếng. Trần Nhiễm dáng vẻ sắp nhỏ dãi của cô , cũng đành lòng từ chối.

Cô lấy một đôi đũa đưa cho Bạch Chỉ: “Vậy em thử giúp chị một miếng nhé.”

Bạch Chỉ lập tức cầm đũa, một gắp gọn cả mề, dày và miếng măng.

Trần Nhiễm cho nếm thử một , cô cũng ngại gắp thêm nữa, tranh thủ hết trong một gắp mới !

Ngô Siêu Mỹ định lên tiếng ngăn, nhưng cuối cùng cũng chỉ lẩm bẩm: “Ăn từ từ thôi! Coi chừng nghẹn đó!”

Hồi nãy từ phía đầu gió đến, Bạch Chỉ hề ngửi thấy mùi thơm từ món ăn .

bây giờ gắp món ăn đưa đến gần mũi...

Mùi thơm của nội tạng, so với thịt thông thường, khác biệt.

Mặc dù nội tạng xử lý ít nhiều sẽ chút mùi tanh hôi, nhưng nếu xử lý , mùi thơm độc đáo của nội tạng càng kích thích sự thèm ăn của con .

Chưa kể món ăn còn xào qua dầu nóng, mùi thơm dầu kích thích khiến Bạch Chỉ để tâm đến lời của Ngô Siêu Mỹ nữa.

thổi hai cái, lập tức nhét hết miệng!

Hơi nóng, nhưng mà ngon quá!

Miếng dày đàn hồi như lưới co giãn cọ nhẹ đầu lưỡi. Cảm giác , cộng với nước thịt rịn lúc nhai, khiến cô còn quan tâm tới cái miệng sắp bỏng nữa.

c.ắ.n mạnh một cái!

Thông thường, món độ đàn hồi cao sẽ khiến nhai lâu. ở đây, miếng dày giòn tan trong miệng!

Phải miêu tả nhỉ?

Bố của Bạch Chỉ là một nhà phê bình ẩm thực, từng dạy cô cách thưởng thức món ngon từ ba phương diện: Sắc, hương, vị.

khoảnh khắc , Bạch Chỉ nghĩ... cần thêm cả âm thanh nữa! 

Khi nhai miếng mề và miếng dày , tiếng nhai giòn liên tục trong miệng cô , cùng với nước thịt b.ắ.n trong miệng, khiến cô khoảnh khắc , như thể lên thẳng thiên đường!

Giữa nơi núi rừng hoang dã thế , ăn món ngon như , cô khỏi hoài nghi khi nào gặp hồ ly

Hai lớn và một chị gái, khi nào là hồ ly biến thành? Còn món ăn đang tan dần trong miệng cô  đây... khi nào là món do hồ ly biến ?

Sau khi nhai xong, cô rót thêm ngụm nước, để mặc bạn kéo mà vẫn cứ ngoái đầu mãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/280.html.]

"Đi thôi mà! Nhìn nữa là dính bùa mê đấy!"

Tới khi về đến nhà, Bạch Chỉ vẫn còn ngẩn ngơ.

Bạch Khánh phim về, thấy con gái thất thần, bèn hỏi:

“Sao thế con? Leo núi mệt ? Bố về sớm , con ăn gì bố nấu cho.”

"Con ăn mề gà xào dày..."

Bạch Chỉ phân biệt là mề gà mề vịt, cũng món ăn chính là món song giòn xào nhanh lừng danh trong truyền thuyết.

bắt đầu khua tay múa chân kể : "Cái miếng dày , vốn chỉ nhỏ xíu thôi, thế mà kéo một cái là giãn to thế ! Giống như lưới cá ! Bố, bố xào cho con một đĩa ? Chẳng bố nhà phê bình ẩm thực cũng là nửa đầu bếp ?"

Uống một ngụm nước, cô nhắm mắt , nhớ về hương vị : “Ngon lắm... Con nghi gặp hồ ly thật đó...”

Miêu tả nửa ngày, Bạch Chỉ liếc bố vẫn còn ngây đó.

"Bố! Chẳng bố cho con ?"

Bạch Khánh thở dài, rút điện thoại, mở nhóm trò chuyện, nhanh chóng gõ một dòng chữ: "Món con đến nhà hàng lớn ở Kinh Thành gọi, cũng chẳng mấy ... Người con gặp hồ ly ."

Đó là Trần Nhiễm!

Chương 99: Đại quân sắp đến !

Mở nhóm trò chuyện , ngay khoảnh khắc sắp bấm gửi tin nhắn, Bạch Khánh ngập ngừng.

Lần , chuyến tàu tham quan , bỏ lỡ!

Đó là món cơm chiên trứng hoàng kim mà! Có nhà phê bình ẩm thực nào mang chút ấp ủ với món chứ?

Vương Chiêu Sơn còn hẳn ba bài nhận xét tâm huyết, một chữ cũng theo kịp.

Bạch Chỉ ló đầu sang thấy bố xóa, nhịn lên tiếng hỏi. 

“Bố quen cái chị đầu bếp hồ ly ?”

Bạch Khánh vẫn đang cân nhắc nên báo tin trong nhóm mê ẩm thực , để ý giọng cô con gái khác lạ.

Anh kể với vẻ mặt chút tự hào: "Con lên mạng tìm là thôi, tìm Trần Nhiễm, bộ thảo đầu thêm chữ Nhiễm trong 'nhiễm nhiễm thăng khởi'. Bố con đây ăn món tam sáo áp và đầu sư t.ử của đầu bếp Trần , ngon đến nỗi..."

Chưa kịp dứt lời, Bạch Chỉ choàng tay siết cổ từ phía .

“Bố! Bố ăn nhiều như cho con một lời nào?”

G.i.ế.c bố ruột rõ ràng !

"Khụ khụ... Buông tay, buông tay..."

Nói tới đây, Bạch Khánh ngại. Quả thật là từng nhắc đến Trần Nhiễm với con gái, cũng chẳng dẫn cô theo bao giờ.

“Ngày xưa con xem phim ma, mấy đêm liền dám ngủ một . Món tam sáo áp đó ăn trong nhà ma, bố dám dẫn con theo ...”

Ban đầu còn hổ, nhưng một hồi, lưng thẳng lên đầy lý lẽ.

Không dẫn con , mà thật sự là những nơi Trần Nhiễm nấu ăn, chẳng chỗ nào dễ ăn cả!

Anh lớn: “Sau cái nhà ma đó, cô chuyển sang võ đường. Con thấy cái Đại hội võ lâm giành đồ ăn ? Hai bố con mà chen đó thì ăn gì chứ!”

"Sau đó còn chạy ở ổ lừa đảo nữa..."

Bạch Khánh càng càng tự tin, ưỡn ngực: “Con xem, những nơi như bố dẫn con theo kiểu gì? Mau , món song giòn xào nhanh con ăn ở ?”

Loading...