Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 281.
Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:01:15
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Chỉ nửa tin nửa ngờ buông tay : “Ở ngọn đồi nhỏ con leo hôm nay, cạnh con suối.”
“Đi, mau! Dẫn bố tới xem!”
Món ngon tuyệt đỉnh như mà đang ở ngay gần đây, Bạch Khánh thể chờ đến ngày mai !
Đó là món song giòn xào nhanh đấy, đỉnh cao của ẩm thực Lỗ. Làm gì nhà phê bình nào chấp nhận bỏ lỡ món ?
Vốn là mê những món cầu kỳ mà nguyên liệu quen thuộc, Bạch Khánh càng thể yên.
“Đi thôi con gái ngoan, dẫn bố , học kỳ bố tăng tiền tiêu vặt gấp đôi!”
Nếu chỉ vì tiền tiêu vặt, Bạch Chỉ mới xuống núi lẽ thật sự từ chối .
, khi từ núi xuống, cô gần như mỗi phút mỗi giây đều hối hận vì đủ bạo dạn.
Đã ăn một miếng , cho dù cô gắp thêm vài đũa nữa thì ?
Món ngon như , dù từ nhỏ theo ba khắp nhà hàng lớn nhỏ, cô vẫn hiếm khi nếm qua món nào hương vị đặc biệt đến thế.
Nghĩ đến phận của bố là nhà phê bình ẩm thực tiếng, mắt Bạch Chỉ sáng bừng, hỏi đầy hy vọng:
“Bố... nếu con dẫn bố , liệu chị nấu thêm cho con một đĩa ? Bố nổi tiếng mà, Bồng Lai Các, bếp trưởng còn đón bố món riêng đấy thôi...”
Nhìn ánh mắt đầy mong chờ của con gái, tình cha con trong lòng Bạch Khánh dâng lên cuồn cuộn.
“Được! Bố sẽ chuyện đàng hoàng với Trần Nhiễm!”
Dù từng gặp mặt chính thức, nhưng theo dấu cô bao nhiêu còn gì?
Huống hồ đại quân truy tìm Trần Nhiễm còn kéo đến, lẽ nào bỏ lỡ tiếp ?
Đại hội võ lâm giành đồ ăn , dẫn theo một nhóc Bát Cực Quyền, nhưng cuối cùng ở bàn tiệc chay đó cũng chẳng ăn miếng nào, chỉ ôm về hai hộp cơm đầu sư tử!
Chuẩn sẵn mấy lời lẽ t.ử tế đường, Bạch Khánh hùng hổ theo con gái leo núi.
mà, nơi Trần Nhiễm nấu ăn ban nãy còn một bóng . Chỉ bếp đá là còn ở đây, nồi niêu xoong chảo bát đũa đều dọn sạch.
"Tìm xung quanh xem!"
Nhìn những mẩu củi vụn và bếp đá vẫn còn âm ấm, lòng Bạch Khánh nóng như lửa.
Một đầu bếp như Trần Nhiễm, dùng bếp củi đơn sơ thế để món song giòn xào nhanh, giữa rừng núi trong lành, trong khung cảnh như tranh vẽ... Đây chính là đỉnh cao của sự thưởng thức!
Cảm giác , chẳng thực khách nào trong nhà hàng sang trọng hiểu .
Người chỉ cần đủ nhiệt độ thì bếp ga bếp điện cũng như , chẳng ảnh hưởng gì đến hương vị món ăn.
là một nhà phê bình ẩm thực, Bạch Khánh vẫn quan điểm của riêng !
Món song giòn xào nhanh xào bằng bếp củi thế , ngoài hương vị và cảm giác trong miệng đỉnh cao nhất , còn mùi thơm của gỗ quả tự nhiên và cả nồi nữa...
“Bố ơi! Bên đường mòn nè!”
Hai bố con men theo lối nhỏ dốc lên, chẳng mấy chốc thấy một sân vườn yên tĩnh gọn bên sườn núi, bao quanh bởi bức tường đá thấp.
Trên cánh cửa gỗ hẹp treo một tấm bảng gỗ cũng nhỏ nhắn, ghi ba chữ lớn: "Thanh Thạch Am".
Dù tấm bảng to, nhưng nét chữ đậm nét và sắc sảo đến mức như bật tung khỏi mặt gỗ.
Lòng Bạch Khánh chợt lạnh .
Quả nhiên, nếu là chỗ kỳ lạ thế , Trần Nhiễm đời nào chịu đến nấu ăn!
con gái cạnh, đành lấy hết can đảm bước lên , nhẹ nhàng gõ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/281.html.]
“Có ai trong đó ạ?”
Thú thật, ngay từ lúc bắt đầu gõ cửa, Bạch Khánh cảm thấy gì đó .
Giữa ban ngày ban mặt mà cửa vẫn đóng im lìm. Nếu là nơi thường đón khách lễ chùa đường, thì ít cũng để cửa mở.
ngôi chùa xem , cửa hẹp đóng kín mít, gọi mấy tiếng mà vẫn chẳng ai . Cảm giác là lạ cứ lan dần trong lòng.
“Có ai ?”
Anh gọi thêm nữa. Thấy con gái cạnh lén bằng ánh mắt nghi ngờ, Bạch Khánh hổ, bèn gõ cửa mạnh hơn.
“Mở cửa với ạ! Có ai ?”
Cuối cùng, cửa cũng hé một khe nhỏ. Một giọng phụ nữ cất lên: “Thí chủ việc gì?”
Bạch Khánh mừng rỡ, vội giữ lấy cánh cửa: "Vị sư thái , và con gái ngang qua, thể cho chúng thắp nén hương ?”
Người trong chùa khẽ nhíu mày: “Chùa đón khách thắp hương, mong thí chủ thông cảm.”
Nếu thật sự tiếp đón khách hành hương, thể xây chùa ở trong núi chứ?
Bạch Khánh từ bỏ: “Chúng leo đến đây , khát mệt. Có thể cho xin ngụm nước ?”
Anh cảm thấy rõ ánh mắt nghi hoặc từ con gái ở bên.
Vị sư thái từ chối thứ hai: "Thanh Thạch Am từ xưa đến nay cho nam giới trong, mong thí chủ giữ phép tắc.”
Bạch Khánh vội vàng buông tay, lùi một bước, kéo con gái lên phía : “Con gái khát lắm ! Cho con bé uống ngụm nước, rửa mặt chút thôi!”
Bạch Chỉ lúc mất lòng tin bố. Bố chắc như đinh đóng cột là dẫn cô ăn món của Trần Nhiễm, mà đến chùa còn bước , thậm chí chẳng dám nhắc tên .
Rõ ràng là quen !
Cô tức tối siết c.h.ặ.t t.a.y bố, gằn giọng: "Con mua máy chơi game!"
Bạch Khánh nhói tim, trong đầu nhanh chóng tính xem còn bao nhiêu tiền tiết kiệm.
“Được , ! con nhớ để ý xem Trần Nhiễm ở trong đó đấy!”
Bạch Chỉ dễ dụ: “Chuyển khoản !”
Nhìn tiền chuyển qua, cô nhanh tay nhận lấy, lúc mới ngoan ngoãn theo vị sư cô trong chùa.
Cô theo , bước ngó nghiêng xung quanh. Thấy sư cô tuổi cao, mặt mũi hiền hậu, cô bạo gan lên tiếng:
“Bà ơi, cơm chay ở đây ngon ạ?”
Bị gọi một tiếng “bà”, sư cô bật , gương mặt nhăn nheo như giãn đôi chút.
“Cũng ngon lắm chứ! Trước Thường Niệm nấu, giờ Trần Nhiễm và Ngô Siêu Mỹ phiên . Hôm nay ba họ còn ngoài nấu ăn nữa đấy.”
“ mà, con đừng mong gì thêm. Chỗ chúng đón lạ.”
Bạch Chỉ thở dài. Cô đoán món song giòn xào nhanh mà ăn hôm nay chắc hẳn là do ba họ nấu.
“Con là con gái mà cũng ạ? Bố con đợi ở ngoài cũng , con chỉ ăn thêm một miếng thôi...”
Sư cô liếc Bạch Chỉ tội nghiệp mặt, bỗng thấy chạnh lòng. Bà chậm rãi :
“Ngày xưa, chùa là nơi cưu mang những phụ nữ từng lừa gạt, bán trốn thoát. Nếu lạ đến thì .”
"Ngay từ đời chủ đầu tiên, dặn rằng tuyệt đối cho ngoài .”
“ nếu con thật sự ăn, thời gian thì ngoài chờ xem. Ta thấy Ngô Siêu Mỹ cũng quen ăn chay ở đây .”